18

Hôm đó Jisoo lại xin nghỉ ở câu lạc bộ và từ chối cuộc hẹn với Chohee chỉ vì lời nói đi chơi bất đắc dĩ của Jennie.

Hiện tại nàng đang ngồi phía sau xe của Jisoo, hai chân cứ đung đưa qua lại, miệng thì ngân nga vài câu hát không rõ lời nhưng giai điệu lại rất vui vẻ, có lẽ do giành được Jisoo nên mới vui tới vậy.

- Lần sau em đừng tuỳ tiện nói vậy nữa.

- Nói như vậy là nói cái gì Jisoo?

Jisoo bỗng dưng hơi nghiêm giọng làm Jennie phía sau cũng ngưng ngân nga câu hát mà nghiêng đầu thắc mắc nhìn bóng lưng của Jisoo.

- Là chuyện lúc sáng ở căn tin, chị không có hẹn em mà em lại nói vậy.

- Vậy chị không thích khi em nói vậy?

- Không phải, chỉ là....thôi bỏ đi, sau này em cũng đừng làm bữa sáng cho chị, chị sợ phiền em.

Jisoo ngồi phía trước giọng đều đều nói, không để ý đến gương mặt của Jennie ngồi phía sau đã nhăn nhó đến mức khó coi.

- Vậy Jisoo không muốn ăn bữa sáng của em làm mà muốn ăn của Chohee?

- Chị không có ý đó, chỉ là chị sợ phiền em.

- Không có phiền, làm cho Jisoo nên không có phiền gì cả.

Jennie giọng chắc nịch mang theo đôi ba phần giận dỗi, Jisoo cứ như đẩy nàng ra xa khỏi cuộc đời của Jisoo vậy. Nhưng như vậy thì sao? Càng đẩy ra thì Jennie lại càng muốn dây vào, nàng chấm Jisoo rồi thì Jisoo cũng đừng hòng là của ai ngoài nàng.

- Đưa em về đi.

- Không phải lúc nãy còn nói đi chơi sao?

Jisoo ngồi phía trước có hơi bất ngờ, lúc sáng không phải cãi nhau nãy lửa với Chohee chỉ để giành Jisoo cho bằng được hay sao, để rồi bây giờ tự dưng lại đòi về, định bỏ con giữa chợ hay gì.

- Hết hứng rồi, đưa em về đi.

Jennie từ sau cuộc nói chuyện lúc nãy cũng hết tâm trạng để vui chơi, niềm vui lúc sáng cũng đã bay đi mất, nàng bây giờ đang rất là dỗi Jisoo, Chohee làm bữa sáng cho thì được còn đến khi nàng làm thì Jisoo lại từ chối, nàng tự biết bản thân mình nấu ăn không ngon bằng Chohee nhưng vẫn ăn được, phải chăng Jisoo thích Chohee rồi nên mới không muốn ăn món nàng làm.

- Dù sao chị cũng đã xin nghỉ buổi tập rồi, đi với chị một hôm đi.

Jisoo thấy nàng không muốn đi liền bắt đầu nài nỉ nàng, người ta đã xin nghỉ một hôm để đi chơi với nàng một hôm rồi, vậy mà đến lúc gần đi thì lại đòi về xem có chán không.

- Đó là việc của Jisoo, liên quan gì đến em.

- Thôi chị mặc kệ em, ngồi yên đó chị chở đi chơi.

Jisoo mặc kệ Jennie đòi về nhà, hai chân vẫn đạp nhanh trên chiếc xe đạp cà tàn, đèo Jennie ngồi ở phía sau đi qua mấy con hẻm nhỏ, đi qua mấy hàng quán quen mà cả hai đã ngồi ăn đến quen mặt, đi qua chỗ mấy đứa nhỏ hay chơi đùa mà Jisoo với Jennie vẫn thường hay chọc ghẹo tụi nhỏ. Jisoo cứ đạp, Jennie ngồi ở sau tận hưởng từng làn gió đưa qua kẽ tóc, bao lâu rồi mới có lại được cảm giác này nhỉ, được Jisoo đèo đi khắp mọi phố phường, được ngồi phía sau lưng của Jisoo, cùng Jisoo rong ruổi mọi nẻo đường.

Jisoo cũng vậy, càng đạp lại càng hăng, hai chân cứ đạp không ngừng, đã bao lâu rồi mới được đèo Jennie trên chiếc xe đạp này nhỉ, đã bao lâu rồi mới tận hưởng được cảm giác gió đáp vào mặt, đã bao lâu rồi mới cảm nhận được đôi tay nhỏ bé của Jennie nắm chặt lấy vạt áo của Jisoo nhỉ, chắc cũng chỉ mới đây thôi vậy mà Jisoo cứ ngỡ như đã lâu lắm, lâu lắm rồi mới lại được đèo nàng như vậy.

- Bà ơi cho tụi con hai phần tokbokki, hai phần gà sốt cay với hai phần mì tương đen ạ.

Là giọng của Jisoo, cả hai giờ đang ngồi tại một quán quen ở vỉa hè cách nhà của Jennie cũng không xa lắm.

- Ăn nhiều vào, gần đây em gầy quá.

- Jisoo mới gầy, sắp thi rồi phải tự biết bồi bổ bản thân có biết chưa?

Chưa kịp để Jisoo nhắc nhở thì Jennie đã lên tiếng vặn ngược lại cô, còn lườm Jisoo một cái làm Jisoo chỉ biết thạch lưỡi bỏ qua, tay với lấy đôi đũa gần đó rồi lau sạch đưa cho nàng.

- Chị biết rồi.

- Còn nữa, không được nghỉ tập, không phải sắp thi rồi sao, Jisoo còn nghỉ tập nữa nghĩa là Jisoo lười, em sẽ nói lại với chị Lisa để cho chị Lisa xử Jisoo.

Jennie vừa nói vừa nhìn Jisoo cảnh cáo, Jisoo thấy vậy cũng rùng mình rồi vội vàng gật đầu đồng ý, gì chứ Jennie mà nói là sẽ làm, Lisa mà biết Jisoo bỏ tập nhiều quá sẽ cạo đầu cô cho xem.

- Của hai đứa đến rồi đây.

Chủ tiệm là bà lão tóc bạc trắng cũng đã ngoài bảy mươi đang đem phần ăn của cả hai lên, lúc đầu bà cũng thắc mắc tại sao hai người này lần nào lại gọi món thì chỉ gọi đúng ba món này nhưng sau đó lại thôi, khách hàng là thượng đế, lỡ như thắc mắc hỏi một câu làm mất khách thì không phải tại cái miệng mà ra hay sao.

- Em ăn từ từ, dính hết lên miệng rồi.

Jisoo lấy khăn giấy lau miệng cho nàng, Jennie lúc ăn sẽ không biết giữ hình tượng, ăn ngấu nghiến đến nỗi mì tương đen dính xung quanh miệng làm Jisoo phải lau hết bên này tới bên kia.

- Dính thì có Jisoo lau, sợ gì.

- Em thì cái gì cũng nói được, thua em luôn.

Thấy nàng cũng gọn gàng hơn đôi chút rồi Jisoo cũng bắt đầu ăn phần của mình, nhưng chỉ mới động được hai đũa liền cảm nhận được ánh mắt của người đối diện đang nhìn mình, bắc đắc dĩ Jisoo phải ngẩng mặt lên. Jennie bị Jisoo nhìn như vậy cũng không ngại mà còn cười lấy lòng với Jisoo.

- Hề hề, của em hết rồi, cho em phần của Jisoo đi.

- Không phải còn gà cay với tokbokki sao?

- Nhưng em muốn mì tương đen của Jisoo, cho em, cho em, cho emmmmm.

Jennie vùng vằn nũng nịu, môi nhỏ chu ra, hai tay thì cầm lấy cái bát đã hết của mình mà lắc qua lắc lại làm Jisoo cũng phải phì cười rồi đẩy phần mì của mình qua cho nàng.

- Đây nè, của em hết đó.

Jennie như bắt được vàng, liền chụp lấy bát của Jisoo rồi bắt đầu ăn. Jisoo chỉ ngồi đó chống cằm, đôi mắt cứ chăm chăm nhìn nàng không rời một giây, đến khi Jennie kêu Jisoo tính tiền đi về thì Jisoo mới hoàn hồn.


- Jennie nè, trời dạo này lạnh rồi, nhớ phải giữ ấm bản thân, chị có đôi găng tay này tặng em, hy vọng em không chê.

Lúc này cả hai đứng trước nhà của Jennie, Jisoo lấy từ trong cặp ra một đôi găng tay trắng, phía trên còn thêu hình con mèo màu vàng trong rất dễ thương.

- Đưa đây, tặng quà mà sợ người ta chê, Jisoo sao mà kì cục quá à.

Jennie cướp lấy đôi găng tay, ngắm nghía một hồi rồi cười tít cả mắt, tặng quà là còn quan tâm người ta rồi chứ gì.

- À ừ, em thích là được rồi.

Jisoo gãi gãi chóp mũi đang đỏ lên một phần do lạnh còn một phần là do ngại, định tạm biệt Jennie thì Jisoo bỗng khựng lại, hơi bối rối hỏi nàng.

- Jennie nè.

- Dạ?

- Ngày mai em làm bữa sáng cho chị được không?
















Ê mấy má tui nghỉ việc mẹ rồi =D

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top