Echo



Cũng không biết có phải do Lee Jeno quá dễ tin người hay tại những lời nói của Na Jaemin đã chạm sâu vào trái tim chứa đầy tổn thương của Lee Jeno hay không nhưng Jeno đã phụ thuộc vào Jaemin.

Càng ngày càng dựa dẫm vào Na Jaemin, càng kể cho cậu ấy những nỗi buồn vu vơ và nỗi đau không tên.

Cậu không biết bản thân hoá ra lại mong muốn được yêu thương như thế.

Na Jaemin như một ngọn đèn đường nhỏ, tuy không thể thắp sáng cả thế gian nhưng luôn thắp sáng những thứ gần cậu nhất.

Dạo gần đây Jaemin rất vui. Bời vì Lee Jeno - người cậu yêu nhất, có thể ngủ được 5 tiếng mà không cần uống thuốc ngủ.

Na Jaemin rất thích Lee Jeno, chính cậu cũng không biết tình yêu đó bắt đầu từ đâu. Có lẽ là khi thi vào SM cậu nhìn thấy một cậu nhóc bằng tuổi đang run bần bật vì lo lắng nhưng vẫn hết sức đáng yêu. Có lẽ là lúc cậu đói bụng người nào đó vẫn cùng cậu ăn một bữa cơm vì không muốn cậu ăn một mình.

Na Jaemin không vì Jeno bị trầm cảm mà nói cậu phải thế này, phải thế kia. Na Jaemin sẽ vì Lee Jeno mà im lặng lắng nghe những câu chuyện không đầu không đuôi của cậu. Na Jaemin sẽ ôm lấy cậu khi cậu tuyệt vọng. Jaemin không làm gì cả nhưng đã làm tất cả những gì có thể.

Jeno dạo gần đây cũng rất vui. Bác sĩ đã nói bệnh của cậu đã có chút thuyên giảm. Mà bản thân cậu lại hiểu rõ hơn rằng nó tốt lên như thế nào.

Lee Jeno bắt đầu có dự định cho tương lai. Cậu muốn đi leo núi cùng Jaemin, muốn ăn khuya cùng Jaemin, muốn chơi game cùng Jaemin, muốn nhập ngũ cùng Jaemin, tất cả mọi dự định đều có Na Jaemin.

Hôm nay là ngày tuyết đầu mùa, Na Jaemin kéo Lee Jeno từ trong chăn ra để đi nghịch tuyết. Jeno rất muốn từ chối nhưng nhìn vẻ mặt của Jaemin cậu lại nuốt tất cả vào trong.

Nhưng Jeno vẫn không hiểu được Jaemin. Cậu ta nhất quyết gọi cậu ra rồi chạy đi mất tiêu để cậu lại trong màn tuyết lạnh buốt. Jeno vừa tức giận định quay về phòng thì nghe tiếng gọi của Na Jaemin.

"Này, Lee Jeno."

Jeno định bước đến gần thì Jaemin lại hô to.

"Cậu không được qua đây, nghe tớ nói xong đã."

Jeno quyết định đợi Jaemin bày trò gì. Nhưng cậu phát hiện trong màn tuyết trắng xoá, mặt Jaemin ngày càng đỏ lên.

"Này Jeno tớ biết là cậu rất thích sao. Nhưng mà tớ sẽ không hái chúng cho cậu đâu, mà tớ muốn giấu chúng vào trong mắt mình, để mỗi ngày đều tớ đều dùng đôi mắt sáng lấp lánh đó nhìn cậu. Tớ muốn nói rằng tớ rất thích cậu, cậu có nghe thấy hay không ?"

Jeno không đáp lại Jaemin mà từ từ đến gần hôn lên môi cậu 1 cái thật nhanh.

"Cậu nói to như thế, tớ đương nhiên nghe thấy rồi."

"Tớ cũng thích cậu."

Lee Jeno thấy Na Jaemin đang đỏ mặt nhưng không thể thấy mặt cậu cũng đang đỏ lên.

Tuyết đầu mùa hôm ấy, hai thanh niên ấy cùng nhau ước hẹn cả đời.

Nhưng tiệc vui lại thường chóng tàn.

Khuya hôm ấy, cái đêm mà Jaemin nhớ rõ đến suốt cuộc đời của cậu. Cậu chẳng hiểu bọn họ làm sao có được ảnh Jeno đang hôn Jaemin. Bọn họ đăng lên mạng cùng một dòng chữ.

NGHI VẤN HẸN HÒ ĐỒNG TÍNH GIỮA HAI THÀNH VIÊN CỦA NCT

Nó như một tiếng nổ giữa đại dương, không ai thoát khỏi cái chết.

Có vô số bình luận dưới đó nhưng cũng chỉ là toàn là những bình luận chửi rủa mắng mỏ.

"Ghê quá đi mất."

"Không biết nhục hả? Out nhóm đi."

"Lại hôn nhau giữa ban ngày ban mặt thế kia."

"Không biết liêm sỉ."

"Đồ đồng tính ẻo lả."

3h sáng Na Jaemin bị gọi lên trụ sở công ty. Bọn họ hỏi mọi chuyện có thật không. Rồi bọn họ lại nói rất nhiều thứ. Nào là hãy nghĩ cho tiền đồ của bản thân, tiền đồ cho nhóm từ khuyên nhủ đến răn đe lẫn ép buộc. Bọn họ muốn cậu và Lee Jeno phải chia tay, phải chấm dứt ngay mối tình bọn họ mặc định là sai trái này lại.

Cậu rất muốn phản bác nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu, cậu chỉ ngồi im như phỗng ra đó.

Về đến ký túc xá thì lại khác, mọi người không hề vì sợ bị vạ lây mà chửi bới cậu. Họ nói họ ủng hộ cậu, muốn cậu và Jeno hãy sống hạnh phúc. Jaemin xúc động đến nỗi muốn quỳ xuống cảm ơn họ.

Nhưng chỉ khi rơi vào vòng tay ấm áp của Jeno thì cậu mới thật sự nhẹ nhõng và yên lòng.

"Bạn sẽ không bỏ anh chứ ?"

Jeno chỉ cười rồi mắng cậu.

"Ngốc quá đi. Sao tớ bỏ cậu được. Không làm idol nữa, tớ nuôi cậu được không ?"

"Được."

Bọn họ lại ôm nhau ngủ đến sáng bỏ mặc thế giới bão bùng ngoài kia.

Jeno cùng Jaemin dọn ra một căn chung cư ở gần thành phố. Một nơi không quá ồn ào và không ai biết họ.

Bọn họ cứ ở bên nhau cùng nhau chống chọi. Cho đến một ngày, một ngày như cơn ác mộng tớ nhất cuộc đời Na Jaemin.

Jeno bảo Jaemin đi mua bánh kem vì Jeno rất thèm. Vốn dĩ không muốn đi nhưng khi nhìn thấy gương mặt Jeno thì Jaemin lại không kìm được lòng. Chỉ tại cậu quá yêu Jeno mà thôi.

Nhưng nếu có cơ hội quay lại Jaemin có chết cũng sẽ không đi rời đi dù chỉ một giây.

Thế giới không biết Lee Jeno bị trầm cảm còn người duy nhất biết lại quên mất điều đó.

Nhận được điện thoại ở bệnh viện Na Jaemin như người điên lao đến. Cậu không có thể quan tâm gì nữa. Thứ duy nhất đang hiện hữu trong tâm trí cậu là Lee Jeno.

Nhưng vẫn là không kịp.

Bác sĩ nói khi chuyển đến bệnh viện bệnh nhân đã không còn dấu hiệu sự sống.

Jaemin không nghe cũng không muốn nghe. Cậu không tin Jeno lại bỏ cậu mà đi như thế.

Nhưng khi vén tấm khăn ra nhìn một Jeno tan nát như thế Jaemin lại không thể không tin.

Jeno đã nhảy lầu.

Jeno đã bỏ cậu mà đi rồi.

Jeno chỉ để lại một bức thư cho Jaemin, chỉ một mình Jaemin mà thôi.

"Kiếp này gặp được cậu là hạnh phúc lớn nhất của tớ. Nếu có kiếp sau tớ sẽ đi tìm cậu, cùng cậu kết hôn, có một cuộc sống hạnh phúc như những người bình thường.

Tớ sẽ ở đây đợi cậu, nên là đừng đến nhanh quá nhé.

Tớ yêu cậu.

Người yêu cậu nhất-Lee Jeno."

Jaemin đau đến không thể thở nổi, đau đến nỗi không muốn sống.

Tại sao chứ? Bọn họ cũng đâu làm gì sai? Bọn họ đã phạm tội gì? Bọn họ chỉ yêu mà thôi. Tại sao lại như thế ? Rốt cuộc là đã sai ở đâu ?

Có câu nói rằng khi người ta chết bạn chỉ có thể nghĩ đến sự tốt đẹp của họ.

Những người ngoài kia mới hôm trước mắng họ đến không thể khó nghe hơn, hôm nay lại bảo vệ họ. Còn nói tình yêu họ thật đẹp thật quý giá, họ trách lòng người độc ác nhưng có lẽ họ quên mất rằng họ cũng là con người.

Cuộc sống này chỉ có thể giả tạo như vậy là cùng.

Na Jaemin giây phút nào cũng muốn chết theo Lee Jeno cho rồi nhưng chính cậu ấy lại bảo cậu đừng đến quá nhanh.

Vậy nên Na Jaemin chỉ có thế đợi, cậu đợi bản thân chết dần chết mòn theo từng ngày.

Na Jaemin và Lee Jeno, bọn họ đều chết vào năm 25 tuổi nhưng lại chỉ mình Lee Jeno được chôn cất mà thôi.

Na Jaemin của những năm tháng còn lại không được sống, cậu ta chỉ là đang tồn tại như một cái bóng mà thôi.

Na Jaemin đã từng nghĩ rằng bản thân có thể nắm lấy Lee Jeno nhưng hóa ra là chưa từng. Cậu không thể cứu được Jeno và cũng không thể cứu ngay cả bản thân cậu.

Của gió thì cứ để gió cuốn đi mà thôi.


























End.

-----

Gần đây sức khỏe và tâm lý mình càng ngày càng tệ nên cái kết của nó chỉ có thể vậy thôi. Xin lỗi mọi người

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top