Chương 47: Đêm Trước Bão Tố


Trong bóng tối của đêm, ánh sáng từ đống lửa trong hang động chập chờn, tạo ra những hình thù kỳ quái trên vách đá. Lâm Thanh yên lặng, ngồi tựa vào một tảng đá lớn, ánh mắt lơ đãng dõi theo ánh lửa nhảy múa.

Bùi Tiền ngồi đối diện cô, tay nắm chặt Thanh Huyết Kiếm. Anh đang tập trung kiểm tra dòng linh lực chảy qua thanh kiếm, cố gắng hiểu rõ hơn về nó. Nhưng sức mạnh kỳ bí của Thanh Huyết Kiếm không dễ dàng để nắm bắt.

"Ngươi có cảm thấy gì khác thường không?" Lâm Thanh hỏi, phá tan bầu không khí im lặng.

Bùi Tiền ngước lên, ánh mắt nghiêm trọng. "Thanh kiếm này rất mạnh, nhưng cũng nguy hiểm. Nó không chỉ đơn thuần là một thần binh. Dường như có một ý chí khác ẩn giấu bên trong, đang dõi theo từng hành động của ta."

"Ý chí?" Lâm Thanh nhíu mày. "Ngươi có chắc không?"

"Ta không thể nhầm được," Bùi Tiền đáp, giọng chắc nịch. "Từ lúc ta cầm nó, ta cảm nhận được một áp lực vô hình. Nó không hẳn là muốn chống lại ta, nhưng cũng không hoàn toàn chấp nhận ta. Nếu ta lơ là, nó có thể phản lại bất cứ lúc nào."

Lâm Thanh trầm ngâm, nhìn anh hồi lâu. "Vậy ngươi định làm gì? Vứt bỏ nó sao?"

Bùi Tiền cười nhạt. "Không. Ta đã chọn con đường này, ta sẽ đi đến cùng. Dù có phải trả giá, ta cũng sẽ kiểm soát được nó."

Ngoài hang động, bóng tối như sâu hơn khi một cơn gió lạnh lướt qua khu rừng. Hai bóng người đứng trên một tán cây cao, quan sát ánh sáng từ đống lửa trong hang.

"Có vẻ như chúng đang nghỉ ngơi," người đàn ông cầm đại đao nói, giọng khàn đặc. "Chúng ta có cần chờ thêm không?"

"Không," người phụ nữ bên cạnh đáp, giọng lạnh lùng. "Đây là cơ hội tốt nhất để ra tay. Hắn vẫn chưa hoàn toàn kiểm soát được Thanh Huyết Kiếm. Nếu đợi thêm, sẽ khó khăn hơn."

Người đàn ông gật đầu, mắt lóe lên vẻ hung bạo. "Vậy để ta xử lý tên tiểu tử này. Ngươi cứ trông chừng cô gái kia."

"Được," người phụ nữ đồng ý, ánh mắt không rời khỏi hang động.

Bùi Tiền đột nhiên mở mắt, cảm nhận được một luồng khí tức sát ý mạnh mẽ đang tiến gần. "Có kẻ đến."

Lâm Thanh lập tức đứng dậy, ánh mắt cảnh giác nhìn ra phía cửa hang. "Ngươi cảm nhận được bao nhiêu người?"

"Hai," Bùi Tiền đáp ngắn gọn, tay siết chặt Thanh Huyết Kiếm. "Một kẻ mạnh, kẻ còn lại cũng không kém. Chúng ta phải cẩn thận."

Ngay khi anh dứt lời, một luồng đao quang chói mắt bổ thẳng vào hang động, khiến đá vụn rơi xuống như mưa. Cả hai lập tức tránh sang hai bên, vừa kịp né đòn.

"Kẻ nào dám động đến Thanh Huyết Kiếm của ta?" Giọng nói uy nghiêm vang lên, theo sau là bóng dáng cao lớn của người đàn ông cầm đại đao bước vào.

Phía sau hắn, người phụ nữ áo đen đứng khoanh tay, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Thanh.

"Ngươi là ai?" Bùi Tiền hỏi, giọng bình tĩnh nhưng mang theo sát ý.

"Kẻ không cần biết tên của ta," người đàn ông cười nhạt. "Ta chỉ đến để lấy lại thứ thuộc về Tôn chủ. Nếu ngươi ngoan ngoãn giao nộp Thanh Huyết Kiếm, ta có thể tha mạng cho ngươi."

"Thứ thuộc về ngươi?" Bùi Tiền nhếch môi cười, đôi mắt ánh lên vẻ khinh thường. "Thanh kiếm này không thuộc về bất kỳ ai, và càng không thuộc về Tôn chủ của các ngươi."

Người đàn ông gầm lên, vẻ mặt dữ tợn. "Ngươi tìm cái chết!"

Đại đao trong tay hắn lập tức chém xuống, mang theo một luồng khí mạnh mẽ như muốn xé toạc cả không gian.

Bùi Tiền không chần chừ, vung Thanh Huyết Kiếm lên đỡ. Khi hai món vũ khí va chạm, một tiếng nổ lớn vang lên, tạo ra một luồng sóng xung kích quét qua cả hang động.

Lâm Thanh bị chấn động lùi lại vài bước, nhưng nhanh chóng ổn định. Cô rút kiếm ra, đối diện với người phụ nữ áo đen.

"Ngươi muốn gì ở chúng ta?" Lâm Thanh hỏi, ánh mắt sắc bén.

Người phụ nữ không trả lời, chỉ vung tay tạo ra một luồng kiếm khí đen ngòm lao thẳng về phía cô.

Trong khi đó, Bùi Tiền và người đàn ông to lớn đã lao vào một trận chiến căng thẳng. Dù Thanh Huyết Kiếm mang lại sức mạnh lớn, nhưng Bùi Tiền vẫn chưa hoàn toàn quen thuộc với nó, khiến anh rơi vào thế khó.

"Kẻ cầm Thanh Huyết Kiếm mà chỉ có thế này thôi sao?" Người đàn ông cười lạnh, tiếp tục dồn ép.

"Ngươi sẽ sớm biết," Bùi Tiền đáp, ánh mắt lóe lên. Linh lực trong cơ thể anh trào dâng, hòa vào Thanh Huyết Kiếm.

Một luồng ánh sáng đỏ rực bùng lên, khiến đối thủ phải lùi lại vài bước. Bùi Tiền không để lỡ cơ hội, lao tới với tốc độ kinh người, tung một nhát chém mạnh mẽ.

Bên ngoài, những đợt sóng linh lực từ trận chiến lan ra khắp khu rừng, khiến mọi sinh vật xung quanh phải kinh sợ.

Trong bóng tối xa xa, một đôi mắt đỏ rực lóe lên, theo dõi cuộc chiến với vẻ thích thú.

"Cuối cùng thì cũng có kẻ xứng đáng với Thanh Huyết Kiếm," giọng nói trầm thấp vang lên. "Nhưng liệu ngươi có thể sống sót đến cuối cùng không, Bùi Tiền?"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top