-3.
Nghi Ân hôm nay có chút lo lắng hơn bình thường. Cậu hiếm khi cảm thấy thế này, trừ phi cậu bị trở thành tâm điểm bị chú ý.
Hôm nay cậu lên lớp 6. Nhưng đây không phải là vấn đề, mà điều cậu bồn chồn là ở chỗ, cậu đã ở trường S được 1 tháng rồi sau đó mới chuyển về trường T này.
Cậu sẽ phải làm quen lại từ đầu. Và việc chuyển vào đột ngột này chắc chắn sẽ khiến chúng bạn ở đây biết cậu được xin vào, nói thẳng ra là cậu có quan hệ với thầy cô giáo ở trên. Cậu không thích, à không, chán ghét bị người khác nhìn mình với con mắt ấy.
Thứ hai nữa, cậu không có đồng phục. Thứ quần dài duy nhất cậu có là một chiếc quần bò khá đậm màu nhưng loang lổ và hơi bó. Việc ăn mặc khác người khác, rất nhiều người khác mới đúng, khiến cậu cực kì mất tự tin.
- Các em, trật tự nào. Lớp ta hôm nay sẽ đón một học sinh mới, Nghi Ân. Hãy cho bạn một tràng pháo tay nào ! - cô giáo chủ nhiệm trung tuổi đứng bên cạnh cậu nói với cả lớp.
Chết tiệt ! Đứng trước ánh mắt của hơn 50 con người gần như chật cứng trong 14 cái bàn học trước mắt đã làm cậu nghẹt thở rồi, họ còn tặng cậu thứ quà đáng sợ này càng làm sự tự tin của cậu tụt xuống âm vô cực.
- Xin chào, mình là Nghi Ân, Đoàn Nghi Ân. Rất vui được gặp các cậu.
Hầu hết là im lặng, một vài người gật đầu và ậm ừ. Cậu càng không rõ có phải họ không có thiện cảm với mình hay không.
- Được rồi Nghi Ân, em hãy tạm ngồi xuống bàn cuối cùng kia cùng Dương Đình nhé.
- Xin chào, mình là Dương Đình, có thể gọi mình là Đình Đình cũng được. Tên Nghi Ân của cậu nghe hay quá ! - Dương Đình tươi cười hướng với Nghi Ân nhanh nhảu nói.
Hình ảnh một Dương Đình là người đầu tiên sẵn sàng mở lời với cậu ngày ấy ngay khi thấy cậu, là điều cậu chưa bao giờ quên về sau này.
Thời gian qua đi, cậu phát hiện ra mọi người không khó gần như cậu nghĩ, hoặc là như cậu thì đúng hơn. Cậu hiện thời không phải học sinh ngổ ngáo hay kiêu ngạo, chỉ là càng lớn, thần sắc khuôn mặt cậu càng trở nên khó gần đối với người đối diện. Thuở nhỏ kháu khỉnh bao nhiêu bây giờ chính là lạnh lùng bấy nhiêu. Cậu không tỏ ra như thế, cậu cũng không khó tính, càng không lạnh lùng, chỉ là bề ngoài khiến người ta không thể không nghĩ như vậy.
Ngoài những tiến triển trong việc kết bạn, thì cậu cùng Dương Đình thân thiết khá nhanh chóng. Hai thằng con trai cùng nhau nói chuyện phát hiện ra rất nhiều điểm chung, còn ngồi cạnh nhau bày ra đủ thứ trò chơi với nhau trong lớp, rất thú vị. Hơn nữa cậu thiết nghĩ, không như đám con gái hoa mỹ xét nét, tụi con trai nhanh chóng hòa hợp với nhau là chuyện bình thường. Nghi Ân bắt đầu cảm thấy may mắn, vì vừa tới môi trường mới chưa bao lâu, cậu đã tìm được một người bạn đồng hành rất ổn.
***
- Anh hai, có thể giúp em chút chuyện này được không ? - Nghi Ân đẩy chiếc ghế tựa rồi xoay ngược lại về phía sau, đối với phía Tể Phạm nói.
- Chuyện gì thế ? - Tể Phạm đang chuyên chú vào màn hình máy tính, tay rất lẹ lướt trên bàn phím.
- Anh hai, hmm, có thể giúp em tạo nick chat không ? - Nghi Ân hơi chần chừ.
- Nick chat ? - Tể Phạm hơi giật mình quay người về sau - sao đột nhiên em lại muốn có nick chat ?
- Em muốn nhắn tin với bạn bè nhưng lại không có điện thoại. Buổi tối có thứ đó trao đổi bài tập rất thuận tiện.
Tể Phạm trầm mặc một chút. Anh đang cân nhắc xem ở độ tuổi này cho phép Nghi Ân tự do sử dụng thứ này đã hợp lý hay chưa, dù sao là một người anh trai, Tể Phạm cần có trách nhiệm trong chuyện này.
- Thôi được rồi, mau lại đây - Tể Phạm khẽ trút tiếng thở dài nhẹ, trong lòng nhủ thầm « một lòng tin tưởng em trai ».
Sau đó Nghi Ân lắng nghe rất kĩ anh trai mình hướng dẫn sử dụng tất cả những công cụ của phần mềm chat và ghi nhớ chúng. Cuối cùng, cậu quyết định lựa chọn một cái tên nick thật đơn giản : YienTuan49.
Sáng hôm sau Nghi Ân không ngần ngại hỏi những người bạn mà mình thường nói chuyện cùng ID của họ rồi về nhà nhanh chóng tìm kiếm và kết bạn. Cậu cảm thấy chuyện này rất thú vị, có thể giúp cậu mau chóng mở rộng hơn vòng quan hệ của mình và đúng là nó rất tiện cho việc hỏi bài.
Từ lúc có thứ này liên lạc, cậu cùng Đình Đình còn tiếp tục thân thiết hơn nữa với tốc độ ánh sáng. Mỗi buổi tối sau khi hòm hòm xong đống bài tập, cậu lại tranh thủ lúc anh trai không sử dụng máy tính liền online cùng Đình Đình nói chuyện trên trời dưới biển. Cậu chưa từng nghĩ có thể sớm tìm được một đồng chí chung nhiều chí hướng đến vậy. Thậm chí 2 tên nhóc con 11 tuổi còn vì tò mò mà tìm thấy những hình ảnh « nhạy cảm » sau đó lén lút nhắn cho nhau rồi trêu đùa. Thi thoảng có đôi lúc, phải là khi nào Nghi Ân chăm học lắm hoặc là bài quá khó thì câu hỏi về bài tập mới xuất hiện trong khung chat của họ.
***
YienTuan49 : Đình Đình, ngày mai nhớ mang sách Toán cho tao, nếu không mày chết chắc đấy. Đã 3 ngày rồi.
Sieucapvutru_246 : Rồi rồi, có cần phải chi li với bằng hữu thế không chứ ?!
YienTuan49 : Là bằng hữu càng phải chi li.
Sieucapvutru_246 : Xấu tính như mày hẳn chỉ có tao chơi cùng thôi
Buzz !!
Một khung chat đột nhiên xuất hiện cắt ngang cuộc đấu khẩu của 2 đứa khiến Nghi Ân hơi ngẩn ngơ.
KingWang283 : Xin chào !!
YienTuan49 : Gia Nhĩ ? Sao tự nhiên lại nhắn tin cho mình vậy ?
KingWang283 : Mình không thấy ai online ngoài cậu cả mà lại chán quá nên đánh liều gọi cậu ^^
YienTuan49 : Vậy sao ? Thế thì rất vui được nói chuyện với cậu ^^
KingWang283 : Tụi mình cũng ít nói chuyện với nhau trên lớp mà, có thể cùng nhau tán gẫu thêm thì tốt rồi ^^
YienTuan49 : Đúng vậy. Từ lần cùng nhóm kể chuyện trong giờ Văn là lần đầu tiên bọn mình nói với nhau đến giờ rồi đấy nhỉ ?
KingWang283 : Đúng vậy đó ! Lúc đầu trông thấy cậu mới vào lớp, mình cứ nghĩ sẽ khó bắt chuyện với cậu lắm cơ !
YienTuan49 : Không phải vậy đâu, mọi người đều hay nghĩ mình như thế cả haha.
KingWang283 : Nhưng cậu với Đình Đình có vẻ thân với nhau nhỉ ?
YienTuan49 : Ừ, tên hấp ấy đã bắt chuyện với mình trước đó. Với cả bọn mình cũng ngồi cạnh nhau nữa.
KingWang283 : Hai cậu thân nhau nhanh thật đấy ^^
YienTuan49 : Thế cậu thì sao ? Cậu có chơi thân với ai không?
KingWang283: Mình thân với nhiều người lắm haha.
YienTuan49: Thân với nhiều người? Nghe lạ thật đấy.
KingWang283: Sao lại lạ thế? Mình thấy bình thường mà?
YienTuan49: Làm sao có thể thân với nhiều người được? Mình nghĩ là chỉ cần 1 người cùng cậu bên cậu chân thành thì mới có thể tin cậy và lúc khó khăn mới có người đó giúp cậu thật lòng thôi.
KingWang283: Vậy sao? Mình không biết nữa.. Hồi cấp 1 mình thường mua đồ ăn vặt đến lớp, các bạn đều thích chơi với mình vì có thể cùng mình ăn đồ ăn. Mình thấy như thế cũng rất tốt, có nhiều bạn với mình là tốt rồi. Trước giờ chưa từng nghe qua những điều như cậu nói.
YienTuan49: Cậu mua đồ ăn để bạn bè chơi với cậu sao? O.O Cậu ngốc thật đấy.
KingWang283: Sao cậu lại nói mình ngốc chứ? >"<
YienTuan49: Thế mình hỏi cậu lúc không còn tiền mua đồ ăn nữa, ai sẽ ở bên cậu?
KingWang283: ..
YienTuan49: Cậu đã thấy mình ngốc chưa? Mà mình nói, đồ ăn vặt ở trường chúng ta không hề rẻ đâu đó. Mình xem cậu còn định mua đồ ăn vặt đến bao giờ.
KingWang283: .. Vậy, vậy mình phải như thế nào mới được?
YienTuan49: Đại ngốc. Mình nói rồi, cậu phải tìm 1 người bạn thôi, 1 người mà cậu tin tưởng sẽ luôn bên cậu bất cứ lúc nào kể cả khi cậu khó khăn.
Nghi Ân gửi tin nhắn xong, không nhận được phản hồi nữa dù nick của Gia Nhĩ vẫn sáng. Cậu chưa từng nghĩ mình sẽ nói chuyện thật chăm chú với cậu bạn này như thế, thậm chí còn quên đáp lại tin nhắn của Đình Đình. Những gì cậu ấn tượng về Gia Nhĩ là cậu ta rất tươi tắn, trông hoàn toàn đối lập với cậu, cực kì thân thiện với khuôn mặt có hai má tròn xoe. Cậu chưa từng được nghe người khác tâm sự với mình, vì vậy chuyện hôm nay Gia Nhĩ hỏi cậu, cậu cảm thấy mình cần có trách nhiệm chỉ ra hướng đi cho người này. Cậu ta quả thực là đại ngốc, ai đời lại đi mua đồ ăn chỉ để muốn bạn chơi với mình chứ? Lại còn có nhiều bạn là được. Cậu ta suy nghĩ kì lạ thật đấy.
***
- Một người bạn thân thôi sao? - Gia Nhĩ nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính suy nghĩ.
Cậu chưa từng có ý nghĩ này trước đây. Cậu rất sợ cô lập. Vậy nên chỉ có luôn có bạn bè xung quanh, cậu sẽ cảm thấy đó là tốt.
Vì thế chính cậu hay Nghi Ân đều không ngờ rằng, lời nói này của Nghi Ân, về sau nhìn lại, chính là nguyên nhân tiên quyết đã làm thay đổi cuộc đời của cả hai người.
***
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top