Chap14 Người yêu

"Fuyu..."

Trong phòng tắm nóng bức, Harumoto Itsuki đổ mồ hôi.

Ướt đẫm mồ hôi.

Lin Dongyu ngừng nói, chỉ nắm áo phông của Harumoto Itsuki và từ từ hạ xuống. Cô giống như một con búp bê đã cố gắng hết sức, cạn kiệt hết can đảm và xấu hổ trong sự im lặng của Harumoto Itsuki.

Cô vốn dĩ chưa bao giờ là người chủ động.

Nếu Harumoto Itsuki không đáp lại, giống như chỉ có cô khao khát cô ấy, có vẻ như cô... không biết xấu hổ...

Khoảnh khắc ngón tay của Lin Dongyu lướt qua gấu áo phông, Harumoto Itsuki quay lại.

Rầm một tiếng, Lin Dongyu gần như bị hất văng ra khỏi thành bồn tắm.

Harumoto Itsuki quay lại và ôm chặt cô gái của mình, một tay bảo vệ sau đầu Lin Dongyu và một tay vuốt ve tấm lưng trần của cô ấy.

Lần này cô chạm vào một cách chắc chắn, không còn là bàn tay lịch thiệp của một quý cô nữa, không còn chỉ dám chạm bằng vài ngón tay nữa.

Toàn thân Lin Dongyu thả lỏng như thể mất hết sức lực."Itsuki..."

"Tớ xin lỗi..."

Harumoto Itsuki ôm chặt Lin Dongyu và lắp bắp xin lỗi với giọng như đang khóc."Fuyu, tớ xin lỗi..."

Người này xin lỗi khi tỏ tình với cô, xin lỗi khi hôn cô, xin lỗi khi ôm cô...

Sẽ không phải đợi đến khi lên giường, cô ấy cũng xin lỗi trước khi làm bất cứ điều gì với cô, phải không?

Lin Dongyu lười biếng phàn nàn, để Harumoto Itsuki ôm cô mà không nói một lời.

"Fuyu, hãy nghe tớ nói. Hôm nay, từ lúc nhìn thấy cậu, không, trước cả khi đón cậu, tớ đã rất lo lắng."

Harumoto Itsuki lắp bắp, cô rời khỏi cái ôm, nắm vai Lin Dongyu,  giữ cánh tay của cô ấy và nhìn người trong vòng tay mình một cách nghiêm túc cùng lo lắng.

Giọng nói của người kia nghe có vẻ thành khẩn, Lin Dongyu miễn cưỡng mở mắt ra nhìn.

Đôi mắt của Harumoto Itsuki đỏ hoe và mái tóc đẫm mồ hôi dính vào má, giống như một chú chó con đáng thương bị ướt trong mưa.

"Tớ không biết cậu có quay lại không, không biết cậu còn nhớ ước định một tháng trước không, không biết cậu có còn nguyện ý thừa nhận cậu là của tớ không..."

Harumoto Itsuki không thể nói được nữa, nhìn như sắp khóc.

Lin Dongyu nhìn người có đôi mắt đỏ hoe trước mặt, trong lòng không khỏi thở dài.

Sự chân thành là chiêu thức đặc biệt mạnh mẽ nhất của Harumoto Itsuki.

Mặc kệ cô có ngạo kiều đến đâu thì cô cũng sẽ luôn thua trước sự chân thành của Harumoto Itsuki.

Lin Dongyu thở dài:"Cậu vừa nói, tớ là gì của cậu?"

Harumoto Itsuki không nói nên lời, nghẹn ngào nức nở nói:"Cậu đã hứa với tớ."

"Tớ đã hứa cái gì?"

Harumoto Itsuki bắt đầu sụt sịt:"Cậu đã hứa với tớ... rằng cậu sẽ làm bạn gái của tớ..."

"Đúng vậy." Nhìn cô gái Nhật Bản đang cúi đầu khóc nức nở, trái tim Lin Dongyu mềm nhũn ra. "Rõ ràng là tớ đã hứa với cậu rồi. Cho nên cậu phải tin tớ."

Lin Dongyu nhịn không được nhỏ giọng phàn nàn: "Nhát gan."

Harumoto Itsuki vốn là một người ổn định về mặt cảm xúc, nhưng sau khi thổ lộ tình cảm, cô ấy thay đổi giống như thích khóc hơn cả cô.

Lin Dongyu đã hoàn toàn quên mất ai đã thức dậy khóc trên ghế sofa hơn mười phút trước.

"Fuyu?"

Harumoto Itsuki ngẩng đầu với chiếc mũi đỏ ửng.

"Cậu thậm chí còn không dám cởi quần áo của bạn gái mình." Lin Dongyu quay mặt đi chỗ khác và nhỏ giọng lẩm bẩm nói:"Tớ mới là người tưởng cậu đã quên những gì tớ đã hứa với cậu."

"À, cái này..." Tai Harumoto Itsuki đỏ bừng."Là vì ​​tớ lo lắng..."

Dù sao thì hôm nay cũng là ngày đầu tiên hai người sống chung với nhau.

Đại khái xem như là sống chung đi?

Dù đã tròn một tháng trôi qua kể từ ngày họ thổ lộ tình cảm với nhau nhưng trong một tháng này họ đã phải xa nhau, ở hai nơi khác nhau và căn bản là không ở bên nhau.

Buổi sáng ngày hôm sau, sau khi tỏ tình, Lin Dongyu đã bay về Bắc Kinh. Vì Lin Dongyu phải dậy sớm để ra sân bay nên họ thậm chí không có thời gian để trải qua một đêm trọn vẹn như người yêu.

Vì vậy, thực sự không thể trách Harumoto Itsuki lo lắng rằng Lin Dongyu vẫn chưa sẵn lòng thừa nhận mối quan hệ của họ.

Xét theo dòng thời gian, không tính khoảng thời gian xa cách, hôm nay là ngày hôm sau, sau khi cô tỏ tình với Lin Dongyu.

Rồi ngày hôm sau, họ liền sống chung với nhau.

Tiến độ này quá nhanh!

Và đêm nay là đêm đầu tiên họ ở bên nhau như người yêu.

Harumoto Itsuki thực sự không thể không cảm thấy lo lắng.

Chính vì cô có linh cảm gì đó về chuyện sẽ xảy ra nên cô lo lắng.

Lin Dongyu nhìn Harumoto Itsuki đang đỏ mặt, im lặng không có mở miệng cười nhạo.

Bởi vì cô cũng đang lo lắng.

Cô vừa rửa mặt, rửa tay, đánh răng, súc miệng, soi gương... tất cả chỉ để che đậy sự lo lắng của mình.

Bây giờ biết người trước mặt cũng đang lo lắng như mình, Lin Dongyu đột nhiên cảm thấy yên tâm.

"Đúng là đồ ngốc..."

Lin Dongyu đưa tay vuốt ve đầu Harumoto Itsuki."À, ý tớ là cả hai chúng ta."

Cả hai người đều là những kẻ ngốc, đại ngốc.

"Fuyu?"

Harumoto Itsuki cẩn thận ngẩng đầu lên. Lin Dongyu đưa tay uốn tóc của mình và nhìn cô không nói.

Chiếc váy trên người ướt đẫm nước, ẩm ướt và không thoải mái, Lin Dongyu bất mãn giơ chân lên đá hai cái.

Harumoto Itsuki nhìn cô và đưa tay lột quần áo của Lin Dongyu từng chút một.

Động tác của cô ấy vẫn còn ngượng ngùng, nhưng không còn do dự nữa.

Chiếc váy đen tuột khỏi chân cô và bị ném vào giỏ đựng quần áo bẩn trong tích tắc.

Lin Dongyu đang ngồi trên mép bồn tắm chỉ mặc đồ lót. Sự tương phản rõ rệt giữa làn da trắng như tuyết và bộ đồ lót màu đen mạnh mẽ đến mức kích thích đôi mắt của Harumoto Itsuki.

"Đây là lần đầu tiên tớ thấy cậu mặc màu này..."

Lin Dongyu liếc nhìn cô:"Nói giống như cậu đã nhìn thấy rất nhiều lần rồi."

"Khụ..."

Harumoto Itsuki suýt nghẹn, tất nhiên, trước đây cô chưa bao giờ nhìn thấy đồ thật ở trên người chủ nhân. Nhưng vì lý do bất khả kháng mà cô đã thấy nhiều lần...

Lin Dongyu nhìn vẻ mặt xấu hổ của Harumoto Itsuki và cười: "Sau khi trở về nhà, tớ đã mua một bộ mới."

Tất nhiên cô sẽ không nói với Harumoto Itsuki rằng cô đặc biệt mua nó cho ngày hôm nay. 

Nhìn thấy đồ lót đặc biệt mua đạt kết quả tốt hơn mong đợi, Lin Dongyu vui vẻ đến nỗi cảm thấy có chút phấn khích.

Nhưng Lin Dongyu sớm mất bình tĩnh.

Bởi vì Harumoto Itsuki bắt đầu cởi quần áo của mình.

Harumoto Itsuki hơi nghiêng người, đứng trước gương và cởi chiếc áo phông trắng ở phần thân trên chỉ bằng một động tác.

Cả động tác lẫn thân hình của cô trước gương đều vô cùng gợi cảm.

Đôi mắt của Lin Dongyu dường như bị đâm, theo phản xạ muốn che mặt lại, nhưng đôi mắt lại mở to hơn.

Trước đây, cô đã biết đường nét cơ thể của Harumoto Itsuki rất đẹp nhưng cô không ngờ rằng lại đẹp đến thế.

Làn da của Harumoto Itsuki trắng và đàn hồi. Khi mặc quần áo, cô ấy là một người đẹp vô cùng quyến rũ. Sau khi cởi bỏ quần áo, những đường cơ thon gọn và đầy đặn của cô ấy đầy sức mạnh.

Những đường cong mềm mại, uyển chuyển là sự kết hợp hoàn hảo giữa sức sống và sự mềm mại.

Ánh mắt của Lin Dongyu từ từ di chuyển xuống và dừng lại trên cái bụng phẳng và săn chắc của Harumoto Itsuki.

Cứu mạng... quả thực có cơ bụng...

Đẹp quá...

Lin Dongyu cảm thấy môi mình khô khốc, tay chân yếu ớt.

Harumoto Itsuki cởi thắt lưng, cởi quần jean, ném áo và quần vào giỏ đựng quần áo bẩn, xen lẫn với váy của Lin Dongyu.

Cả hai đều chỉ mặc đồ lót.

Harumoto Itsuki quay người đi đến chỗ Lin Dongyu. Lin Dongyu ngẩng đầu nhìn cô ấy, cả người yếu ớt đến mức không thể cử động.

Harumoto Itsuki cúi xuống, nhẹ nhàng ôm cô rồi cởi khóa áo ngực sau lưng.

Sau đó cô ấy đưa hai tay ra sau lưng và tự cởi của chính mình.

Hai chiếc áo lót một đen một trắng tuột khỏi người họ được Harumoto Itsuki nhặt lên ném vào giỏ đựng quần áo bẩn.

Lin Dongyu cắn môi, tim đập nhanh đến mức gần như nghẹt thở, nổi da gà.

Cuối cùng là quần lót.

Harumoto Itsuki nhẹ nhàng nắm lấy cổ chân của Lin Dongyu và ngước mắt lên nhìn cô.

Hơi thở của Lin Dongyu trở nên gấp gáp.

Lần đầu tiên cô nhìn thấy sự hung hãn trong mắt Harumoto Itsuki.

Lin Dongyu nhấc chân lên và để người kia cởi bỏ mảnh quần áo cuối cùng trên người.

----------

​Tác giả có lời muốn nói: Chỉ cần cởi quần áo là có thể giết người (che mặt lại). Khi chuyển động này chậm lại trong đầu tôi, giống như pháo hoa nổ.
Cảm giác của Harumoto Itsuki cẩn thận mở quà bằng những ngón tay dài của mình (thật tuyệt vời).
Nếu bạn thích bài viết này, hãy bình luận và gửi nó để thảo luận. Cảm ơn bạn (*^▽^*)

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top