một mình em

jay bước loạng choạng, kéo theo ba lô của mình cùng chiếc cà vạt rộng thùng thình, chiếc áo sơ mi xộc xệch với khuôn mặt bầm tím. thỉnh thoảng anh càu nhàu và thốt ra những lời chửi rủa không biết là chửi ai. Hơi thở của anh dồn dập theo từng bước chân, cảm xúc nhớ lại trận đánh nhau bất ngờ mà mình vừa lao vào, cũng như nguyên nhân gây ra những vết bầm tím trên khuôn mặt điển trai của mình.

jay nghĩ hôm nay là ngày xui xẻo của mình, sáng nay anh phải chạy đi bắt xe buýt vì xe máy của anh bị hỏng. vô ích, anh vẫn bị lỡ xe buýt và đến mười lăm phút sau khi cổng trường đóng cửa. điều đó khiến anh phải viết đầy đủ năm trang kiểm điểm như một hình phạt cho sự muộn học của mình. Chưa dừng lại ở đó, trong giờ ra chơi, jay lại ngậm đắng nuốt cay khi bị bóng rổ đập vào đầu. sau đó, gần đây nhất là một cuộc đánh úp bất ngờ từ một thằng khỉ trơ ​​trẽn nào đó ở trường. 

với tâm trạng rõ ràng là không được tốt cho lắm, jay thầm tính khoảng cách từ nơi anh đang đứng đến nhà mình. mẹ nó, còn khoảng ba trăm mét nữa mới đến trước nhà. jay bĩu môi, rồi tiếp tục bước đi. thời gian trôi chậm thật đấy.

buổi chiều nóng như thiêu như đốt đã chuyển mình, bầu trời đỏ hơn vì mặt trời sắp chào tạm biệt. những lúc đi xe máy, jay không bao giờ nhận ra rằng mình đã dành quá nhiều thời gian ở trường. Học tập, đi chơi, ngoại khóa, dạy kèm, jay dường như chỉ đi tắm và ngủ là ở nhà.

ồ!

jay đã suýt quên mất người nọ vì gần đây anh lại bận rộn với lịch dạy kèm của mình. jay và người nọ đều đang học năm cuối, jay đang học đại học, trong khi người nọ đang học trung học.

không phải đâu, thực sự, họ chỉ là hàng xóm. jay vô cùng ngạc nhiên khi vừa mở cổng nhà thì đã thấy một đôi dép của người đó được xếp ngay ngắn.

jay bí mật vẽ nên một nụ cười nhẹ - anh nhớ người nọ. 

"jungwon, jay của con về rồi kìa." 

câu đầu tiên mà jay nghe được sau khi anh nói lời chào, khiến mọi đau đớn và khó chịu tan biến.

jay thích khi ai đó nói rằng anh ấy thuộc về jungwon, mặc dù mối quan hệ của họ không hơn gì hàng xóm. 

jay thích khi jungwon hờn dỗi vì cậu rất đáng yêu. 

jay thích khi Jungwon đến nhà anh chỉ vì cậu muốn xem người lớn hơn học bài. 

tóm lại, đúng vậy, jay thực sự thích jungwon.

chỉ là bây giờ không phải thời điểm thích hợp để jungwon biết được thứ cảm xúc này của jay. anh muốn cảm xúc của mình vừa bí ẩn vừa nghiêm túc hơn, vì vậy anh đã nghĩ đến việc học xong đại học rồi kiếm một công việc tốt, sau đó anh sẽ có thể đến nhà jungwon cùng với một chiếc nhẫn.

vâng, thực ra tất cả chỉ là mơ tưởng. tại thời điểm này, jay vẫn chưa quyết định sẽ học chuyên ngành gì trong khi kỳ thi tuyển sinh đại học đã cận kề, còn khoảng 70 đến 90 ngày nữa.

jungwon quay lại và cười thật tươi. tay cậu không ngừng phết mứt lên bánh mì. 

nụ cười toe toét đặc trưng của jungwon biến mất. thay vào đó là cái cau mày trên trán khi cậu nhận ra jay về nhà với khuôn mặt bầm tím.

"có chuyện gì với khuôn mặt của con nữa vậy?" 

mẹ jay đã hỏi trước khi jungwon định lên tiếng, cậu im lặng, sau đó gật đầu.

jay ngồi cạnh jungwon, trong khi mẹ anh vào phòng tìm hộp sơ cứu. jay vò mái tóc đen tuyền của jungwon, rồi quay sang những chiếc bánh đã được jungwon bôi mứt.

"bánh của anh hết đó."

"không cần nhiều thế đâu..." 

jay đang bận nhai bánh mì. jungwon ngây người nhìn anh, tự hỏi làm thế nào jay có thể ăn nhiều như vậy với khóe môi đang bị đau kia.

sau đó, trong khi jay cắn miếng bánh mì cuối cùng, hộp sơ cứu được đặt bên cạnh anh. 

"anh, anh sẽ không bị gọi là đứa bắt nạt học đường đó chứ?"

"không. đây là đánh nhau bên ngoài trường học rồi."

jungwon cầm lấy hộp sơ cứu, kiểm tra tất cả bên trong rồi đóng lại. jay thấy vậy liền nở nụ cười hỏi: "Muốn giúp anh sao?"

"hừm, đúng đấy."

.

.

.

.

"ở đây đau lắm á. bị đấm cho ba phát lận." jay chỉ vào gò má bên phải của mình. jungwon gật đầu hiểu ý, vội vàng vuốt ve nó nhẹ nhàng. 

"em đã về nhà sớm với jake hả?"

jungwon ngẩng đầu khẽ lắc đầu. ba ngày nay cậu đều đã từ chối lời mời về nhà cùng nhau của jake vì lúc đó jay đang rất tức giận. vì vậy, cậu đã cố gắng nói không với jake.

"nếu trời mưa, hãy về nhà với thằng nhóc đấy."

"sau này anh jay sẽ lại nổi giận cho xem."

"anh giận vì nó giữ em lại, còn cố gắng giúp em cởi mũ bảo hiểm kìa."

jungwoo nhíu mày. jake không phải loại người đó mặc dù cậu biết jake thích mình. giúp cởi mũ bảo hiểm là hoàn toàn trong sáng mà! jake không phải là kiểu người cơ hội như vậy. kiểu người cơ hội là anh jay kìa...

"anh tức vì em thích nó ấy"

jungwon thông minh, thật sự là như vậy. jungwon hiểu jay đã thầm thích mình dù chưa bao giờ nói thành lời nhưng trên hết, cách đối xử của jay đã nói lên tất cả.

"không yêu sớm đâu. em chuẩn bị có bài kiểm tra trên trường nữa." jungwon quay đầu lại, lấy một cục bông mới từ chiếc hộp nhỏ.

jay nhăn mặt khi miếng bông của jungwon chạm vào vết thương nhỏ nơi khóe môi, rất nhanh sau đó, jay bình tĩnh trở lại thưởng thức cảnh đẹp nhân gian, khuôn mặt của jungwon, ngay trước mắt anh.

chưa đầy năm phút sau, jungwon đóng hộp sơ cứu lại và nhìn vào tác phẩm của mình trên mặt jay. "nếu anh còn vác cái mặt bầm dập này về nhà nữa, thì em sẽ không bao giờ sơ cứu vết thương nữa đâu."

các ngón tay phải của jungwon chạm vào mặt jay. anh cười khúc khích, trời ơi, xấu hổ quá đi mất khi thừa nhận rằng anh thích người con trai đanh đá trước mặt này.

"anh đẹp trai nhỉ?" jay nhìn vào mắt jungwon. "cảm ơn em nhó."

giây tiếp theo, jay thở hổn hển khi jungwon lao vào người anh, ôm anh thật chặt. jay lại nhăn mặt khi vai của jungwon đập vào gò má của anh ấy, nhưng sau đó jay ôm lấy người em lại, xoa đầu cậu một cách thích thú.

cái ôm chỉ kéo dài vài giây, jungwon buông ra và nhìn jay đầy thích thú. "đi tắm đi, mùi kinh. không chịu nổi được nữa mất."

"thật á?" jay ngửi ngửi cơ thể rồi uể oải cười thầm vì chẳng tìm ra mùi hôi nào cả. tuy nhiên, cuối cùng, jay cũng đã đứng dậy, lấy khăn tắm và đi vào phòng tắm sau khi nhéo má jungwon.

đôi mắt của jungwon dõi theo jay cho đến khi anh bước vào phòng tắm. Sau khi cửa phòng tắm đóng lại, jungwon đứng dậy đến bàn học của jay. tay cậu lần theo những cuốn sách dày cộp của jay trên bàn và nhấc chúng lên một cách khó khăn. tên của jungwon được viết bởi jay vẫn còn đó, ở trên bàn, chúng được cố tình che phủ bởi những cuốn sách, được viết bằng bút bi xanh.

chiều hôm đó, jungwon đã không giấu nổi niềm hạnh phúc khi nhận ra rằng jay vẫn chưa bao giờ ngừng thích cậu cho đến tận bây giờ.



Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top