J.law >3 Kirio :X :*
J-law ♥ Kirio(2)
By J’Law
Mười tám tuổi
Em tròn mười tám tuổi rồi, từ nay trở đi tôi sẽ không còn bất kỳ quan hệ gì với người vị thành niên nữa. . .
Lúc này tôi mời từ nhà bạn trở về, ban ngày bận rộn, buổi tối chơi vài ván bài, cuối tuần chè chén. . . đây là vài việc trọng yếu trong cuộc sống của tôi bây giờ, bởi vì em không cách nào tưởng tượng được áp lực của tôi. . . kể cả đám người lớn chúng tôi lớn đến nhường nào, dù vậy tôi vẫn cố gắng hết sức không để cho em hay, tựa như lúc trước. . . không để em biết cuộc sống này còn đầy khó khăn, chỉ cho em biết rằng tôi có thể đối phó hết thảy, đôi khi chính tôi cũng không chắc mình có thể chống chọi được không, nhưng dù thế nào trước tiên tôi vẫn sẽ làm em an tâm, sau đó chạy khắp các đường phố lớn nhỏ trong thành phố Bắc Kinh này. . . nôn nóng, băn khoăn, suy nghĩ. . . cho tới khi đem từng chuyện từng chuyện giải quyết hết mới trở về nhà ngắm nhìn em an tĩnh đọc sách, sớm đã ngủ quên từ lúc nào. . .
Số phận thật kỳ lạ, nếu như lúc ấy tôi không gặp em ở câu lạc bộ đêm, có lẽ trái tim tôi lúc này vẫn còn cô độc, không một nơi gửi gắm. Nhưng nếu không phải đêm đó em tin tôi, biết đâu mấy năm nay em cũng đã trở thành một đứa trẻ phá phách, nói qua bao lời yêu đương thật thật giả giả, trải qua bao cuộc chia tay dễ dang hay đau khổ, giống như những người đó cứ đến cuối tuần lại xuất hiện ở câu lạc bộ đêm, chờ đợi một người nào đó bắt được mình. . . Sẽ không có em thanh cao, tự trọng, ưa sạch sẽ, hướng nội như hôm nay.
Mấy năm nay em lớn dần lên, so với hồi nhỏ giống như hai người khác biệt. Những điều người ta biết về em vẫn dừng lại ở ba năm trước, cho rằng em vẫn là một cậu nhóc lanh lợi hoạt bát, tất cả những phỏng đoán về em, mọi loại ý nghĩ xấu xa, mọi loại gièm pha, mọi loại tâng bốc, trong tất cả những loại người ấy, em là người mờ nhạt nhất mà tôi nhìn thấy, bởi vì không ai có thể bỏ qua ánh mắt của người khác, khen ngợi và phỉ báng. Chỉ có em, hoàn toàn đem những thứ nhảm nhí này coi nhẹ, tục ngữ nói đối với những lời đồn đại vô căn cứ người ta hẳn là nên cười cho qua chuyện, mà em ngay cả cười cũng chưa từng cười đã đem hết thảy mọi chuyện đặt qua một bên. Chỉ bằng điểm ấy, em đã là niềm tự hào của tôi, em so với nhũng người lớn chúng tôi còn mạnh mẽ, kiên cường hơn.
Rất nhiều người bảo tôi nên học cách xử thế của em, nhưng tôi biết tôi học không được. Bỏi vì điểm xuất phát của chúng ta bất đồng, những việc đã trải qua khác nhau, tính cách tự nhiên cũng không tương đồng. . . Em bắt đầu từ lúc mười lăm tuổi được mọi người bồi dưỡng đọc nhiều sách vở, nghe các loại nhạc khác nhau, xem phim kinh điển, mặc những bộ quần áo hàng hiệu, tới qua những nhà hàng lớn của Bắc Kinh, sống trong những khu nhà sa hoa, tới thẩm mỹ viện dưỡng da cùng mấy người thành đạt, mà lúc này em chỉ mới mười tám tuổi, còn trẻ như vậy.
Mà tuổi mười tám của tôi cũng không thể dễ dàng so sánh với em như vậy, tôi nhớ lúc tôi mười tám tuổi còn phải ở trong một phòng ký túc xá tám người, chuyện có thể làm cũng không phải quá nhiều, thỉnh thoảng cùng bạn học ăn chút đồ nướng trước cổng trường đã là một loại tư thú. Tôi khi đó căn bản không có khả năng tiêu bất cứ thứ hàng hiệu gì, bởi vì cảm thấy những thứ kia cách mình quá xa, ngay cả khát khao cũng chưa từng có qua. . . Trong đám bạn học được xem như chạy theo thời thượng, tôi cũng thường xuyên mua một quyển tạp chí tên là 《Công viên thế giới thời trang 》, trang đầu tiên mở ra chính là quảng cáo xà phòng clinique, đó là thứ xa xỉ đầu tiên tôi mua, hiện tại nghĩ lại căn bản cũng không đáng là bao, những khi đó lại khiến toàn bộ ký túc xá chúng tôi ồn ào một trận, ha ha. Kỳ thực cũng không cần chê cười chúng tôi, bởi vì những năm ấy trình độ của mọi ngưỡi cũng chỉ như vậy, suy cho cùng khi tôi mười tám tuổi ở nhà mới chỉ thấy qua mấy nghìn tệ.
Nhưng tôi là hâm mộ em, hâm mộ em có một mối tình đầu tuyệt đẹp, đến bây giờ em vẫn cùng người yêu đầu của mình ở bên nhau, hai người vì nhau nỗ lực hết thảy những gì bản thân có thể làm. Mà tôi cùng mối tình đầu của mình. . .sớm từ lâu trong những năm tháng ngây ngô thoáng chốc đã lướt qua nhau, thậm chí đến khi nhớ lại gương mặt cũng rất mơ hồ.
Ngày đó tôi cùng Lâm Hữu trò chuyện về tuổi mười tám của chúng tôi, không hẹn mà gặp lại nói về chiếc máy CD hiệu Sony, đó là thứ đồ vật đáng giá nhất trong những năm tháng tuổi trẻ của chúng tôi, cắn răng dùng tiền sinh hoạt mà mua, nó từng cùng chúng tôi trải qua khoảng thời gian quý giá nhất kia, khi chúng tôi đầy mơ ước, cảm thương. Đó là nhập môn âm nhạc của thế hệ chúng tôi. . . âm nhạc mà nhiều năm sau chúng tôi tích lũy truyến bá lại cho mọi người ở thời đại này, đây là món quà tốt nhất chúng tôi có thể mang lại. Chúng tôi, là vinh hạnh.
Đang nghĩ ngày sinh nhật của em nên tổ chức ở nhà hàng nào, nên mời ai tới tham gia, sau khi đi ăn chúng ta nên đến KTV nào. . . Tất cả mọi người bên cạnh đang trầm ngâm suy nghĩ nên tặng em món quà sinh nhật gì đây, bao gồm cả tôi. Bởi vì em dường như thực sự cái gì cũng không thiếu, mà thứ em thiếu vừa vặn lại là mục tiêu chúng tôi đang phấn đấu, tạm thời cũng không thể tặng.
Em từng nói tôi là một người bạn trai cái gì cũng không nói với em, tôi cũng không biết tại sao. . . Áp lực của tôi, bất đắc dĩ của tôi, phấn đấu của tôi, chuyện cũ của tôi, những bài học và tổn thương tôi đã từng trải qua. . . tôi cuối cùng vẫn thích bộc lộ hết với bạn bè, tôi không thích miêu tả quá nhiều cho người yêu. Có lẽ đó là chút khác biệt giữa chúng ta, có lẽ tính cách tôi chính là như vậy, tôi muốn người tôi yêu xem mình là một cánh tay vững chắc có thể ỷ lại, trong trái tim người ấy tôi thật cao lớn. Dù sao vẫn cảm thấy một người đàn ông cái gì cũng đem ra nói hết với người yêu thực rất hèn nhát, tình yêu bộc lộ hết ra sẽ khiến đôi bên thấy không còn khoảng cách, mà tình yêu hoàn toàn không có khoảng cách sẽ làm người ta dần chán ghét. . . Cho nên tôi thích cậy mạnh trước mặt em, qua một lần lại một lần, tôi thực sự kiên cường hơn trước kia rất nhiều.
Em cứ yên tâm là chính mình đi, không cần quan tâm đến chút khó khăn nho nhỏ của tôi, sẽ không có điều gì lại làm tôi sụp đổ. Em cứ an tâm là chính mình đi, tôi đã từng yêu, từng hận, từng chơi đùa, từng mất mác. . . Trong thế giới của tôi thật sự không còn thứ gì hấp dẫn. Tôi sớm đã hiểu rõ cái gì có thể cưỡi ngựa xem hoa, cái gì nhất định phải quý trọng.
Huống chi người sao kim ngưu nhưu tôi luôn rất cực đoan, cố chấp, một lòng. Bởi vì tính cách này, tôi từng mất đi đôi chút, lại nhận lại được rất nhiều, ví dụ như em. Gần đây trên mạng lại có tin đồn chúng ta chia tay, tôi nghĩ em cũng đã nghe rồi, cũng đã bật cười coi nhẹ mà bỏ qua. Bọn họ sẽ không hiểu, bọn họ đều chỉ là những đứa trẻ chưa lớn nổi, cho rằng tình yêu cũng chỉ có thể là quấn quýt hay tan vỡ, bọn họ hoàn toàn không thể hiểu được tình cảm của chúng ta đã vượt qua tình yêu đơn thuần. Từ cuộc sống đến tinh thần đều đan xen vào nhau, sớm đã vững chắc không phải bất cứ việc gì cũng có thể làm dao động.
Rất nhiều người bảo tôi nên hạn chế nuông chiều em, nói việc này đối với sự trưởng thành của em chưa chắc là chuyện tốt. Nhưng tôi không phải cha mẹ em, tôi cho rằng tôi không có quyền dạy bảo em. Nhưng em lại là đứa trẻ tôi nuôi lớn, trên người em mang những giấc mộng tôi đã hoàn thành và chưa hoàn thành, tôi chỉ biết vĩnh viễn ủng hộ em, cũng vì em mà tự hào.
Cuối cùng, chúc phúc lễ trưởng thành mười tám tuổi của em.
[J.Law <3 Kirio] They came back together :x
Xiahe' stt
Chúc mừng Lạc Lạc sau nhiều lần thỏa thuận cuối cùng cũng tìm được một nhà xuất bản trong nước! Cuốn sách đầu tiên hôm nay sẽ phát hành trên toàn quốc. Tôi và em cũng không phải người quan trong nhất trong cuộc sống của mỗi người! Bởi vì từ trước tôi đã dạy em ngàn vạn lần đừng đem người yêu đặt ở vị trí đầu tiên. người đàn ông cố chấp chỉ quan tâm đến chuyện yêu đương cá nhân cả đời cũng chẳng thể có tiền đồ! Nếu bạn vì tình yêu mà đánh mất chính mình, những người yêu thương bạn sẽ coi thường bạn! Chúc mừng Lạc, em hiểu được chính mình thanh cao tối thượng, em không hổ là đứa nhỏ anh nuôi lớn! [110317]
Tôi là một đồng chí đã chơi đùa hết nửa đời người, bản thân đã trải qua những kiểu văn hóa tệ nạn từ thời kì các quán bar ngầm dưới lòng đất đến thời đại internet này, lại từ lúc internet bắt đầu lan tràn đến khi trở thành một loại lưu hành khắp xã hội ngày hôm nay, con đường vòng vèo tôi đi qua, những mất mác đã thấy qua, những khoảnh khắc đã giác ngộ, những tiếc nuối còn sót lại, những tổn thương đã chịu qua thực sự có thể xem là trăm kiểu của thế gian. Tôi đối với những giấc mộng đẹp sớm đã tuyệt vọng, cho nên tôi đem toàn bộ những tinh hoa đúc kết lại dạy cho Lạc Lạc, giúp cậu ấy đi trên một con đường quang minh rộng mở hơn mình. [110318]
Luo' stt
Anh lại giới thiệu vài bộ phim hay cho tôi, lại vì vài chuyện bình thường mà tranh cãi với tôi đến đỏ mặt tía tai. Anh lại nhắc nhở tôi, về quan điểm đối đãi với một số thứ, phải nhanh chóng tiến vào bản chất. Anh lại nói cho tôi biết tình cảm chân chính là như thế nào. Anh khiến tôi cảm thấy ấm áp, mà không hề nóng nảy. Anh lại cho tôi sự tự do tuyệt đối, để tôi tự tìm kiếm điều quan trọng nhất trong lòng mình. Anh để tôi nhìn thấy được cuộc sống lý tưởng của mình đang dần dần trở thành hiện thực. Anh dạy tôi biết yêu thương. [110317]
[J.Law <3 Kirio] Đột nhiên có cảm giác muốn kết hôn ... - By J-Law
J-law ♥ Kirio (3)
By J’Law
Tiểu mỹ nhân của tôi cuối cùng cũng về rồi, tôi đang mong em về như 20 mấy hôm trước tôi mong em đi vậy! Đừng tưởng tôi không nhớ đến em, chỉ là tôi cảm thấy ai cũng sẽ ko nói ra, nhất là ko thể nói cho đối phương biết.
Em hỏi tôi có phải đang dùng sự chân trọng để nhìn mọi thứ trước mắt. tôi nói nhỏ là đương nhiên
Em hỏi tôi tại sao lúc đầu lại chạy quanh đuổi theo em, tôi không trả lời. Tôi kiệm từ chỉ cười cười nói — anh cũng không biết.
Bên ngoài cửa sổ có một thiếu niên đang tung bước chạy, đón chào ánh sáng ít ỏi của hoàng hôn. Ánh sáng mặt trời chiếu trên đỉnh đầu em, những điều nét trên mặt cũng nhờ những tia sáng này mà trở nên đẹp lạ thường, lúc chạy em vẫn mang theo một nụ cười trong sáng, hình ảnh đó tràn ngập sự trong sáng mà ko thể nói hết được, chân thật đến nổi như một giấc mơ.
Đột nhiên có cảm giác muốn kết hôn . Tôi yêu cân nặng của vợ tôi, 44kg, cân nặng mà tôi vừa ý nhất….dắt em đi nhiều nơi , cứ như mình đang thả diều.
Để buông tha cho người yêu của tôi, rất nhiều người đã quyết định đối địch với tôi! Cứ tự cho rằng tôi ngăn cấm họ tuyên truyền hành động nghĩa hiệp của mình, sau đó cả thế giới tung hô ủng hộ Lạc Lạc, vừa la lối vừa báo ấn lên người của cậu ấy, đó chính là fan của cậu ấy đó !
Vợ về thăm gia đình rồi, tôi vốn tưởng rằng mình thể có lại được cảm giác tự do mà mình đã quên đi rất lâu, nhưng khi trời châp tối thì tôi lại bắt đầu thấy rất nhớ em, thì ra tôi không phải phóng khoáng như mình nghĩ
Tôi đã bị tình yêu của Lạc Lạc làm hư hỏng mất rồi, thả người vợ thượng hạng xinh đẹp như tiên, lễ phép lịch sự mà không yên tâm trong lòng, lại còn ghen tuông với những thằng tôm tép . AI~ phải tự cảnh cáo mình, nhất định không thể tự tạo nghiệp, ko thì sau này hối hận không kịp.
J-law ♥ Kirio(4)
By J’Law
Vợ tôi
Vợ tôi là người phía nam, không thích tuyết.
Khuôn mặt xinh đẹp của em mọi người sớm đều đã biết, cũng chẳng cần nói nhiều thêm.
Vợ tôi là một người trí thức, mỗi ngày niềm vui lớn nhất chính là đọc thật nhiều sách, ngăn cũng không ngăn được mục tiêu tài mạo song toàn của em. Vì thế phóng viên của Joyo.com mau ngày ngày đến ấn chuông cửa nhà tôi đi thôi. . .
Vợ tôi rất thờ ơ với của cải vật chất, không phải vì em đơn giản, mà vì em gần như đã có đủ mọi thứ mình cần. Nều hỏi em muốn thứ gì nhất? Em sẽ nghĩ một chút rồi lắc đầu nói: Thật sự không có, những thứ muốn có khi vừa nghĩ tới lập tức sẽ đi mua, bản thân mong muốn nhất bây giờ chỉ là những món quà tinh thần.
Vợ tôi có tính ưa sạch cực kì nghiêm trọng của chòm Xử nữ, từ sớm đến tối không ngừng tắm rửa, giặt giũ còn siêng năng hơn. Tôi thường hay nổi quạu: “Quần áo ban nãy anh mới lấy ra thử đâu rồi?” Em liền bảo: “Em tưởng anh đã mặc qua, nên bỏ vào máy giặt rồi!” Tôi té xỉu. . .
Đương nhiên thế cũng có mặt tốt, em chưa bao giờ để tôi rửa chén, bởi vì em tin chắc tôi sẽ rửa rất
nhanh, không thể sạch.
Em dạo này gầy đi, chỉ còn 42kg, thật không khác gì que tăm. Tất cả mọi người đều khuyên em nên béo lên một chút, tôi lén nói với em: “Ngàn vạn lần đừng nghe mấy lời tầm bậy này, bọn họ ai cũng mập như heo, gầy không được liền cho rằng người khác quá gầy, tự mình bất lực an ủi mình, em mà mập như bọn họ lúc đó muốn khóc cũng không kịp! Anh tự hào vì vẻ nhỏ nhắn của em!”
Cứ việc ghen tị với dáng người của vợ tôi, ngàn lần vạn lần đừng cho là tôi không để cho em ăn cơm, an ủi bản thân như vậy chỉ có thể chứng minh tế bào béo phì đã bắt đầu sinh trưởng trong đầu các bạn. Tôi và bà xã hàng ngày đều ăn lẩu cay, uống cũng rượu trắng, chúng tôi đều là người biết suy tính.
[J-law <3 Kirio] (9) Love is happiness :X
Luo's weibo:
Tình cảm mãnh liệt sau khi tình yêu nảy sinh, là một loại giày vò ngọt ngào. Khoảnh khắc chờ điện thoại đổ chuông. Chờ đợi đầu dây bên kia truyền đến giọng hát nhẹ nhàng. Mong chờ trước khi chìm vào giấc ngủ sẽ được nghe một câu 'ngủ ngon' mê người, kèm thêm một ký hiệu mặt cười. Sẽ bướng bỉnh, tức giận, làm nũng. Sẽ giống như đoán trước tương lai, đem mình tất cả tình cảm của bản thân đều trao đến, hoàn toàn đặt trên người đối phương. Tình yêu nhiễm mật, ngọt ngào làm dịu đáy lòng. Anh giờ phút này, không phải xa xôi. [110519]
Ngày này mỗi năm, đều muốn tặng cho anh một ngôi nhà gỗ nhỏ do mình tự tay làm. Đã làm được bốn cái, tất cả đều được bày trên tầng cao nhất trong tủ, giống như một loại nhân chứng của thời gian. Năm nay, hi vọng Hà Hà tiên sinh đừng hay nhăn nhó nữa. Mặt khác, sách đã in xong, đang ở khâu hậu cần, đại khái cuối tháng 5 đầu tháng 6 có thể mua được ở hiệu sách. Tôi sẽ theo sát tin tức. Sách sau khi xuất bản, sẽ thông báo ngay ở đây. [110520]
Rất nhiều năm về sau, cậu mang trên người rất nhiều hình xăm, đứng lại hay bước đi. Cậu yêu mến một người, liền lưu lại trên da dấu vết thuộc về người ấy. Làm cậu hạnh phúc nhất, chính là trên đốt tay thứ ba của ngón áp út, một hình xăm vòng tròn màu xám, tựa như một chiếc nhẫn, lóe lên ánh đen của màu mực in. Đây là hình xăm đầu tiên của cậu. Người yêu đầu tiên. Về sau rất nhiều lần cậu thỏa mãn chính mình, trên đùi, xương bả vai, xăm đủ loại. Những thứ kia nhưng đều là hình tượng tình yêu trong suy nghĩ cậu. [110521]
Anh hỏi lại cậu, nói, chúng ta có thể làm bạn bè thân thiết, chẳng lẽ như vậy không tốt sao. Cậu trầm mặc. Em biết rồi, khi đó trong lòng của cậu có chút đau đớn thoáng qua. Lượng đau đớn này khác xa với những gì anh cho là càng chìm sâu sẽ càng nặng nề. Có đôi khi nảy sinh tình yêu, chính là ở trong nháy mắt. Là một ngọn lửa nhỏ bé trong nội tâm đột ngột cháy bùng. Pháo hoa khi nổ tung xinh đẹp mà tàn khốc. Thiêu đốt cậu, chỉ lưu lại những hạt bụi rơi đầy mặt đất. Yêu không thể lựa chọn. Bởi vì cuộc sống và số mệnh sớm đã được định đoạt trong bóng tối. [110521]
Xiahe's weibo:
Một lần nào đó cãi nhau vì muốn dùng lời nói đả kích người yêu xinh đẹp mà kiêu ngạo kia của tôi, liền đi đến trước mặt em thấp giọng nói [ kỳ thật anh chưa từng yêu em], chính em vừa tròn mười tám hoàn toàn không hề giận dữ sụp đổ như thường, mà là ngẩng đầu bình tĩnh đến dị thường nói với tôi [vậy anh thực vĩ đại, có thể hết lòng tuân thủ lời hứa nhiều năm như vậy, còm làm mọi cách che chở em thật tốt, lòng của anh có thể tiếp nhận nhiều ít a? Em yêu anh là đủ rồi, chớ suy nghĩ quá nhiều]. Tôi lập tức trở nên nhỏ bé vô cùng, thề sẽ đối tốt với em gấp bội. [110517]
Cảm ơn rất nhiều người bạn đã luôn bao dung tật xấu của tôi, đêm qua cho tôi không say không về, cảm ơn người tôi yêu luôn chiếu cố cho tôi rất nhiều năm qua, cùng tôi ở chung lâu như vậy thực sự là cần có thật nhiều nghị lực và dũng khí, em ở trong sinh mệnh của tôi là một người vô dùng quan trọng, là bạn bè, là người thân, là anh em, còn cò phần tình yêu rất lớn kia, em là người có thể kéo tay tôi lại, nói với tôi đã ngà ngà say "Gọi cho Thành Đô a, đã nhiều năm như vậy em biết anh mong muốn nhất là có được sự chúc phúc của ai." Lạc thật vĩ đại. [110520]
Làm việc tốt thường gian nan, cuối cùng cũng đã đưa ra khỏi nhà in trên đường đi đến tất cả các nhà sách lớn, nhất định phải bán được thật nhiều! Tôi tính toán qua rồi, nếu như bán năm mươi nghìn cuốn Lạc Lạc liền có thể thu được lợi nhuận 150 ngàn! Chúng tôi chính là hôn nhân thương nghiệp + phu thê đoạt tiền. Như thế nào? [110521]
@mailuoluo: Vừa nhận được mẫu sách nhà xuất bản gửi đến. Chất lượng giấy và in ấn rất tốt, yên tâm rồi. Sách mới lập tức sẽ được xuất bản, vừa khẩn trương lại vừa hưng phấn.
------
p/s: thật ra định làm cái này 2 ngày trước, chúc mừng Hà Hà tiên sinh luôn :"> cơ mà cơn lười của bợn chẻ nó lên đến cực điểm nên h mới public được =)))
Anh già, anh gần 30 tuổi rồi, bớt nhăng nhít, bựa bỉ đi cho con fan-gơ là em nó nhờ =)))~ Ngồi đọc status mà ôm bụng cười ko là sao hả?????? [thật ra thì còn 3 cái stt của ổng mềnh nghĩ đi nghĩ lại rồi quyết định ko up lên..... vì nó bỉ quá trời =)))))]
Đọc cái stt về hình xăm của Luo, tự dung nghĩ.... khi nào thì thằng Chê Chê nhà mềnh nó đi xăm tên thằng Hô vào đốt thứ ba ngón áp út đây =))))
Phun-phắc [aka Funfact]: Luo cưng gọi Hạ Hà là Hà Hà.... ghi vậy chứ hai chữ Hà này khác nhau đó =)))) Chữ Hà đầu là tên anh, đương nhiên nghĩa là sông, còn chữ Hà sau..... là TÔM...... Ờ, ai đang nghĩ j thì nghĩ đúng rồi đó, Hạ Hà, anh từ "Dòng sông mùa Hạ" lại bị người yêu anh gọi lái lại là "Con tôm sông" là sao? =)))) Hạ Hà.... Hà Hà..... há há =)))))
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top