Follow Eleanor, a seventeen year old, who pukes her way up a rusty elevator and tumbles into a vast expanse of land secured in the heart of a monstrous labyrinth brimming with the unknown and unimaginable.
She remembered nothing - except for her name; the only memory they all were allowed to keep.
Được gặp em, là một điều may mắn nhất trong cuộc đời anh. Và yêu em là điều anh không bao giờ ngờ tới.Trích lời Kim Taehyung.30 chap + 2 PN____Fic ra đời nhân dịp sinh nhật lần thứ 23 của Jeon Jungkook♡ Started: 010919Ended: 010120 NO VER NO EDIT 🚫⚠️…
Tác giả: Hữu MặcEdit: BilunSố chương: 193 chương + 3 PNTình trạng edit: HoànThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Trọng sinh , Hệ thống , Tinh tế , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , Biến thành động vật, sinh tử KHÔNG CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!!!Y trọng sinh, điều này không đáng sợ.Xuyên tới thế giới có sâu biến dị chạy khắp nơi cũng không đáng sợ. Quan trọng là....y trọng sinh thành một con gấu trúc, còn đạt được một cái hệ thống bán manh.Nội tâm gấu trúc nào đó tan nát, quá tổn thọ, rõ ràng sức chiến đấu của y vừa mạnh vừa mẽ, nhưng cố tình phải dựa vào bán manh để thăng cấp!Người trên toàn thế giới rất kích động!Thú biến dị nhà nguyên soái sức chiến đấu trâu bò thiên hạ vô địch, một vuốt liền giết hết sâu biến dị mà dị năng giả nghe tới đã tái mặt!Càng quan trọng là.....Nó quả thực đáng yêu muốn chết~Mà vị lão đại gấu trúc trong lời đồn kia lại chậm rãi ôm chân đại nguyên soái, đem miệng vết thương cơ hồ không nhìn thấy rõ trên móng vuốt cho nguyên soái xem, tràn ngập ủy khuất nói: "Đau quá, ta bị thương."【 Đinh! Chúc mừng ký chủ bán manh thành công, đạt được 3 điểm bán manh. 】Nguyên soái mặt vô biểu tình, một con gấu trúc sức chiến đấu trâu bò một đấm là có thể đánh nát một đám sâu, làm gì không được, cố tình chỉ biết bán manh.Ai biết con gấu trúc kia ngẩng đầu, dùng ánh mắt tội nghiệp hỏi, cây trúc hôm nay khẩu vị gì thế?Trọng điểm: Dị năng có, bán manh có, nhiệt huyết vả mặt có.CP: gấu trúc thụ vs phi thường ngưu bức nguyên soái công.FOLLOW ĐỂ CẬP NH…
OAN GIA ĐÚNG LÀ KHÓ CHƠI - 冤家着实难缠 - Ma đạo tổ sư đồng nhân.Tác giả: 正襟危坐的炕 (@正襟危坐的炕/糖蒸禾 in Weibo) Raw: https://handsomeperson.lofter.com/Trans: Quick Trans by phamnoi2704Edit: phamnoi2704Beta: Cẩm TúThể loại: Đồng nhân văn,OOC, HE, ngọt xen chút ngược, sủng, có H, 16 tuổi có hôn ước từ bé, thiết lập không có Ôn gia.Tình trạng bản gốc: 173 chương + phiên ngoại + tiểu kịch trườngBản edit đã được sự cho phép của tác giảVui lòng không mang bản edit này ra ngoài dưới mọi hình thức.…
Tác giả: Cận NiênEdit: Dương QuỳnhCẤM SAO CHÉP TRUYỆN MÌNH EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC MÌNH ĐỒNG Ý!Truyện đã đăng đến chương 365 trong "Khế ước hào môn_phần 2" trên wattpad nha các bạn!"Tần Mộc Ngữ, trên thế giới này ngoại trừ Cẩn Lan, ai cũng không xứng có con với tôi"Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, cô bỏ trốn.Trốn chạy là gì? Là tôi yêu anh, yêu anh vô cùng... nhưng, vì sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy?"Anh đừng động đến đứa bé... Nó là con của anh... Xin anh đừng động đến nó" Mộc Ngữ trong bóng đêm van xin, tuyệt vọng gào khóc...Thượng Quan Hạo cười yếu ớt, giữ chặt hai vai cô, đầu gối dùng lực đá vào cái bụng đã hơi nhô lên của cô.Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm...Môi hắn chậm rãi tiến gần tai cô thủ thỉ: "Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết..."***Nhớ 1 năm trước, lúc 18 tuổi, bước vào Tần gia, nhận được sủng ái từ trên trời rơi xuống.Hắn mang theo vầng sáng nhàn nhạt đi tới, dáng người cao ngất, vẻ mặt đạm mạc.Cô rơi vào tay giặc, chỉ vì một cái liếc mắt.4 năm sau, cô như được sống lại, bỏ chạy đến một nơi xa xôi, cố gắng quên đi tình yêu ngày xưa đầy máu và nước mắt... Hắn xuất hiện ở đầu đường Manchester, liếc mắt sắc bén, ánh mắt chậm rãi dừng lại nhìn đứa bé đang được cô ôm ở trong lòng."Mẹ, chú kia đang nhìn mẹ kìa" Cậu bé túm túm ngón tay của mẹ mình.Mộc Ngữ lòng tràn đầy tuyệt vọng, cười yếu ớt, nắm bàn tay nhỏ của con "Đó không…
lãnh khốc không kiên nhẫn sau thật thơm công × nhuyễn manh ngu ngốc đáng thương thụ# lão bà thật thơm## ly hôn là không có khả năng ly hôn, chết cũng không rời #Chỉ đăng duy nhất tại Kanya_2004.…
TRUYỆN ĐÃ DROP. BẠN MUỐN EDIT MẤY CHƯƠNG TIẾP CỨ TỰ NHIÊNEDIT & BETA: DUYÊN CHANH CHUA ( WATTPAD)Tác giả: Túy Phong LưuNgày đào hố: khoảng 30/1Ngày lấp: từ từ không vội chắc 2026 không chừngThật ra nguyên danh là Tư Sủng nha mấy bạn :))Đây là truyện caoh mong mấy bạn cân nhắc trước khi đọc , còn nữa là nó là Np ,một nữ nhiều nam mấy bạn nào dị ứng thì đừng vào nhoa!! Mình lần đầu edit thôi nên mấy bạn lượng thứ! Đọc thì mấy bạn NHẤN NÚT SAO và cmt giúp mình! Nó cũng đâu tốn tiền và mất quá nhiều thời gian? Xin đừng giẫm đạp lên công sức của mình. Thể loại đọc chùa thì cút!Tương tác ít thì mình ra chương lâu. Vậy hoi^_^.Mấy bạn đừng chuyển ver nha, truyện chỉ được đăng tại Wattpad thôi!Nếu không bị dị ứng NP, CAOH thì vào đọc nào ^^. Đọc vui vẻ nhé…
Tác giả: Quan Tuyết YếnThể loại: Đam MỹTên gốc: Hữu chủng bài trực ngã_________________________________________Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)…