12.

_" Tôi nghe đây!!! Có chuyện gì không?"

_" Cậu biết là khi tôi gọi cậu có nghĩa là kế hoạch đã đến lúc bắt đầu rồi cơ mà, tại sao lại hỏi như vậy. Không lẽ cậu quên rồi sao?"

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

_" Sao cái này lại để ở đây? Sai rồi, sai quá luôn, đem nó dời qua bên kia mau."

_" Ngôi sao này phải để lên trên chứ ai đời lại treo như vậy."

_" Đừng lục đống đồ hóa trang đó lên chứ, anh mày vừa mới xếp xong đấy."

_" Nè nè, cái đó phải để ở đây chứ, sao ông lại để ở đó. Ê, con người kia, bỏ miếng bánh xuống, nhanh."

King..Kong....  King...Kong... King...Kong...

_" Mới sáng sớm mà ai lại đến vậy cơ chứ??? Mẹ ơi, có người đến tìm kìa. Mẹ ơi, nữ hoàng ơi!!!!!! Haizz, đi đâu rồi không biết."

Bình thường thì bạn là một người ngủ rất say, dù có ồn như thế nào cũng không thể nào đánh thức bạn dậy ngoài trừ giọng của Han và tiếng chuông cửa của nhà bạn.

Bây giờ, bạn đang như một cái xác sống lết từ trên phòng xuống vì tiếng chuông cửa nhà cứ bị bấm in ỏi nhưng tuyệt nhiên không có ai mở cửa cả.

Vừa mới lết được xuống đến cầu thì một khung cảnh thác loạn à không phải dùng từ hỗn loạn mới phải đập vào mắt bạn.

Tình hình hiện tại thì nhà bạn không khác gì mới "được" một con đại hồng thủy ghé qua và để lại một căn nhà RÁC.

BangChan đang cố ngăn Han và Changbin không xới đống đồ xanh xanh đỏ đỏ của anh ấy để trong góc lên.

Còn Woojin thì đang bàn với Fellix và Lee Know xem rằng nên order hay tự nấu gà cho buổi tiệc nào đó mà bạn nghe loáng thoáng qua được.

Những người còn lại đâu nhỉ??

Bạn cố mở đôi mắt gấu trúc do thức khuya xem anime đêm qua lên thì thay vì mắt tìm được thì mũi đã định vị được những người còn lại ở đâu rồi nhờ vào mùi bánh quy gừng ở trong bếp.

Cố gắng lấy lại bình tĩnh, bạn hỏi con người mà có cơ hội bắt được.

_" Yongbokie!!!!! Có chuyện gì vậy?"

_" Y/N!!! Mới dậy hửm?? Mọi người đang...."

King...Kong... King...Kong... King...Kong... King...Kong...

Tiếng chuông nhà thể hiện vẻ bực tức của người đứng trước cửa nhà chúng tôi. Có vẻ họ đã đứng đợi được một khoảng thời gian khá dài rồi thì phải.

_"Ủa Y/N??? Chào em, mới dậy à. "

_" Chào anh Chan."

_" Uể oải thế?? Thôi ra mở cửa nhận hàng giúp anh nào?"

_" Anh lại đặt linh tinh cái gì nữa à? Vẫn tật cũ không bỏ?"

_" Póc cái nè!!!!!! Lần này anh đặt giúp mẹ đấy nhá, không có linh tinh đâu."

Anh búng nhẹ vào mũi bạn, nói lớn ra vẻ tự hào như mình mới vừa lập công lớn.

_" Haizz... Em chịu thua anh luôn."

KING....KONG.... KING...KONG... KING...KONG...

_" Vâng ạ, xin đợi một chút, sẽ có người ra ngay."

Đúng như những gì bạn dự đoán, mặt của chú giao hàng đã có chút chuyển sắc.

_" Mấy cô cậu làm cái gì ở trong đó mà tôi nhấn muốn hư cái chuông mà cũng không có ai ra nhận hàng là sao?"

_" Cho con xin lỗi ạ vì hiện tại nhà con hơi ồn ào với lộn xộn nên con không thể ra nhận hàng được ngay ạ."

_" May cho mấy người là mấy người gặp người giao hàng có tâm như tôi đó chứ không là mất hàng rồi."

_" Dạ vâng ạ. Con cảm ơn chú nhiều ạ."

Dứt câu thì chú giao hàng đã tấn cho bạn một cái thùng nặng kinh khủng.

Khệ nệ bưng cái thùng vào nhà nhưng không khỏi thắc mắc mẹ đã mua gì mà lại nhiều đến thế? Không lẽ lại là dụng cụ làm bánh? Hay là đồ trang trí nhà?

_" ÔI...ôi..Cuối cùng mấy cây tầm gửi cảu mẹ cũng đến rồi. Nào, nào, đặt xuống bàn đi con, để lát nữa mẹ nhờ tụi con trai treo lên cho."

_" Tầm gửi???? Mẹ mua tầm gửi để làm gì?"

_" Ôi, con gái tôi, sao con có thể vô tâm đến như vậy. Con không biết là nếu con và người con yêu hôn nhau dưới cây tầm gửi thì sẽ bên nhau trọn đời. Đó không phải là một kết cuộc tuyệt đẹp cho các cặp đôi hay sao."

_" Nhưng mà đó chỉ là truyền thuyết thôi. Nếu mà ai cũng tin vào những điều như mẹ vừa nói ra thì trên đời này đâu cò những cuộc chia tay nữa. "

_" Con gái à, đôi khi chúng ta cũng phải tin một chút vào truyền thuyết chứ. Nếu mà con cứ khô khan như vậy thì khó mà kiếm được bạn trai lắm đấy nhá."

_" Con không cần. Hiện tại, con cảm thấy rất hạnh phúc với cuộc sống của mình. Con có bạn bè, ba mẹ và cả đứa em trai dễ thương này nữa."

Bạn vừa nói và một tay thì khoác tay Hyunjin còn tay còn lại thì cố mà với để nựng được cậu em trai đáng yêu của mình.

_" Tui thì lại nghĩ truyền thuyết đó hay đấy chứ. Nó có thể làm cho mọi người tin tưởng hơn vào tình yêu với lại biết đâu có nhiều cặp tiếp tục quen nhau cũng nhờ vào lý do này thì sao. Làm sao bà biết được chuyện đó, đúng không??"

_" Heol... Không chơi với ông nữa, ông hùa theo mẹ chống đối tui."

Bạn dỗi liền nhét cả nửa quả táo vào miệng Hyunjin khiến cho cậu muốn xin lỗi cũng khó.

_" Sướng nhất mẹ rồi, từ giờ mẹ sẽ có chín đứa con trai sẵn sàng giúp đỡ mẹ bất cứ lúc nào. Mẹ chả cần con nữa rồi."

_" Ai nói tui cần thêm tám thằng con nữa đâu nè. Đứa mà tui muốn tìm chính là một đứa con rể kia kìa."

_" Mẹ à.... Thôi, con không nói chuyện này với mẹ nữa, con lên phòng vệ sinh cá nhân đây."

Bạn vừa giận vừa ngượng khi mẹ nói đến việc tìm con rể.

Haizz... Liệu rằng bạn có đang mong chờ một điều không???

-------------------------30 phút sau--------------------------------------------------------

Bạn _ sau đã vệ sinh cá nhân xong thì cũng chui xuống phòng khách để phụ giúp mọi người.

_" Mèo béo!!!!! Xuống đây nhanh lên nào, làm gì nãy giờ mà lâu dữ thần."

_" Từ từ chứ, có gì phải gấp."

Han nắm tay bạn kéo nhanh xuống cầu thang làm cho bạn mất đà ngã nhoài người ra phía trước.

_"OUCH"

Trước khi tiếp đất bạn đã nghĩ đến một viễn cảnh " lỗ mũi ăn trầu" nên bạn quyết định nhắm mắt để đợi nhưng sao lâu quá không thấy đau nên bạn mở hé mắt ra để nhìn thì bạn thấy được nguyên cục bột trước bắt mình, không những vậy cục bột ấy còn biết nói

_" Làm gì cũng phải cẩn thận chút chứ, nếu tui chạy ra không kịp thì bà biết phải làm sao đây?"

_" Hyunjin?????"

_" Ừ, tui đây."

_" Ểeeeeeeeeeeeeeee!!!!!!!! Sao ông lại ở đây? Lúc nãy ông ở trong bếp mà? Nhưng mà sao ông bị phủ bột hết vậy? Hểhhhhhhhhhh! Tui nữa."

_" Y/N!!!! Bà ngồi trên người tui hơi lâu rồi đấy."

_" Xin lỗi, xin lỗi....... CÁI GÌ ĐANG XẢY RA VẬY NÈ?"

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cái gì là cái gì nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top