Tên tác phẩm : Trọng Sinh Chi Đế Quốc Sủng PhiTác giả : Tiêu Y YTình trạng: Liên tái Thể loại : trọng sinh, cổ đại, dị thế, chính kịch, ngọt sủng......Dịch giả : QT Tiên SinhEditor: Lạc Thủy Vô TâmLink: https://lacthuyvotam.wordpress.com/trong-sinh-chi-de-quoc-sung-phi/…
Tên truyện: 我真的是渣受 Hán Việt: Ngã chân đích thị tra thụ [ khoái xuyên ]Tác giả: Nhĩ Đích Vinh QuangTình trạng: Hoàn thànhMới nhất: 181, thế giới hiện thực ( 5 )Thời gian đổi mới: 06-07-2019Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , Cận đại , Hiện đại , Tương lai , HE , Tình cảm , Khoa học viễn tưởng , Huyền huyễn , Xuyên việt , Ngọt sủng , Hệ thống , Xuyên nhanh , Tinh tế , Lính gác dẫn đường , Giới giải trí , Chủ thụ , Vả mặt , 1v1Editor: catkynhu2213 Khuyến cáo: - Truyện được edit dựa theo convert, đoạn nào quá khó hiểu editor sẽ chém gió, khả năng đúng như nguyên tác chỉ vào khoảng 70%, tất nhiên sẽ cố gắng edit đúng nhất có thể. - Truyện edit phi thương mại, chưa được sự cho phép của tác giả, phiền không re-up. Nguồn convert: wikidich-------O v O-------Trì Chiếu bị trói buộc với hệ thống đóng vai tra thụ, chỉ cần sắm vai thành công, cậu có thể nhận được phần thưởng.Nhưng cuộc sống luôn vô cùng vất vả.Lão nam nhân hào môn bị đối xử tệ bạc: "Tôi biết em yêu tôi, nỗi khổ của em tôi đã điều tra rõ ràng."Thượng tướng tinh tế bị đối xử tệ bạc: "Đừng miễn cưỡng nữa! Tôi vẫn luôn biết, em không phản bội tôi."Ông trùm giới giải trí bị đối xử tệ bạc: "Đừng làm loạn nữa. Em yêu, cùng anh về nhà được không?"Lính gác thâm trầm bị đối xử tệ bạc: "Đến tận bây giờ, em vẫn định nói kia không phải hài tử của ta sao?" Nhiếp Chính Vương bị đối xử tệ bạc: "Giang sơn là của ngươi, nhưng ngươi là của ta."......Trì Chiếu khóc lớn: "Đại ca, tin tôi một chút thôi không được sao. Cho tôi lấy phần thư…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…
chào các đồng chí~~ đây là truyện đầu tiên mà mình viết, có thể có cả truyện sưu tầm nữa nhưng mình sẽ bảo đảm yếu tố kinh dị trong mỗi chap hen~~ mong các độc giả sẽ ủng hộ tui hết mình:3…