Không từ.......diễn tả(2)
Jennie được bác sĩ cho về vì vết thương ngoài đã khỏi còn mất trí nhớ thì cần sự hỗ trợ của người nhà, cô chỉ biết vậy còn mọi thủ tục viện phí gì gì đó đều có Jisoo và bố yang lo trước. Đi luộm thuộm ra bãi giữ xe , đồ đạc anh chị quản lý cầm cô chỉ việc lên xe về nhà và tịnh dưỡng thôi, trên đường về nhà cô luôn nhìn qua cửa xe đã lâu rồi mới thấy lại cảnh đường phố soul tấp nập. Mặc dù trước đây đã rất quen những sau lần tai nạn này mọi thứ trong ký ức đều mờ nhạt không thấy rõ.
"Jennie"
" Nae có gì không ạ" cô giật mình vì có tiếng kêu làm cô về với thực tại.
"Không tại chị thấy sắc mặt em không ổn, có sao không" chị quản lý tận tình lo lắng
"Umk không ổn mà"
Cô lại tiếp tục nhìn ra ngoài sau cuộc nói chuyện với quản lý, Jisoo hôm nay không đón cô được nên cô có cảm giác khá tẻ nhạt trong chiếc xe này, mặc dù anh chị quản lý đã rất nhiều lần vào bệnh viện chăm sóc cô nhưng tại sao lại thấy có gì đó xa cách, nhưng lại xen lẫn là sự có lỗi. Chăm chăm nhìn ra ngoài thở dài trong sự tiếc nuối gì đó. ..
Jungkook hẹn Jisoo ra quán cafe để giải quyết cho xong vấn đề này, cậu không thể kéo dài thời gian này nữa người sống mà không bằng chết thì cũng vậy. Chọn một góc khuất trong quán để người khác không để ý, tay mân mê ly cafe nóng bóc khói nghi ngút mà không khỏi chạnh lòng , trước đây cậu không thích uống những thứ mang lại vị đắng như cafe đen hay sôcôla cacao nóng gì đâu chỉ tại gần ai đó riết rồi cũng quen.
Jennie : anh uống gì
Jungkook : capochino
Jennie : chị cho em cafe nóng ít đường với ly capochino nha
Jungkook : em uống cafe ít đường sao
Jennie : umk em giống mẹ cafe không nhiều đường
Jungkook : anh lại uống đồ ngọt
Jennie : hihi
Jungkook : sao lại cười
Jennie : em và anh khác nhau mà không biết lại yêu nhau được nhỉ
Jungkook : vì chúng ta sinh ra để dành cho nhau
Jennie : ..cafe ra rồi
Jungkook : của em này ( đưa ly cafe khói nghi ngút)
Jennie : anh
Jungkook : hửm
Jennie : thử đổi đồ uống đi
Jungkook : sao
Jennie : em muốn biết uống ngọt như thế nào
Jungkook :...umk cũng được
" sao ngon không" mắt long lanh nhìn cậu
"Umk đắng quá" nhăn mặt khi vị chỉ mới chạm vào đầu lưỡi
Chợt cười nhạt khi nhớ lại cái khoảnh khắc đó, rồi dần dần về sau cậu không thể thiếu vị đắng đắng này nữa cậu cũng không thể thiếu cô dù xa xăm. Cô là vị đắng vị thơm như cafe vậy luôn cuốn hút người ta mỗi khi uống từng ngụm nhỏ để cảm nhận, đắng đầu lưỡi ngọt cuối lưỡi là những người yêu sự tinh túy của những giọt cafe. Cảm nhận mà chẳng hay có người đang tiến đến mình. ....
"Có chuyện gì" Jisoo kéo ghế ngồi đối diện cậu, khẽ chau mày với bộ dạng của cậu bây giờ, em gái cô vừa xuất viện sáng nay trong cơn mệt mỏi còn cậu có thời gian nhàn nhã ở nhâm nhi cafe sao? Nực cười? Giờ đã hiểu cháy nhà ra mặt chuột là gì.
"Jennie"
" Sao" hất hàm về cậu" còn đủ thời gian để chú ý đến nó sao, sao không lo chăm lo cho cô bạn gái bé bỏng hậu đậu đi nghe nói đâu đang sốt mấy độ gì trong bệnh viện kia mà"
" Chị đừng Nặng lời vậy" khẽ rung người vì cái giọng lạnh toát của người đối diện, Jisoo 4d hiền lành bay đâu rồi?
"Bênh vực nhau sao, vậy cậu hỏi em tôi làm gì"
" Cô ấy....đã ra viện chưa" gương mặt đờ đẫn khi nhắc đến tên cô
"Muốn lấy thông tin về để báo cáo cho cô sana gì đó sao" cười khẩy " tốn công vô ít rồi đó"
" Em chỉ muốn thăm cô ấy" Đau lòng khi tưởng tượng ra cảnh cô nằm trên chiếc giường bệnh trắng xoá máu chảy không ngừng ở đầu, gương mặt trắng bệch ngày hôm đó.
"Cậu đến nó cũng không mập lên ki lô nào đâu"
" Em thật tâm muốn đến Xin lỗi" nước mắt đã rơi
"Nước mắt không phải liều thuốc để chữa bệnh cho em tôi được đâu vã lại câu xin lỗi đó nhà tôi đây cũng không dám nhận"
" Em biết nhưng......
"Tôi cảm thấy quá nhàm chán với những lời cậu nói, nó quá ư là giả tạo. Tôi đến đây để nghe những lời này sao Xin lỗi tôi không rảnh" nhép môi cười khinh bỉ những câu nói này quá đúng thời điểm hiện tại.
"Chị đã khác trước kia quá nhiều rồi Jisoo à, tại sao vậy"
"Khoan đã tôi chưa hề muốn nói ra điều này nhưng hôm nay chính cậu bắt buộc tôi phải nói, jennie đã quên đã xoá đã vứt hết mọi ký ức của cậu trong nó đi rồi thì đừng bén mảng đến gặp nó. Với kêu cô sana đó đừng giả ngây ngô gì trước mặt bọn tôi cả nếu muốn giả cho thật giống thì bảo cổ đi học một khóa về diễn xuất đi, chỉ vài tháng thôi có lẽ cô ta sẽ dành giải diễn viên xuất sắc đó" nói xong những gì cần nói và đã nói cô liền rời đi , vì khi thấy cậu ngày nào là cô cảm thấy phẫn nộ ngày đó.
Jungkook chẳng nói gì cứ để cho Jisoo đi vì cậu biết những lời Jisoo nói về sana chẳng sai , cô ta quá giả tạo về mọi mặt cô ta chẳng xứng đáng để trở thành một idol . Những gì sana có trong tay ngày hôm nay vì những thủ đoạn kế sách cô ta đưa ra để chiếm được những gì mình muốn trong những thứ đó có cậu. Jungkook hối hận khi gây phiền toái cho jennie nhưng cậu không thể tự dối cảm xúc thật của mình.
Jisoo đi ra khỏi quán liền nhảy lên xe chảy thẳng về ký túc xá, những lời chỉ trích gay gắt lúc nãy cô đã tập đi tập lại khi trên đường đến gặp cậu. Jungkook nói cô quá khác! Đúng khác đến nổi mà chẳng còn nhận ra mình nữa chính cô cũng nhận thức được điều đó, kể từ khi jennie qua lại với Jungkook cô cũng tự dặn lòng mình phải mạnh mẽ cố gắng để mỗi đêm jennie khóc , jennie buồn sẽ còn có một người chị như cô đây dựa dẫm. Đối với lisa và rose hai đứa nó còn quá nhỏ để hiểu được mọi chuyện, nên cần một người làm cột chống đỡ cho tụi em của mình.
Dựa mặt vào cửa kín xe nhớ lại cái ngày mà cô chẳng hề quên, cái ngày em gái cô nhận được cái bạt tai đau điếng một bên mặt, cái đó là cái mối nguy cho em cô . Và là mối hận ...
Jisoo : cô đến đây làm gì (mặt ngỡ ngàng khi thấy người đứng trước mặt là ai)
Sana : sao chị nói vậy em đến thăm jennie thôi mà
Jennie : unnie ai vậy
Jisoo : à người lạ tìm lộn phòng thôi
Sana : ầy sao lại nhầm người cướp người yêu của tôi mà sao tôi nhìn không ra chứ
Jisoo : miệng mồm cô nên cẩn thận
Sana : hừm. ..Cô nên dạy dỗ lại em mình đi đừng có đi quyến rũ Jungkook nhà tôi (: úi giời ơi làm như mẹ người ta vậy {×_×})
Jisoo : cô cũng nên về mà bảo với cậu Jungkook gì đó đừng đến đây mà tìm nó
CHÁT
" đây là lần đầu cũng như lần cuối , , cô nên từ bỏ Jungkook vì anh ấy là của tôi chỉ mình tôi mới được quyền yêu anh ấy" sana nhào đến tát vào mặt jennie một cái khiến cho cô quay đầu qua một bên.
"Jisoo còn chị đừng hòng tôi bỏ qua" nói rồi liền ly khai khỏi phòng
Jisoo : jennie em không sao chứ (chạm vào bên mặt bị đánh)
Jennie : cô. ...ấy là ai....Còn Jungkook ....là ai sao cậu ta luôn đem cho em nhiều uất ức vậy chị (mắt ngắn nước)
Jisoo : đừng suy nghĩ đến cậu ta chỉ là kẻ mang cho em phiền phức thôi ( ôm cô)
Jennie : hức. ..hức
Jisoo nhớ lại cảnh đó mà thấy nghẹn lòng, chưa có ai dám Nặng lời hoặc đánh nó mà giờ đây nó lại phải cam chịu hết...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top