CHAP 3


[Mời các bạn di chuyển đến Phòng thẩm định]

5 giờ 45 phút chiều, trên điện thoại di động của mọi người đều xuất hiện dòng tin nhắn này.

Lúc Lâm Mặc ra khỏi cửa thì vừa vặn gặp Lưu Chương đang cúi người buộc dây giày ở cầu thang, cậu bước tới và vỗ mạnh vào lưng của anh.

Lưu Chương bị dọa cho giật mình, nhìn lại Lâm Mặc, trên mặt lập tức hiện nụ cười: "Wa, còn tưởng là ai? Hóa ra là Mặc Mặc."

"Đồ nhát gan, cùng nhau đi đi!" Lâm Mặc nói rồi khoác vai Lưu Chương.

Lưu Chương nhìn tay trên vai mình, dưới mắt lóe lên một tia vui vẻ,  cúi đầu cười cười, nói được thôi.

Nhìn bóng lưng hai người đi xuống lầu, cửa phòng số 8 từ từ mở ra, Trương Gia Nguyên đứng ở cửa, nhìn bóng lưng hai người đã đi xa hồi lâu.

"Anh biết không? Nếu em là sói, thì người em giết đầu tiên nhất định phải là Lưu Chương."

Châu Kha Vũ ở sau lưng nở nụ cười: "Cho nên, em cảm thấy luyến tiếc khi mình không phải là sói sao? Anh nghĩ, cảm giác tự tay giết chết đồng đội mình không tốt lắm đâu?"

"Khác chứ. Chỉ cần bất cứ ai đến gần anh ấy đều phải chết."

"Em độc ác ghê á" Châu Kha Vũ giả vờ lắc lắc đầu.

"Quản tốt bản thân anh đi Châu Kha Vũ, anh là một người giết sói có năng lực đó."

Trương Gia Nguyên quay người đánh giá người trước mắt.

"Cám ơn lời khen của em, anh thích nghe những lời như vậy." Châu Kha Vũ vẫn là vẻ mặt lãnh đạm, khoanh tay dựa vào tường.

"Tốt bụng như vậy không giống anh chút nào." Trương Gia Nguyên nhướng mắt, đột nhiên tới gần, nói nhỏ bên tai Châu Kha Vũ.

"Trừ khi anh có hai mạng."

Ánh mắt Châu Kha Vũ thoáng dao động, liền lập tức khôi phục bình tĩnh,  đẩy Trương Gia Nguyên ra.

"Chúng ta đều là những người giỏi ngụy trang, cũng không cần dùng thủ đoạn nhỏ này để thử anh."

"Thời gian không còn nhiều nữa, mau đi thôi."

Nhìn người đột nhiên đi lên phía trước mình, Trương Gia Nguyên nhíu mày cười thầm, anh ấy hoảng rồi.

Châu Kha Vũ đang đi phía trước chậm rãi nhếch khóe miệng lên.

Là anh giả vờ đấy.

Nhận thân phận này, không nhất định là không có điểm tốt.

6:00 tất cả các thành viên đều có mặt ở phòng thẩm định.

[Người chơi số một Lưu Vũ xin phát biểu]

Lưu Vũ hắng giọng nói.

"Thân phận của em là dân thường. Đêm đầu tiên không có người chết. Có hai khả năng. Khả năng thứ nhất giết người nhưng người đó được phù thủy cứu. Khả năng thứ hai sói không hề giết người. Nhưng nếu nhóm sói không có hành động sẽ nhận lấy trừng phạt của Thượng Đế. Mọi người có thể thấy rằng không ai bị trừng phạt, cho nên phương án này bị loại trừ. Khả năng thứ ba là thiên thần. Thiên thần có hai mạng sống và có thể tự cứu mình. Em nghĩ rằng phương án thứ ba này không có khả năng lắm, xác xuất của phương án này là một phần chín nên rất khó xảy ra. Bởi vì không có người chết nên không thể dễ dàng xếp ai vào hàng sói được, em cũng không nói ra được những điều có ý nghĩa gì, cho nên qua. "

[Người chơi thứ hai Santa mời phát biểu]

Santa lấy ra bản nháp đã chuẩn bị sẵn.

"Anh là người tốt, đêm đầu tiên không có ai chết nên anh không biết ai là hắc (ám chỉ sói). Nếu tối nay nhất định phải có người bị giam giữ, anh có thể cống hiến bản thân mình, ừm, chỉ như vậy thôi."  Còn chuyện nữa là, nếu như tiên tri tìm ra được người thì cứ nói cho chúng ta biết, như vậy thuận tiện cho việc chúng ta giết sói. Qua. "

Anh nói xong còn cười rất đắc ý, dường như rất hài lòng vì mình đã nói được một lượng lớn tiếng Trung như vậy.

[Người chơi số 3 Riki, xin mời phát biểu]

Riki giơ ngón cái về phía Santa, sau đó ậm ừ cười hai tiếng.

"Anh là người tốt, Santa luôn ở bên cạnh anh, vì vậy, anh nghĩ rằng, cậu ấy là người tốt, ừm, anh hy vọng, thần Cupid, đừng bắn tên bậy, ừm, chính là anh đã nhìn ra được có hai người là sói. Tốt nhất là xâu chuỗi lại với nhau, nếu cả hai đều là dân thường thì không ổn đâu. Kế tiếp, anh nghĩ rằng Tiểu Vũ nói rất đúng, cho nên cậu ấy cũng là người tốt. Mika phát biểu phía sau, cố lên Mika! Qua. "

Sau khi nói xong, Riki thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.

[Người chơi số 4 Mika, mời phát biểu]

"Anh nghĩ rằng lầu một của chúng ta có người xấu."

Tiếng Trung của Mika đột nhiên trở nên lưu loát, nên lời nói của anh ấy cũng thu hút sự chú ý của tất cả mọi người đang có mặt.

"Mười giờ tối đêm qua, tất cả mọi người đều bị ép đi ngủ, nhưng anh thì hoàn toàn không. Anh cũng không biết tại sao. Anh lợi dụng kỹ năng này, cả đêm không ngủ. Khoảng hai ba giờ sáng, anh nghe thấy có tiếng mở cửa, có vẻ cách phòng của anh khá xa, âm thanh hoàn toàn không lớn, bởi vì anh không thể mở cửa để đi ra ngoài, vì vậy lượng thông tin anh có thể cung cấp cũng chỉ chừng đó thôi, qua.

Lượng thông tin bất ngờ của Mika đã giúp mọi người rất nhiều. Mọi người đều nhìn về hướng Mika cảm ơn.

[Người chơi số 5, Nine, mời phát biểu]

Tiểu Cửu thở phào nhẹ nhõm.

"Em là người tốt. PaiPai số 9 đã ở cạnh em suốt buổi chiều hôm qua. Nếu như em ấy là sói, em ấy nhất định đã đi nói chuyện với đồng đội sói của mình rồi, vì vậy em nghĩ em ấy là người tốt. Ngoài ra, buổi tối hôm qua em ngủ và không thể nghe thấy tiếng mở cửa. Số 4 nói rằng nó ở rất xa phòng của anh ấy, vì vậy em nghĩ mọi người có thể loại trừ em. Còn nữa nếu lầu một chúng ta có người xấu, bảo bối Lưu Vũ phải tự bảo vệ tốt cho mình ! Qua!"

Nói xong liền vội vàng thả tym cho Lưu Vũ đang ngồi cách mình khá là xa.

Patrick ở một bên có chút tủi thân, tại sao anh tiểu Cửu lại không bắn cho cậu trái tim nhỏ đó.

[Người chơi số 6 Lâm Mặc, mời phát biểu]

"Em không hoàn toàn tin vào phát biểu của số bốn."

"Bài phát biểu của số bốn có rất nhiều sơ hở."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top