9. "I don't like Oikawa."
Lúc nãy khi Oikawa nói gì đó, anh cảm thấy ngứa ran quen thuộc ở cổ tay trái.
Anh không muốn đi đến kết luận, nhưng điều đó chỉ có thể xảy ra nếu họ là bạn tâm giao. Đúng?
Khi nằm trên nệm, anh có thể nghe thấy tiếng ngáy khe khẽ của Oikawa. Anh từ từ ngồi dậy và liếc sang cậu trai tóc nâu đang say ngủ. Một nụ cười yếu ớt nở trên môi anh khi anh quan sát sự trồi sụt của lồng ngực Oikawa.
Sau đó, anh liếc xuống cổ tay trái của mình. Gần đây anh không để ý đến nó lắm vì Oikawa đã chiếm gần hết thời gian của anh, nhưng ở đó dòng chữ đen như hình xăm.
"Đó không phải là lỗi của tôi, Iwa-chan."
Chắc chắn đó không thể là một sự trùng hợp?
Ngón tay anh lướt qua dòng chữ, một khối u hình thành trong cổ họng.
Oikawa, tri kỷ của anh ấy?
Cậu ấy đã ở đây bên cạnh anh suốt thời gian qua?
Một phần trong anh cảm thấy nhẹ nhõm. Anh đã tìm thấy một trong những cho anh ấy; tri kỷ của mình. Ai biết rằng kẻ định mệnh sẽ ở ngay dưới mũi mình?
Nhưng một phần khác trong anh lại giận Oikawa vì đã che giấu điều đó. Vì đã không nói cho anh biết.
Trừ phi-
Cậu ấy không biết bọn mình là bạn tâm giao, Iwaizumi nhận ra. Đôi mắt anh mở to khi anh quay lại cậu trai tóc nâu đang ngủ. Tất nhiên, nó có ý nghĩa hoàn hảo.
Nếu Oikawa biết họ là bạn tâm giao, cô gái tóc nâu sẽ nhảy cẫng lên khắp người Iwaizumi. Nếu cậu trai tóc nâu biết, thì có lẽ họ đã hẹn hò.
Iwaizumi đỏ mặt vì suy nghĩ đột ngột. Sau đó, anh tự mắng mình vì đỏ mặt. Dù sao thì việc bọn mình hẹn hò cũng là điều đương nhiên. Bọn mình là bạn tâm giao mà.
Anh tuột chân ra khỏi chăn và đứng lên sàn phòng ngủ. Anh lặng lẽ giẫm chân lên giường của Oikawa. Quỳ xuống bên người con trai đang say ngủ, anh khẽ thở dài.
Những lọn tóc màu nâu của người bạn tri kỷ của anh được xếp ra xung quanh và để lộ ra dải băng trắng trên thái dương. Bằng những ngón tay nhẹ nhàng, anh gạt những sợi tóc lòa xòa và lướt nhẹ lên làn da trắng ngần của cô gái tóc nâu.
Mình có nên nói với cậu ấy không? Anh tự hỏi.
Oikawa đột nhiên lẩm bẩm điều gì đó không mạch lạc, khiến Iwaizumi giật tay lại. Tim anh đập thình thịch khi nghĩ cậu trai tóc nâu tỉnh dậy, nhưng Oikawa vẫn đang say giấc nồng.
Anh thở ra một hơi và quay lại nghịch những lọn tóc của cậu trai tóc nâu. Trong đầu anh hiện lên một ý nghĩ. Khi họ gặp nhau lần đầu, anh nhận thấy rằng Oikawa trông đẹp một cách kỳ lạ.
Nhìn thấy Oikawa lúc này, đang ngủ và không hề phòng bị, cậu trai tóc nâu trông càng đẹp hơn.
Mặt Iwaizumi đỏ bừng vì suy nghĩ đó và rút tay lại một lần nữa.
"Đừng đi." Một giọng nói lầm bầm.
Anh sững người, sợ rằng mình đã bị phát hiện. Mở miệng định nói, anh đang định giải thích thì giọng nói đó lại vang lên.
"Xin đừng rời đi."
Oikawa đang lầm bầm trong giấc ngủ, những giọt nước mắt lấm tấm trên khuôn mặt.
Theo bản năng, anh lấy ngón tay lau nước mắt cho cậu trai tóc nâu. "Tôi đang ở đây, Shittykawa," anh thì thầm.
"Đừng đi mà," Oikawa lại nói.
Iwaizumi vuốt tay lên má người bạn tri kỷ của mình. "Tôi sẽ không đi đâu," anh hứa.
Sau đó, Oikawa không nói gì nữa, nhưng những giọt nước mắt vẫn tiếp tục lăn dài trên má.
•
Sáng sớm, anh rời nhà Oikawa.
Iwaizumi đoán rằng cậu trai tóc nâu sẽ rất xấu hổ nếu cậu ấy biết, thêm vào đó anh đã hứa sẽ gặp Akaashi hôm nay.
Oikawa vẫn đang ngủ khi anh viết xong ghi chú của mình, nói rằng anh phải làm một việc gì đó hôm nay. Anh chào tạm biệt tri kỷ của mình và sau đó rời khỏi nhà.
Buổi sáng trời hơi se lạnh khi anh đến quán cà phê để gặp Akaashi. Anh khoác lên người trong bộ quần áo mỏng đang mặc và tự nguyền rủa bản thân vì đã không lấy trộm áo khoác trong tủ của Oikawa.
Ý nghĩ rằng họ là bạn tâm giao vẫn khiến anh kinh ngạc.
Anh cười và ậm ừ vui vẻ.
Trước khi biết điều đó, anh đã đến quán cà phê ngay lập tức.
Chuông ở cửa kêu leng keng khi anh mở nó ra. Anh hít thật sâu mùi thơm của cửa hàng và nhanh chóng phát hiện ra Akaashi ở phía sau trong một gian hàng.
"Xin chào, Iwaizumi-san," cậu bé tóc đen chào. "Hôm nay trông cậu có vẻ rất vui."
Iwaizumi ngồi xuống đối diện với cậu."Tôi phải không? Chà, cậu sẽ không tin những gì tôi phát hiện ra đâu."
Akaashi nhướng mày, chờ anh đi tiếp.
Anh hít một hơi thật sâu trước khi tiếp tục. "Tôi biết ai là tri kỷ của tôi."
Chàng trai tóc đen chớp mắt. "Rồi sao? Nhanh lắm,
Iwaizumi-san."
"Muốn đoán xem là ai?" Anh cười toe toét hỏi.
"Oikawa-san," Akaashi trả lời.
"Cái- làm sao cậu biết được?" Anh thở hổn hển.
Akaashi nhún vai và cầm cốc lên, nhấm nháp thức uống đen ngòm. "Tôi đã thấy Oikawa-san viết nguệch ngoạc tên cậu trong một cuốn sổ. Không phải là dấu hiệu tốt nhất, nhưng nó có vẻ hợp lý. Thêm vào đó, tôi nhận thấy rằng hai người gần đây đã trở nên rất thân thiết."
Mặt Iwaizumi đỏ bừng trước hình ảnh Oikawa vẽ nguệch ngoạc tên mình. "Và cậu đã không nói với tôi?"
Người đẹp tóc đen lại nhún vai. "Đó không phải là việc của tôi. Ngoài ra, tôi chỉ nghĩ rằng cậu ta đã phải lòng cậu. Tôi không nghĩ cậu sẽ là tri kỷ của bạn."
Anh ngã lưng vào ghế trong quán. "Tôi không thể tin được là cậu lại làm việc này một cách bình tĩnh như vậy. Ít nhất cậu không nên ngạc nhiên một chút chứ?"
"Tôi rất vui vì đã tìm được người dành cho mình, Iwaizumi-san," Akaashi nói với một nụ cười nhỏ. "Hai người bây giờ ở cùng nhau sao?"
Iwaizumi gãi đầu. "Shittykawa không biết chúng tôi là bạn tâm giao."
Akaashi nhướng mày. "Cậu định nói với cậu ta à?"
"Tôi có nên không?"
"Chờ đợi cũng chẳng ích gì. Dù sao thì hai người sẽ ở bên nhau," chàng trai tóc đen nói. "Tại sao cậu không nói với cậu ta? Cậu đã rất nóng lòng muốn tìm tri kỷ của mình, và bây giờ cậu cuối cùng đã có được. Điều gì đang kìm hãm cậu vậy?"
Iwaizumi thở dài. Anh đã tự hỏi mình câu hỏi đó suốt cả đêm.
Akaashi nhấp một ngụm cà phê. "Cậu thích Oikawa-san, phải không?"
Anh đỏ mặt. "Cái gì? Không! Tôi không thích Oikawa," anh lắp bắp.
"Khuôn mặt trái ngược với lời nói của cậu kìa, Iwaizumi-san." Akaashi nhận xét. "Ngoài ra, hãy cẩn thận với những gì cậu nói đi. Hãy nhớ rằng những lời nói dối của cậu sẽ hiện rõ trên làn da của cậu ta."
"Ồ, đúng vậy. Cậu nói đúng -" Mắt anh mở to. "Tôi vừa nói với Shittykawa rằng tôi không thích cậu ta!"
"Về mặt kỹ thuật, không. Cậu ta sẽ không biết đó là cậu vì không biết cậu là tri kỷ," Akaashi chỉ ra. "Mặc dù, có vẻ như tri kỷ của cậu ta nói rằng không thích cậu ta."
Iwaizumi thất vọng thở dài. "Cậu không nghĩ rằng cậu ta sẽ xem nó nghiêm túc, phải không?"
"Tôi chắc rằng cậu ta sẽ biết rằng đó là một lời nói dối, nếu không nó sẽ không xuất hiện trên da của cậu ta. Nhưng tôi sẽ nói với Oikawa-san sớm thôi."
Anh lại thở dài. Sự lo lắng bắt đầu len lỏi trong anh.
"Akaashi, nếu Oikawa không thích tôi thì sao?"
Akaashi mím môi. "Tôi chắc chắn cậu ta sẽ thích cậu thôi. Hơn nữa, không phải cậu có thể tránh được vận mệnh."
"Tôi đoán cậu có lý," anh càu nhàu. "Nhưng tôi nghe nói cậu ta có rất nhiều người giống như cậu ta. Dù sao thì cậu ta cũng chọn tôi hơn họ?"
"Cậu ra tay sẽ không đau, nhưng nếu cậu đau như vậy, tại sao cậu không đợi cậu ta ra tay trước?"
"Nhưng tại sao cậu ta lại ra tay trước?" Iwaizumi bực tức nói.
"Oikawa-san vẽ nguệch ngoạc tên của cậu, Iwaizumi-san," Akaashi bối rối. "Tôi chắc rằng cậu có cơ hội."
"Tôi đoán cậu có lý," Iwaizumi lầm bầm. Lông mày anh nhíu lại khi anh cân nhắc lựa chọn của mình. "Tôi có nên làm cho cậu ta ghen không?"
Akaashi cau mày. "Tại sao cậu lại làm như vậy? Ghen tị không bao giờ có tác dụng tốt."
Anh chống cằm, xem xét điều này. "Cậu có lý. Vậy tôi chỉ cần đợi Shittykawa ra tay, đúng không?"
"Đúng."
"Nói dễ hơn làm."
Akaashi cười khúc khích. "Tôi chắc rằng nó sẽ ổn thôi."
_to be continued_
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top