𓆩〘 𝕍𝕀𝕀 〙𓆪
Lại một tháng nữa trôi qua, sau cái đêm chị và cô nói chuyện với nhau, sáng hôm sau cô thức dậy, chị lại đưa cho cô chiếc thẻ ngân hàng màu đen, nói luôn mật khẩu, còn bảo tùy ý cô dùng, Jennie nghĩ chiếc thẻ màu đen này chắc cũng là loại bình thường, cho tới hôm cô đi mua vài thứ lặt vặt, đưa chiếc thẻ ra, người bán sửng sốt quẹt thẻ, xong người rung rung trả lại thẻ lại cho cô, Jennie không hiểu họ làm sao, bất cứ ai nhìn thấy chiếc thẻ là lại biểu hiện sửng sốt như vậy.
Hôm nay cô như thường ngày đến thăm mẹ mình, dạo gần đây mẹ cô suy yếu hẳn, Jennie quyết định hôm nay đi tìm tổ yến hầm cho mẹ ăn tẩm bổ, cô lần theo địa chỉ trên điện thoại tới trung tâm Lớn, đi vào trong đi từ tầng lầu tìm nơi bán tổ yến, cuối cùng cũng đến nơi, cô bước vào trong có người ra tiếp đón, nhân viên hỏi cô cần gì, bên họ sẽ tư vấn giúp, cô nói mình muốn mua tổ yến, họ vui vẻ liền dẫn cô đi xem, nhìn những hộp tổ yến được chưng bày trên kệ, giá tiền mỗi hộp làm cho Jennie choáng ngợp, loại rẻ nhất cũng phải bằng 4 tháng lương của cô, khóc rồng trong lòng, cô nghĩ nó rẻ lắm không ngờ nó mắc quá trời, Jennie nhìn xong muốn từ chối ra về, nếu mua mà hết tiền trong thẻ thì rất khó nói với Jisoo lắm.
"Ui trời nhìn nhỏ kia kìa, ăn mặc quê mùa mà vào mua tổ yến" cô gái đứng quan sát Jennie từ sớm giờ, bất ngờ lên tiếng nói chuyện với bạn cô ta, đủ lớn để cho cô nghe thấy.
"Haha, đúng là thời nay bắt content dữ quá" cô gái bên cạnh cũng cười đùa theo người kia.
"Tớ đoán cô ta vào, giả bộ xem xong rồi đi cho xem, làm gì có tiền mua tổ yến" thêm một cô gái nói thêm vào.
Nhóm người kia bắt đầu cười phá lên, Jennie nghe hết tất cả, đúng thật Jennie định từ chối rời đi, nhưng mà nghe bọn họ cười nhạo cô, thì máu ngạo mạn nổi lên, cô chọn một hộp tổ yến không mắc cũng không rẻ giá tiền trung bình, bảo nhân viên lấy loại đó gói lại giúp mình.
"Trời ơi mua thật kìa, chắc quét hết tiền lương ra để mua" cô gái kia lại bắt đầu hạ thấp Jennie, cô với bọn họ có quen biết gì nhau đâu, thế mà cũng cắn cô cho được.
Jennie đi ra quày tính tiền, chờ người gói hàng cho cô, trong lúc đó cô đang lục tìm trong túi xách mình chiếc thẻ của Jisoo, không biết lúc nảy mình quăng đại vào nằm ở đâu rồi, mượn thẻ chị dùng nữa cô sẽ đi làm trả lại chị sau.
"Nè nè đừng nói là lục tìm, bảo để quên thẻ ở nhà đi nha"
"Có thể lắm, nhìn cô ta diễn thật vui"
"Của quý khách tổng cộng là, 2 triệu 47 won ạ" nhân viên đưa hóa đơn ra cho Jennie.
Bận rộn tìm chiếc thẻ, cuối cùng cũng thấy, lấy tấm thẻ ra đưa cho nhân viên tính tiền, người nhân viên nhận chiếc thẻ mà há hốc mồm, nhìn tấm thẻ màu đen, hai tay nhận lấy chiếc thẻ, nhỏ nhẹ xin mật khẩu, cô đọc mật khẩu cho nhân viên, quẹt xong cúi đầu cung kính trả tắm thẻ lại cho cô cùng hộp tổ yến, Jennie quay lại nhìn mấy cô gái lúc nảy đang mắt chữ A mồm chữ O đứng như trời tròng, họ cũng không ngờ chiếc thẻ đen truyền thuyết, cả đời còn chưa thấy qua lần nào, chỉ nghe nói đến, thế mà một người ăn mặt quê mùa lại cầm nó trên tay, Jennie không hiểu mấy người này bị gì, mỗi lần dùng tấm thẻ này lại có người kinh ngạc, quyết định về nhà phải hỏi rỏ Jisoo.
Jennie đi gần tới nhà, do cô đi xe buýt về, khu nhà Jisoo lại không cho xe buýt chạy vào ngoại trừ taxi, nên cô mới đi bộ một đoạn, vô tình đụng mặt chị cô Kim Minah, đang đứng trước cửa nhà mình, Jennie tưởng chị ta tới tìm Jisoo, cô cũng không quan tâm đến, đi ngang chị ta, đến cánh cửa bấm mật khẩu vào nhà, Minah thấy Jennie vào cũng đi vào theo. Như thói quen thường ngày, cô đi thẳng vào phòng cất đồ, rồi đi ra xem Minah như không có tồn tại.
"Sao cô dám vào phòng của, Jisoo" Minah thấy hết hành động của Jennie, vô cùng tức giận, chị ta không nghĩ Jennie và Jisoo thân tới mức dùng chung phòng luôn rồi.
"Thì sao" cô Thờ ơ trả lời, sau đó lướt ngang chị ta đi ra phòng bếp uống nước.
"Cô có tư cách gì, vào phòng chị ấy" thấy Jennie muốn đi, chị ta đưa tay nắm tay cô kéo quay lại.
"Vậy chị có tư cách gì, vào nhà vợ chồng tôi mà không chào hỏi " câu nói của Jennie làm cho Chị ta cứng họng, cô mới là vợ hợp pháp của Jisoo lúc này, còn Minah là gì mà dám phách lối.
Jennie nhìn chị ta không trả lời được, nhếch cười mỉa mai chị ta, đừng thấy cô nhịn thì mãi làm tới, tức nước thì vỡ bờ, con người sức chịu đựng có giới hạn, nhịn mãi cô sẽ là con ngu, mãi để chị ta chà đạp dưới chân hay sao, hất tay chị ta ra xoay người đi thẳng vào bếp, cô không rảnh đứng đôi co với chị thao nước bọt, cô nói đến vậy chị ta hiểu hay không hiểu là tùy.
Kim Minah dễ dàng gì buôn tha cho Jennie, chị ta đi theo cô vào bếp, trong lúc Jennie uống nước, chị ta quơ tay hất ly nước rớt xuống đất vỡ toang, mãnh thủy tinh vơi rãi khắp sàn nhà, Jennie nhìn ly bể, cô cuối cùng cũng không nhịn được nữa, đừng trách cô không nể nang tình chị em, tại chị ta quá đáng trước, Jennie tát mạnh vào mặt chị ta, Minah kinh ngạc đưa tay lên chỗ mình mới bị đánh, Minah bắt đầu nổi điên, nhào tới muốn đánh trả, Jennie liền tránh né chị ta, nhưng chân cô vô tình vướng vào chân ghế, cô mất thăng bằng té ngược về sau, bản năng cô đưa tay chống xuống đất, cơn đau từ cánh tay làm cho Jennie than nhỏ, rút tay lại thấy miếng thủy tinh đang đâm vào lòng bàn tay mình.
"Mày bỏ bùa gì, làm cho bà Kim chọn mày mà không phải tao, bây giờ còn làm cho chị Jisoo mê mẩn mày" Minah không quan tâm Jennie có bị sao hay không, việc chị ta muốn là phải tra hỏi Jennie.
"Chị mà tự đi hỏi chị ta, tôi cũng không biết chị ta bị gì, còn mẹ Kim chọn ai là quyết định của bà ấy, cô xem lại con người của mình đi" tự chị ta đi tìm đi mà hỏi Jisoo, bị cái gì mà trở nên khác lạ như vậy, có hỏi cô, thì cô đây cũng có biết đâu.
"Mày..." Minah cứng họng không biết nói gì thêm nữa.
Jennie đứng dậy cắn răng chịu đau, rút mãnh thủy tinh, máu bắt đầu không ngừng chảy ra, Minah thấy máu liền căng thẳng lo sợ, chị ta không nói một lời bỏ đi, Jennie tìm hộp cứu thương dự phòng, băng bó vết thương của mình, xong hết thẫy cô quay lại nhà bếp quét dọn sạch sẽ mãnh thủy tinh.
Hôm nay Jisoo về sớm hơn mọi khi, mở cửa vào nhà hớn hở tìm thân ảnh người kia, Jennie ngồi trên sô pha phòng khách xem tivi, nhưng Jisoo thấy hôm này cô khác lạ, ngồi nghiêm chỉnh tay khoanh lại nhìn tivi chằm chằm, không quan tâm Jisoo có về sớm hay không, một mực ngồi đó im lặng không nhúc nhích càng không ngó ngàng gì chị, nuốt nước bọt vào trong nhìn Jennie đang rất giận điều gì đó.
Jisoo rón rén đi lại gần cô, ngồi xuống kế Jennie, cô chỉ liếc chị một cái rồi lạnh lùng nhìn tivi như trước, Jisoo dám chắc mình đã làm gì đó có lỗi Jennie mới giận, chị giả bộ tay khoanh lại như cô, nhích nhích gần Jennie, ngón tay khẩy khẩy nhẹ ngón tay cô, mắt nhìn tivi xem nó đang chiếu cái gì.
Tuy không nhìn, nhưng mà Jennie điều biết hành động vô tri của chị, lửa giận trong người bớt đi phần nào, thở dài lấy tay ra không cho chị đụng nữa, cô không ngờ để lộ bàn tay đang bị thương của mình cho Jisoo thấy.
"Tay bị làm sao" Jisoo cầm lấy tay cô, khó chịu hỏi.
"Đi mà hỏi, người yêu của chị" nhắc đến làm cho cô bực bội thêm, giật tay lại không cho chị nắm.
"Minah, tới đây" chị lại lần nữa nắm láy tay Jennie xem xét.
"Chứ không lẻ, tôi đi tìm chị ta, lần sau chị có gặp chị ta, thì nhắn dùm, chị ta mắc bệnh chó dại hay gì, hở ra tìm tôi mà cắn bậy" cô dứt khoát rút tay lại, đứng lên đi thẳng vào phòng, tiếng đống cửa nhẹ nhàng, khiến cho Jisoo ôm con tim bé nhỏ của mình vuốt vuốt.
Cô nằm trên giường tức giận, không nhắc thì thôi nhắt lại càng thêm tức, Kim Minah không biết bị cái giống gì, rảnh rỗi lại tìm cô cắn bừa, lần trước bị phỏng còn chưa lành hẳn, bây giờ thêm bị thủy tinh đâm sâu chảy máu, đụng phải chị ta không nặng thì cũng nhẹ, không què cũng bị thương, cái chuyện gì cũng lỗi do cô làm, sao mà không đi hỏi cái người chọn.
Ấm ức dồn nén bao lâu, cuối cùng cũng vỡ òa, nước mắt tủi hờn lăng xuống gối nằm, cây muốn yên sao gió không muốn ngừng, cô đã im lặng sao họ cứ tìm cô phá rối, hận kiếp trước do mình ăn ở mất đức, nên kiếp này mới phải chịu những thứ như vậy.
"Jennie" tiếng gọi của Jisoo vang lên, càng làm cho Jennie uất nghẹn hơn, cô ngồi dậy cầm chiếc gối quăng vào người chị.
"Tất cả tại tôi, cái gì cũng tại tôi, mẹ không sinh tôi là ra con trai cũng tại tôi, bà Kim chọn tôi làm con dâu cũng điều tại tôi bỏ bùa, đồ các người mất điều tại tôi lấy, chị thay đổi cũng là tại tôi mê hoặc, tại tôi nghèo, tại tội bần hèn, tại tôi hết được chưa"
tiếng khóc tiếng gào tuyệt vọng, cô chẳng làm gì sai cả, tại sao cái gì họ cũng mặc định là tại cô, rốt cuộc nghiệp cô nặng cỡ nào, mới nhịu nhiều những thứ như vậy, còn phải chịu đến khi vào.
"Jennie, đừng khóc nữa" Jisoo bước đến ôm Jennie vào lòng mình, muốn an ủi cô.
"Buông ra....chị mau buông tôi ra" Jennie vùng vẫy, cô lúc này không muốn chị ôm một chút nào, chị là cội nguồn của tất cả, nếu chị như lúc đầu xa lánh mình, thì cô đã sống yên ổn không đụng chạm ai, sao bây giờ thay đổi làm gì, tay cô không ngừng đánh lưng chị.
"Jennie" Jisoo mặc cho Jennie đánh cào cấu, chị vẫn một lòng ôm chặt Jennie trong lòng không buông.
Bất ngờ Jennie cắn lên vai chị thật mạnh, Jisoo chỉ biết cắn răng rít khẽ nhịn đau, để mặt Jennie phát tiết cắn mình, tay dịu dàng vuốt ve lưng cô. Jennie cắn cũng đủ liền nhả ra, gục đầu lên vai chị khóc nấc, tiếng khóc của cô, dường như đang xé tim Jisoo ra từ đoạn, Jisoo nghĩ cô đã dồn nén tiếng khóc này bao lâu rồi, sao hôm nay nghe lại thê lương đến vô vọng.
Để Jennie trên vai mình khóc, chị cầm tay bị thương của Jennie lên, đặt một nụ hôn nhẹ trách làm đau cô, khi nảy ngồi bên ngoài chị đã xem lại camera, Minah đến đây cố tình kiếm chuyện với Jennie, trách mình không xử lý vụ này cho tốt, không dứt khoát một trong hai người, để Jennie phải tổn thương.
"Jennie, cho chị một ít thời gian, chị để giải quyết được không, sau này em sẽ không bị người khác làm tổn thương nữa"
"...."
Jisoo nói mà Jennie không trả lời, chị biết cô nghe, Jennie im lặng không biết điềm tốt hay điềm xấu, nhưng chị cần thời gian muốn tự mình xác nhận, là muốn người bên cạnh mình là Kim Minah, hay người vợ của mình Kim Jennie, hiện tại Jisoo chưa biết mình muốn cái gì, lỗi là do chị một chân bước hai huyền, mà còn là hai chị em cùng cha khác mẹ, tình huống éo le như vậy tại sao lại xuất hiện chỗ chị vậy chứ.
Jisoo hiện giờ đang đứng trong bếp, làm cơm tối cho cả hai, Jennie lúc nảy khóc nhiều quá nên mệt mỏi ngủ quên trên vai chị, Jisoo để cô ngủ một chút sẽ gọi dậy ăn tối, tâm trạng của Jisoo cũng không mấy bình yên như vẻ bên ngoài, tâm cang chị đang chọn, Giữ Jennie và Minah, cô và Minah đã yêu nhau nhiều năm rồi, nếu nói không tình cảm thì không thể, còn Jennie mặc dù chị và cô chỉ mới đây thôi, nhưng mỗi khi bên Jennie thì chị lại có cảm giác khác lạ hơn khi ở bên Minah, Jisoo phải chọn ai bây giờ.
Ba người họ không biết rằng cả ba người điều sẽ tổn thương, Jisoo cuối cùng sẽ chọn ai, người mình yêu, hay người yêu mình, Tình yêu tam giác chưa chát thật ha.
----------
ʕっ•ᴥ•ʔっ mình quay lại rồi đây, khà khà f
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top