Chap 31 Lời thú nhận

"Fuyu......?"

Giọng nói của Harumoto Itsuki run run, cảm thấy lỗ tai mình có vấn đề gì đó:"Cậu nói cái gì?"

"Như thế nào? Itsuki không nghe rõ sao?"

Lin Dongyu mỉm cười ngọt ngào và giọng nói cũng ngọt ngào. Cô hơi giơ tay lên đặt lên đùi Harumoto Itsuki, vuốt ve làn da mịn màng và trượt dần về phía đùi trong.

Tay cô không còn nhiều sức lực nhưng một cái chạm yếu ớt như vậy lại càng kích thích hơn. Lin Dongyu dùng đầu ngón tay chạm vào làn da đùi trần trụi của Harumoto Itsuki từng chút một, hài lòng nhìn đôi chân thon dài rắn chắc trở nên căng cứng do khẩn trương, để lộ những đường cơ quyến rũ.

Cô mê mẩn những cơ bắp xinh đẹp này, Lin Dongyu nhịn không được ghé vào đùi của Harumoto Itsuki và cắn một miếng.

"Fuyu!"

Harumoto Itsuki hơi há miệng, phát ra một tiếng rên rỉ. Cô đã ngứa ngáy khắp người vì bị Lin Dongyu chạm vào. Lúc này, cô bất ngờ bị một con mèo con cắn ở gần đùi trong, toàn thân run rẩy.

"Thế nào? Đau không?"

Lin Dongyu mở miệng liếm chỗ cô vừa cắn, ngây ngất nhìn đùi trong của Harumoto Itsuki co lại do bị kích thích.

Harumoto Itsuki khóc không ra nước mắt. Lin Dongyu quá yếu đuối, thậm chí không để lại dấu răng nên không hề đau chút nào.

Nhưng vị trí Lin Dongyu cắn cô quá gợi tình, lại liếm nữa quả thực như đổ thêm dầu vào lửa. Harumoto Itsuki bị chạm vào đã ngứa ngáy khắp người, cảm giác nóng ẩm lúc này khiến chân cô yếu đi.

"Fu, Fuyu..."

Tay của Lin Dongyu đã chạm vào cặp đùi khép chặt của cô.

"Không phải tớ muốn cắn cậu, ai bảo Itsuki không ngoan?"

Lin Dongyu duỗi đầu ngón tay ra và di chuyển giữa hai chân Harumoto Itsuki, giống như chìa khóa để mở khóa:"Itsuki, cậu tự tách chân ra."

Nếu có thể, Lin Dongyu muốn tự mình tách đôi chân của Harumoto Itsuki ra. Cảnh tượng đó chắc chắn sẽ rất kích thích.

Thật đáng tiếc là cô không có sức lực.

Nhưng để Harumoto Itsuki tự mình tách chân ra cũng thỏa mãn không kém.

"Huhu, Fuyu..."

Harumoto Itsuki nằm ngửa trên gối, ôm mặt khóc nức nở, xấu hổ gần như phát điên. Nghe được giọng điệu của Lin Dongyu sắp mất kiên nhẫn, ngực cô hơi phập phồng, cô che mặt và mở đùi ra từng chút một.

Lin Dongyu vốn tưởng rằng Harumoto Itsuki vẫn sẽ phản kháng, nhưng cô không ngờ rằng người yêu thường ngày nghiêm túc của mình lại ngoan ngoãn làm theo.

Tim cô đập thình thịch và nhìn vào nơi bí mật giữa hai chân Harumoto Itsuki.

Nơi đó thậm chí còn e thẹn hơn chủ nhân của nó, rực lên màu hoa hồng, co lại và rỉ ra chất lỏng từng chút một.

"Huhu, Fuyu..."

Harumoto Itsuki che mắt lại như thể cô có thể cảm nhận được ánh mắt của Lin Dongyu, ánh mắt nóng bỏng đáng sợ, cô lại bị kích thích đến mức một dòng nước ấm áp lại trào ra từ phần dưới cơ thể.

Và tất cả những điều này đều lọt vào mắt Lin Dongyu.

"Itsuki, dễ thương quá."

Nhìn Harumoto Itsuki che mặt và tai đỏ đến mức như chảy máu, đâu đó trong tim Lin Dongyu chợt trở nên tràn đầy.

"Thật ngoan."

Cô không khỏi đưa tay chạm vào đầu Harumoto Itsuki, không chút do dự khen ngợi cô ấy.

"Vừa rồi nhịn thật lâu phải không? Thật tuyệt nha."

"Lập tức có thể cảm thấy thoải mái."

Lin Dongyu cởi khăn tắm ra, áp người vào người Harumoto Itsuki, một chân để lên người Harumoto Itsuki, quấn lấy cô ấy như một sợi dây leo.

Cảm nhận được sự đụng chạm mềm mại bên hông mình, cơ thể Harumoto Itsuki càng run rẩy hơn.

"Itsuki, bỏ tay xuống đi, tớ muốn nhìn mặt cậu."

Lin Dongyu kéo cánh tay của Harumoto Itsuki.

Harumoto Itsuki xấu hổ đến mức toàn thân run rẩy nhưng vẫn vâng lời, để người yêu kéo bàn tay đang che mặt mình xuống.

Lin Dongyu nhìn khuôn mặt phía trên đầu, không khỏi nuốt nước miếng.

Mặt Harumoto Itsuki đỏ bừng vì xấu hổ, đôi mắt long lanh ngấn nước, giống như một con chó lớn ủy khuất trong kỳ động dục.

Thái độ ngượng ngùng của người yêu quả thực quá tuyệt đến mức Lin Dongyu không khỏi muốn khi dễ cô ấy.

Cô vươn ngón tay ra lấy một ít chất lỏng ẩm ướt, kéo ​​ra một sợi chỉ bạc trước mắt Harumoto Itsuki:"Itsuki ~ Đây là cái gì?"

Harumoto Itsuki bị bức muốn khóc: "Fuyu, không cần... không cần trêu chọc tớ như vậy..."

Cô ấy rõ ràng biết.

Bây giờ cho dù Lin Dongyu trực tiếp làm thì cô cũng có thể chấp nhận, nhưng ngón tay của Lin Dongyu chỉ ở ngoài đảo quanh, giống như chuồn chuồn chạm mặt nước, chỉ "chơi trên nước", chứ thực tế không có động tĩnh gì.

Tay chân của Lin Dongyu không ngừng đốt cháy cơ thể cô. Tay cô ấy nhào nặn bộ ngực mềm mại của cô, ngón chân cọ xát đùi cô từng chút một.

"Fu, Fuyu..."

Harumoto Itsuki phát ra một tiếng khóc nức nở:"は、早く......" (Nhanh lên)

"Hả? Itsuki nói gì thế?"

Khóe miệng Lin Dongyu cong lên:"Xin lỗi, tớ không hiểu."

Không thể nào cô ấy không thể hiểu được một từ đơn giản như vậy! Harumoto Itsuki sắp điên rồi, người này cố tình làm vậy...huhuhu...

Tất nhiên Lin Dongyu biết Harumoto Itsuki đang lo lắng điều gì, nhưng cô có vẻ nghiện chơi đùa với cơ thể của Harumoto Itsuki. Trước đây cô luôn bị người này đè dưới thân, do vị trí và sự nhút nhát của bản thân nên cô không thể quan sát kỹ cơ thể của đối phương. Bây giờ cuối cùng cô cũng có cơ hội.

Cô phát hiện ra vòng eo của Harumoto Itsuki vô cùng thon gọn, trước ngực mềm mại lại không nhỏ. Cô chạm vào liền nhịn không được vùi mặt vào đó.

"Fuyu!"

Người yêu vùi trong ngực, cả hình ảnh và sự đụng chạm đều quá kích thích đối với Harumoto Itsuki, đúng lúc này, Lin Dongyu đang say sưa quay mặt sang một bên, ngậm trái cây nhỏ vào miệng với một tiếng rên rỉ.

"Fuyu!?"

Thanh âm của Harumoto Itsuki thay đổi, hai chân không khỏi muốn khép lại, lại bị tay của Lin Dongyu ngăn lại. Cô dùng một tay nắm lấy tay Harumoto Itsuki, từ từ đưa tay người yêu xuống, chạm vào khu vực vốn đã ngập nước.

Đầu ngón tay của chính cô chạm vào điểm nhạy cảm nhất của cô.

Harumoto Itsuki giống như một con cá bị mắc cạn, cơ thể cô nảy lên muốn vùng vẫy nhưng lại bị tay chân của Lin Dongyu nhốt lại.

"Đừng cử động, Itsuki, nếu không cậu sẽ làm đau tớ."

Lin Dongyu nhẹ nhàng ấn vào bụng dưới của Harumoto Itsuki:"Itsuki, cậu đã từng chạm vào nơi này chưa?"

Đôi mắt của Harumoto Itsuki đột nhiên mở to.

Câu nói này dường như có tia lửa trong từng chữ, ù ù bên tai cô và nổ tung thành pháo hoa.

Những ký ức xấu hổ về việc gọi tên người mình yêu vào lúc nửa đêm, trốn trong chăn, khóc bất lực sau cơn co giật, run rẩy, tất cả đều hiện về trong đầu cô.

Não của Harumoto Itsuki trở nên trống rỗng và ngừng hoạt động.

"Đợi đã, Itsuki, chẳng lẽ cậu..."

Lin Dongyu nhận thấy cơ thể Harumoto Itsuki cứng đờ và hơi mở to mắt.

Ban đầu cô chỉ thuận miệng hỏi, nhưng phản ứng của Harumoto Itsuki khiến cô ngừng thở.

Cư nhiên...

Thực sự......

Nghĩ rằng Harumoto Itsuki, người thường tỏ ra nghiêm túc trước mặt các bạn cùng lớp, lại thực sự sẽ tự ... sướng .....

Thực sự, khi nghĩ đến cảnh đó, Lin Dongyu cảm thấy đầu óc mình nóng đến mức muốn tan chảy.

Lúc này, Harumoto Itsuki xấu hổ đến mức bật khóc. Cô rơi vào trạng thái mê man, trong lúc nhất thời, cô không biết liệu Lin Dongyu có thực sự ở bên cạnh cô hay không, hay đó chỉ là sự tưởng tượng của cô, giống như vô số đêm trước đây.

"Fuyu, tớ xin lỗi..."

"Chờ đã, tại sao Itsuki lại xin lỗi tớ?"

Nghe Harumoto Itsuki che mặt xin lỗi, ban đầu Lin Dongyu không có phản ứng gì.

Khoảnh khắc tiếp theo cô đột nhiên phản ứng và sững người:"Chờ..."

Chẳng lẽ khi Harumoto Itsuki làm việc đó một mình, người mà cô ấy nghĩ đến chính là... cô?

Cô là đối tượng tình dục...tưởng tượng của Harumoto Itsuki?

Tim Lin Dongyu đập thình thịch, vừa xấu hổ vừa hưng phấn.

Nhìn người yêu xấu hổ đến suýt ngất đi, Lin Dongyu không khỏi bò lên ôm lấy mặt Harumoto Itsuki:"Itsuki, nhìn tớ này."

Harumoto Itsuki miễn cưỡng mở mắt ra, nhìn thoáng qua như bị bỏng. Ngay khi cô chuẩn bị quay đầu đi, Lin Dongyu đã lao tới và ngậm lấy môi dưới của cô.

Lin Dongyu nằm trên người Harumoto Itsuki và hôn cô ấy say đắm.

"Fu...Fuyu..."

Harumoto Itsuki cảm thấy choáng váng vì bị hôn, trong đầu cô chỉ còn lại một suy nghĩ.

Fuyu này thực sự không phải do cô tưởng tượng ra?

Khoảnh khắc tiếp theo đã chứng minh rằng thực sự không phải như vậy.

"Itsuki."

Lin Dongyu rời khỏi môi Harumoto Itsuki và rút ra một sợi chỉ bạc giữa đôi môi và lưỡi đang đan xen:"Cậu coi tớ là đối tượng làm việc đó, cậu có nên giải thích cho tớ không?"

"Không phải...Fu, Fuyu...hãy nghe tớ giải thích..."

Bí mật riêng tư nhất bị phát hiện, Harumoto Itsuki lập tức hoảng loạn đến cực điểm.

"Tớ không muốn nghe cậu giải thích." Lin Dongyu ngồi dậy, ngồi lên eo Harumoto Itsuki, từ trên cao nhìn xuống.

"Bắt đầu từ khi nào?"

Harumoto Itsuki nghẹn ngào:"Từ... từ khi tớ nhận ra tớ thích cậu."

Ban đầu cô không nghĩ làm như vậy, nhưng kể từ khi nhận ra mình bị Lin Dongyu thu hút khi đang tắm trong ký túc xá của Lin Dongyu, Lin Dongyu đã thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ của cô.

Sau đó, Harumoto Itsuki phát hiện ra rằng mỗi khi cô nghĩ đến Lin Dongyu trước khi đi ngủ, cơ thể cô sẽ phản ứng một cách đáng xấu hổ.

Một lần... hai lần... ba lần...

Cuối cùng, cô không thể chịu đựng được nữa mà làm ra chuyện như vậy.

Cô thực sự... quá tệ.

Harumoto Itsuki che mặt lại, chỉ muốn khóc.

Khi đó Lin Dongyu còn chưa đồng ý với cô, nhưng cô lại ảo tưởng về bạn cùng lớp.

Hiện tại bí mật này đã bị Lin Dongyu phát hiện.

Cô thực sự không còn mặt mũi gặp người khác.

"Đừng khóc nữa." Lin Dongyu nhìn Harumoto Itsuki, người xấu hổ đến mức không thể tự chủ được, có chút đau lòng, rồi lại rất hưng phấn, cô hít một hơi thật sâu:"Tớ có thể tha thứ cho cậu, cậu bỏ tay ra trước đi."

Harumoto Itsuki bỏ tay ra và nhìn Lin Dongyu với đôi mắt mở to.

Lin Dongyu khẽ mỉm cười, xuống khỏi người Harumoto Itsuki và ngồi sang một bên:"Trước đây, lúc ở một mình, khi nghĩ về tớ cậu đã làm như thế nào? Bây giờ, cậu lại làm một lần."

"Lặp lại một lần trước mặt tớ, tớ sẽ tha thứ cho cậu."

Đôi mắt của Harumoto Itsuki ngay lập tức mở to.

"Không muốn?"

Lin Dongyu nheo mắt lại:"Vậy..."

"Tớ... tớ làm!"

Harumoto Itsuki lảo đảo gật đầu. Cô cắn môi và đưa tay chạm vào phần thân dưới của mình.

Lin Dongyu nín thở và nhìn chăm chú vào chuyển động của Harumoto Itsuki.

Harumoto Itsuki dùng đầu ngón tay chạm vào giữa chân mình, nơi này vốn đã rất ẩm ướt, trong quá trình trượt không khỏi phát ra tiếng nước.

Nghe thấy thanh ấm này, Harumoto Itsuki xấu hổ đến mức sắp nổ tung.

"Tiếp tục."

Lin Dongyu đang theo dõi toàn bộ quá trình mà không chớp mắt, điều này làm cho Harumoto Itsuki càng nhạy cảm hơn, cô không thể không thở hổn hển, mỗi âm thanh càng lúc càng nhanh.

"Chỉ ở bên ngoài thôi à?"

Lin Dongyu đưa tay chạm vào mông Harumoto Itsuki, nhẹ nhàng xoa bóp:"Khi cậu nhớ tớ, sẽ không đi vào sao?"

"Tớ......"

Harumoto Itsuki vừa định nói cô sẽ không vào, nhưng Lin Dongyu lại ghé vào tai cô, nhẹ nhàng thì thầm:"Đem ngón tay của cậu vào, Itsuki."

"Giống như khi cậu vào trong tớ."

Harumoto Itsuki toàn thân run rẩy, đổ mồ hôi đầm đìa vì lời nói của Lin Dongyu và cô thọc ngón tay vào bên trong ...

Phần thân dưới của cô nuốt ngón tay của chính mình.

Lin Dongyu nhìn cảnh này, thân dưới co giật vì phấn khích. Cô nhìn các đốt ngón tay vẫn còn lộ ra của Harumoto Itsuki rồi nhẹ nhàng nói.

"Không được, còn không đủ sâu, Itsuki."

"Đưa tất cả vào."

​-----------

Tác giả có chuyện nói: Cứu mạng......A a a a a a......Nghĩ đến Harumoto Itsuki một người đứng đắn ôn nhu hào phóng như vậy, sẽ ở đêm khuya nghĩ đến Lin Dongyu, một người tự...... tự......Loại cảm giác tương phản này quả thực ô ô ô......Một người đứng đắn như vậy bị làm đến bộ dáng hỗn độn, bộ dáng khó có thể ức chế dục vọng ......(╯▽╰ ) thơm quá ~~Dongyu cố lên!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top