1. Jung SoMin

Xin tự giới thiệu, tên tôi là Jung SoMin. Năm nay tôi 21 tuổi và là sinh viên năm hai của Trường Đại học Quốc gia Seoul. Việc một sinh viên như tôi mà lại sở hữu một căn hộ bên trong chung cư Hanwha Galleria Foret thì quá là xa xỉ. Từ căn hộ của tôi phía xa xa có thể nhìn thấy sông Hàn, tháp Namsan và ngay cả World Lotte Tower với view cực đẹp. Đấy cũng là lí do khiến tôi nằng nặc xin bố ở riêng vì như vậy sẽ không còn nghe được những tiếng lèo nhèo của mẹ khi ngày nào mẹ cũng bắt tôi tìm một cậu bạn trai.

Thật ra ở độ tuổi này chưa nhất thiết phải cần có bạn trai ở bên cạnh, tôi còn muốn ăn chơi cho thật đã nữa cơ. Hàng tháng ngoài việc học ra thì tôi có đi làm ở một tiệm bánh ngọt lẫn cả các loại nước uống ở đầu ngõ chỉ để có việc làm thôi chứ ở nhà không làm gì thì cũng rất chán. 

Tiền thì cứ mỗi tuần bố và mẹ mỗi người sẽ gửi một khoản tiền vào tài khoản của tôi nên tôi chẳng lo bị thiếu thốn khi phải tự lập như thế này. Gia đình tôi vốn rất có tiếng tăm vì bố tôi đang sở hữu tập đoàn chuyên sản xuất kim cương đá quý nên việc lão đại và lão bà cứ chuyển tiền vào tài khoản của tôi mỗi tuần khiến tôi không áy náy cho lắm. 

Bây giờ tôi đang chuẩn bị đi đến tiệm Kervan để tiếp tục công việc của mình đây. Đến nơi tôi gọi điện cho cậu bạn cực thân của tôi để cậu ấy yên tâm hơn.

- " Này, mình đến nơi rồi nhé, tối nhớ đến đón mình đấy. "

- " Được rồi, cậu đi làm vui vẻ, tối mình đến đón rồi đưa cậu đi ăn. "

Cậu ấy tên là Park Jimin, thanh mai trúc mã của tôi. Jimin là thế đấy, bao giờ cũng lo cho tôi hết. Bởi những điều như thế mà tôi cảm thấy không còn cô đơn nữa. Gia thế Jimin rất khủng nên vì vậy cậu bây giờ cậu đã kế thừa tập đoàn của chính ba mình để lại nên việc học cũng đã dừng lại luôn. 

Jimin cực kì đẹp trai luôn nha, đã vậy còn rất hào phóng nữa chứ. Gương mặt điển trai đầy góc cạnh với làn da hơi ngâm kèm theo đó là thân hình phải nói là rất chuẩn luôn vì cậu rất thường xuyên đi chơi tạ, tôi đã chứng kiến được body nhiều quá trứng ấy, có cả cơ bắp nữa đó, nên Jimin có rất nhiều cô gái theo đuổi là lẽ đương nhiên. 

Mãi ngẫm nghĩ đến Jimin mà quên béng mất việc đang làm, tôi thật là hết nói nổi. Cũng may là có Ye Eun nhắc thì mới nhanh chóng chạy đến bàn khách vừa tới, nhẹ nhàng hỏi xem khách dùng gì.

- " Xin lỗi, quý khách dùng gì ạ? "

Tôi đưa cái tấm menu lên bàn cho khách xem, trong lúc khách đang nhìn tấm menu ấy thì tôi để ý kĩ thấy gương mặt điển trai này từng lên báo. Vội lục lại trí nhớ trong đầu thì đây có lẽ là Jeon JungKook - Anh ta là người gầy dựng tập đoàn chuyên về lĩnh vực đào tạo người mẫu trong các tạp chí, thiết kế thời trang lớn nhất Hàn Quốc. 

- " Lấy cho tôi một ly capuchino, mang đi. "

Nghe được giọng nói trầm trầm ấy thì tôi bừng tĩnh lại, tập trung vào công việc của mình hơn.

- " Vâng, anh đợi 5 phút nhé. "

Tôi đi đến quầy gọi người đi làm một ly capuchino mang đi, sau khi người làm xong thì tôi cẩn thận cho ly vào túi đựng rồi mang đến cho vị khách sang trọng đang ngồi phía bàn gần đó.

- " Capuchino của quý khách đây ạ, chúc quý khách ngon miệng! "

Anh ta nhận lấy rồi đứng dậy thanh toán và bước ra ngoài lên chiếc xe Lamborghini siêu xịn kia rồi nhanh chóng rời khỏi. Tôi lại tiếp tục bận rộn với đống công việc của mình.

Khách càng ngày càng đông, công việc cũng chẳng có mấy cực nhọc cho lắm mà còn kiếm được chi tiêu cho bản thân. Nụ cười lúc nào cũng nở trên môi, tôi không ngừng chạy tới chạy lui hỏi họ dùng những thức uống gì.

Mãi đến tối công việc của tôi mới kết thúc, cửa hàng cũng chuẩn bị đóng cửa, tôi vội tìm lấy túi xách của mình rồi đi ra ngoài đợi Jimin đến đón.

Khoảng 10 phút sau thì có chiếc xe mui trần màu trắng chạy đến, Jimin kéo cặp mắt kính xuống, đi xuống xe vòng qua bên cửa bên mở cửa cho tôi.

Đã bao nhiêu lần tôi đã bảo không cần như thế mà vẫn vậy, khiến tôi cứ mỗi khi đi làm là bị đè ra tra hỏi Jimin có phải bạn trai tôi không.

- " Đợi mình có lâu không? "

- " Không đâu, vẫn còn sớm mà. "

- " Vậy để mình đưa SoMin đi ăn món ngon nhé. " 

- " Aigoo, Jimin hào phóng quá đi mất. "

Tôi sung sướng quơ tay quơ chân trong sự vui vẻ khi được chở đi ăn món ngon, mặc dù lúc nào đi làm xong cũng được cậu ấy bồi bổ thức ăn đầy chất dinh dưỡng hết.

Chiếc xe lao vút trên con đường tấp nập người, thành phố về đêm thật là đẹp, chỉ mấy phút là cậu đã đưa tôi đến nhà hàng sang trọng nào đó rồi.

Vào bàn ngồi Jimin lịch sự gọi món mà không cần hỏi ý tôi vì tôi biết cậu ấy thừa biết tôi thích ăn món gì hahaha.

Sau khi các nhân viên đẩy xe thức ăn ra rồi cẩn thận để chúng lên bàn thì tôi bắt đầu nuốt nước bọt. Đồ ăn được bày biện xong thì bụng réo, không kiềm nổi nữa bèn nói nhanh một câu rồi bắt đầu lao vào gắp thức ăn cho miệng của mình.

- " Mình không khách sáo đâu đấy. "

Jimin cười tủm tỉm " Thì có bao giờ cậu khách sáo đâu. "

Nhìn thấy tôi háu ăn như thế, cậu bắt đầu hạ giọng nói.

- " Ăn cứ như hổ đói thế? " Cậu lấy miếng khăn giấy lau miệng cho tôi.

- " Tại hôm nay mình đói quá trời. "

Tôi gắp miếng thịt bỏ vào bát của Jimin " Cậu cũng phải ăn nhiều một chút. Lúc nào đi ăn với cậu, cậu toàn nhìn mình ăn chứ cậu có ăn miếng nào đâu. "

Jimin nghe tôi nói như thế cũng vui theo. Không kìm lòng nổi liền nếm thử một miếng, mùi vị không tệ...

Ăn xong hai người lại quầy thanh toán tiền rồi cùng nhau rời khỏi nhà hàng.

- " Chút nữa mình hãy về có được không? Bây giờ đi dạo xíu đi."

- " Được đấy, mình cũng chưa muốn về nhà lắm. "

Đi loanh quanh khắp thành phố Seoul, nơi đâu cũng nhộn nhịp, đông đúc. Đang đi thì bước chân tôi đột ngột khựng lại, Jimin cũng quay sang hỏi.

- " Sao thế? "

Tôi không nói gì mà lập tức kéo cậu đến quầy gà rán phía bên đường, mua hai túi gà rồi đưa cho cậu một túi, tôi một túi, cả hai cầm trên tay gặm ngon lành.

- " Mình nghĩ cậu nên tập ăn cay đi Jimin à. "

- " Cậu mau ăn đi, nói nhiều thế làm gì. "

Hah, giọng nói rõ đểu, tôi chỉ muốn tốt cho cậu ấy thôi mà.

Tôi đưa miếng gà cay lên trước mặt Jimin, ép cậu phải ăn " Cho cậu này, phải chặn họng cậu lại nếu không cậu lại trêu tức mình. "

Jimin quay mặt bỏ chạy, tôi nhanh chân đuổi theo cậu ấy. Mặc kệ mọi người xung quanh nhìn, tôi hét vọng lại Jimin.

- " Cậu không ăn là mình không làm bạn với cậu nữa! "

Mặt mày Jimin bắt đầu méo mó, cậu phồng má chu môi giận dỗi đi lại phía tôi nhìn đáng yêu chết đi được.

- " Cay không? "

Vừa cắn một miếng, Jimin lập tức chạy lại phía thùng rác gần đó nhổ ra. Cay chết mất!

- " Sao cậu ác thế? "

- " Cũng tại cậu thôi. " 

Rồi Jimin để tôi ngồi xuống ghế cạnh đài phun nước gần đó.

- " Đợi mình đi mua nước! "

Tôi cũng ngoan ngoãn ngồi im lặng lẽ nhìn bóng lưng cậu đi mua nước. Mua xong cậu quay lại chỗ, trên tay là một chai Coca Cola mát lạnh.

Tôi thấy cậu vừa ngồi xuống liền giằng lấy chai nước " Mình uống trước! "

- " Làm như là chết khát cả thế kỉ không bằng? " Jimin chế giễu.

Tôi lườm cậu một phát. Biết cậu vẫn còn cay, nên đã giấu chai nước ra sau lưng.

- " Mình uống hết rồi. "

Jimin không nói gì vòng tay ra sau lưng, giật lấy chai nước " Đừng hòng lừa được mình! "

Hai đứa là thế đấy, cứ sáp lại là trêu chọc nhau thôi. Đùa giỡn với nhau một lúc thì cả hai cùng trở về nhà của mỗi người.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top