Nữ y về thời loạnTên gốc: Xuyên qua loạn thế y nữThể loại: Xuyên không, cổ đại, điền vănTác giả: Triệu DânEdit: YunchanĐộ dài: 111 chương.Truyện được đăng trên trang wordpress: https://yuntannie.wordpress.com/Tình trạng edit: HoànGiới thiệu nội dung:Nghiên cứu sinh đại học y Văn Đan Khê vượt thời gian tới thời loạn cuối triều Minh, gặp phải một tên thủ lĩnh thổ phỉ đần hết chỗ chê Trần Tín. Thế nhân đều cho hắn là sói, cô là dê, nhưng ai ngờ đâu, cô mới là con sói đội lốt cừu. Đây là câu chuyện về một nữ phúc hắc đấu trí với một tên ngốc xít.…
Thâm cung sâu như biển, một bước sa chân vạn kiếp bất phục. Hậu cung ba ngàn giai lệ, mỗi người mỗi vẻ.Có một nữ nhân hi sinh hạnh phúc cả đời, trước sau chỉ sống vì gia tộc, toan tính chỉ để bảo vệ lợi ích gia tộc. Cuối cùng lại bị rũ bỏ không thương tiếc.Có một nữ nhân yêu đương cuồng dại, vì yêu nên hận, mù quáng làm ra không biết bao nhiêu chuyện sai trái, cuối cùng hại người hại mình.Có một nữ nhân tham vọng cao hơn trời, lòng dạ nhẫn tâm, vì địa vị không từ thủ đoạn.Có một nữ nhân trắng trong như tuyết, bị những mưu toan dần dần nhuộm đen. Một ngày kia nhìn lại, đã không còn nhận ra bản thân mình.Có một nữ nhân cương liệt như lửa, ngay thẳng như tùng, vì không chịu luồn cúi mà phải gánh lấy không biết bao nhiêu sóng gió, vùi dập tả tơi.Có một nữ nhân ẩn nhẫn giấu mình, từng bước từng bước leo lên đỉnh cao danh vọng, không tiếc dùng máu của tỷ muội sưởi ấm bản thân.Còn có một nữ nhân vốn không màn vinh hoa phú quý nhưng vì bảo vệ bản thân mà bị cuốn vào vòng xoáy tranh đấu điên cuồng. Vì đứng vững giữa chốn hậu cung, lưng phải tựa vào vị Đế vương lạnh lùng bạc bẽo, máu tươi ướt đẫm hai tay, lòng nhỏ lệ nhưng miệng vẫn phải mỉm cười. Xiêm y lộng lẫy xa hoa tô điểm bằng máu và nước mắt.Trong chốn hậu cung này, nữ nhân không chết thân thì cũng chết tâm. Phi tử - không có ai là người tốt.…
Thể loại đam mỹ, ấm áp,sủng,HE,nhất thụ nhất côngCậu từng tự tử,khi đó cậu biết tính hướng của mình và cậu bị mọi người biết,thời điểm đó cậu mới 15 tuổi.Cậu không chết nhưng trên cổ tay mình cậu để lại vết sẹo vừa dài vừa sâu,cũng từ đó cậu khép chặt trái tim lẫn tính cách mình lại.Cho đến khi cậu gặp được anh,anh lại mở lỏng cậu ra,anh nói với cậu "Hãy để anh được yêu em,mãi mãi,để anh xoá đi những vết thương của em,được không em".Lời tác giả:lần đầu mình viết truyện,mình viết theo sở thích và cảm xúc thôi,ai không thích thì xin mời đi qua ạ chứ đừng không yêu lại nói lời cay đắng.Ai góp ý chân thành thì xin cứ để lại ạ,tớ xin tiếp nhận ạ.…
Tác giả:Nam QuangThể loại:Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cung Đấu, Gia Đấu, Cổ ĐạiNguồn:DĐ Lê Quý ĐônTrạng thái:FullĐÍCH NỮ VƯƠNG PHIThể loại: Trùng sinh, trạch đấu, cung đấu, HETình trạng bản gốc: đã hoàn Số chương: 154( cả phiên ngoại )Editor: thuyvu115257 + tử đinh hương + tieunhung97 Converter: Ngocquynh520Truyện này mình thấy khá hay nhưng trên wattpad các bản đều đã drop nên mình up lại cho các bạn có nhu cầu đọc. Mình chỉ là người up lại chứ không phải editor nếu tác giả hay editor gốc có yêu cầu mình sẽ gỡ bỏ ngay…
LỜI TÁC GIẢ: XIN MỌI NGƯỜI ĐỪNG ĐỀ CẬP BỘ TRUYỆN NÀY Ở BẤT CỨ NƠI NÀO KHÁC NGOÀI NHỮNG NƠI CÓ LIÊN QUAN ĐẾN TRUYỆN. XIN MỌI NGƯỜI ĐỪNG RA NGOÀI NÂNG BỘ NÀY ĐẠP BỘ KIA, KHÔNG KY, KHÔNG CÁO BUỘC ĐẠO VĂN VÔ TỘI VẠ MÀ KHÔNG CÓ BẰNG CHỨNG XÁC ĐÁNG.Tác giả: Tương Tử Bối.Biên tập: Chước.Độ dài: 92 chương + 3PN.Thể loại: Hiện đại, mùa hoa mùa mưa (thanh xuân tuổi trẻ), sâu sắc một lòng, gương vỡ lại lành, vườn trường, 1×1.___Dụ Phồn rất không vừa mắt học sinh chuyển lớp vừa mới tới.Đối phương nhìn cậu một cái.Dụ Phồn: Cậu ta tìm tôi hẹn đánh nhau.Nhìn lần hai.Dụ Phồn: Cậu ta hỏi có phải tôi rén không.Nhìn lần ba.Học sinh chuyển lớp vẫn giữ nguyên khuôn mặt lạnh tanh không cảm xúc kia, đưa cho cậu một phong thư: "Bạn học Dụ."Dụ Phồn nghĩ thầm học sinh giỏi đúng là làm màu, đánh nhau còn phải đưa thư khiêu chiến, xắn tay áo đứng dậy."Mong cậu hãy nhận lấy thư tình của tôi."Bạn học Dụ lập tức ngồi lại về chỗ.Nhân vật chính: Trần Cảnh Thâm (công) × Dụ Phồn (thụ).Từ khóa: Đời thường, chậm nhiệt.Xác định chủ đề: Yêu học tập, yêu cuộc sống, yêu bản thân.…