Tâm sự của của cú béo
Ta tên Blue, ta là một con cú được tạo ra dưới tay một kẻ tự xưng là thần, chẳng ai khác ngoài tên mang cái danh thần mặt trời Apollo.
Từ khi có ý thức, trong đầu ta đã luôn hiện câu mệnh lệnh, chỉ độc một câu duy nhất từ người đã ban sự sống vào thân xác này: kẻ đó muốn ta theo dõi "bảo vệ" cậu rối tiên tri nhỏ mà hắn tỉ mỉ tạo ra - Eli Clark. Quả là một nhiệm vụ kì lạ, cậu ta chẳng qua cũng chỉ là món đồ chơi nhỏ bé thôi, thích thì chơi, không còn hứng thú thì vứt khi nào chẳng được. Nhưng dù có khó hiểu bực bội cỡ nào thì ta vẫn phải nghe theo hắn.
Kể từ lúc đó, trong mắt ta luôn luôn có hình dáng cậu, lúc cậu cười, lúc cậu khóc, khi cậu ngủ, khi cậu chơi đùa cùng những con rối khác. Mọi khoảnh khắc của cậu đều được kĩ lưỡng thu lại trong trí nhớ của ta. Sau khi tiếp xúc một thời gian, ta dường như đã hiểu lí do vì sao kẻ kia phải phái ta xuống trông nom cậu, vì Eli thực sự là tạo vật đẹp nhất ta từng thấy. Hẳn cậu là trân bảo quý giá của tên đó đi, nhìn cách hắn lên dây cót cho cậu là ta có thể nắm rõ mười mươi. Dần dần cảm giác muốn bảo vệ cậu cứ tự nhiên nảy sinh trong vô thức ta, rồi nó mau chóng bén rễ thành lẽ sống của ta không biết tự khi nào. Ta muốn dùng đôi cánh này ôm cậu, che chở cho cậu, cậu đi đâu ta sẽ không do dự theo sát cậu như hình vơi bóng.
Nhưng ta biết, kẻ đó chắc chắn cũng có thể nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp của cậu, thông qua ta.
Hắn đã qua con mắt của ta nhìn thấy cậu bàn bạc kế hoạch bỏ trốn với những con rối khác. Ôi Eli, ta cảm giác ta như kẻ phản bội vậy, là chính ta đã gián tiếp bán đứng cậu, mặc dù ta không hề cố ý, vậy mà cậu vẫn tin tưởng ta. Cậu thật ngây thơ quá Eli yêu quý à, nhưng cậu thánh khiết đến nhường nào, cậu đâu ngờ ta lại là kẻ giám sát cậu; phận làm cú xấu xí như ta sao sánh nổi với cậu chứ. Khi cậu bị 'kẻ đó' giam giữ, cậu vẫn gọi ta, tìm ta,
nở nụ cười khi thấy ta bên cạnh, lại còn tiếp tục đối xử với ta quá đỗi dịu dàng.
Làm ơn, xin đừng để ta mang cảm giác tội lỗi ấy khi đã lợi dụng niềm tin cậu. Trái tim nhỏ bé của ta không thể chịu đựng nổi những đớn đau này, Eli à, đừng mỉm cười với ta nữa, không ta chết mất.
Apollo đã rất giận dữ khi cậu dám cùng đám rối kia bỏ trốn, hắn tàn nhẫn dập tắt hy vọng của cậu, nhốt cậu vào trong chiếc lồng của riêng hắn. Lần này, ta lại là kẻ bảo vệ chiếc lồng đó, giúp hắn phá hủy hy vọng của cậu, khiến cậu ngoan ngoãn nằm yên trong sự "yêu thuơng" của tên thần kia. Chứng kiến cậu rên la đau đớn, tim ta như quặn lại, nhưng ta có thể làm được gì chứ? ta cũng chỉ là con rối nhu nhược để thần điều khiển. Từng giọt nước mắt của cậu rơi xuống giống như từng nhát dao cứa vào lòng ta, đau đớn không xiết.
Ta không muốn nhìn thấy cảnh tượng thương tâm này nữa nên ta thử làm việc gì hữu ích, như một cách tự an ủi chính bản thân mình, và cũng để chuộc tội đối với cậu. Ta dùng chiếc mỏ mổ mổ lên dây xích trói buộc cậu, tất nhiên chúng hoàn toàn vô dụng. Cố gắng trốn khỏi đây để tìm sự trợ giúp sao? Hỡi ôi, nhà giam đã được niêm phong kĩ càng đến mức con kiến còn chẳng thể lọt qua. Khó chịu, ta bay qua bay lại nhưng cuối cùng vẫn chọn cách làm chỗ dựa tinh thần cho cậu trong những phút giây tăm tối này. Ta đã thề rằng ta nguyện hy sinh thân xác này vì cậu, nên ta sẽ không bỏ rơi cậu đâu Eli.
__________
Như mọi hôm, hắn lại thông qua con mắt của ta quan sát món đồ chơi của mình. Thật khó chịu khi biết ngoài ta ra còn kẻ nhìn thấy mọi hành động của cậu, mà kẻ đó hiện tại còn có quyền nắm giữ điều khiển cơ thể này. Nhưng có vẻ hôm nay vị thần "đáng mến" kia muốn điều khiển thân thể này của ta hòng kiếm cớ tiếp cận cậu gần hơn. Ta bị tước đi sự kiểm soát thân xác, chỉ còn trơ mắt nhìn từng móng chim vàng vọt của mình cất từng bước từng bước đến chỗ cậu. Ta giật mình với ý đồ bất ngờ của hắn, rồi thở phào nhẹ nhõm khi trông thấy bản thân chỉ cọ cọ liên tiếp vào cánh tay của cậu. Cái tên vô sỉ kia, thiệt tình, nhìn cái tần suất hắn cử động phần đầu khiến ta có cảm tưởng rằng cổ ta sẽ gãy mất, nhưng không sao cả, ta chấp nhận. Mà cậu nào có biết, cậu quá thiếu cảnh giác với những thứ xung quanh, cậu vẫn vui vẻ tiếp nhận thành ý của hắn ta.
Tên Apollo kia vẫn đội lốt cú gạ gẫm người hắn thương như thần Zeus hóa thân thành thiên nga để quyến rũ nàng Leda. À không phải, hắn chỉ thiếu điều hóa thành đại bàng như tên Zeus kia, một phát cắp thẳng chàng Ganymede lên trời mà hú hí. May mà cậu tiên tri non nớt đâu có thể cảm nhận sự chiếm hữu từ một con cú, nếu có thể cậu ấy đã không chăm sóc quan tâm hay đoái hoài gì đến ta. Cậu thậm chí bật cười thích thú khi con cú béo của mình tự dưng hôm nay quấn quýt cậu lạ thuờng.
Tên thần kia thật sự làm nũng hóa nghiện, hắn gần như quên thân phận thần của mình mà dụi dụi đầu vào cần cổ trắng trẻo của cậu, còn hơi hơi rướn người lên để cậu gãi lông cho, xong lại nhảy lên đầu cậu tiên tri, lười biếng làm ổ trên mái tóc nâu mềm mại của cậu, thi thoảng còn ác ý mổ mổ vào dây cót sau đầu của cậu khiến cậu có chút run rẩy nhỏ.
Ta không thể phủ nhận ta vẫn cảm nhận được sự thoải mái từ sự cưng nựng của Eli, nhưng phải chia sẻ cảm giác ấy với một kẻ khác, dù là kẻ đã tạo ra ta, cũng thực sự khó chịu. Có vẻ như vị thần "quý hóa" kia cũng bắt đầu nghĩ ngợi vu vơ mà giận dỗi người tình của mình đã quá thân mật với thú cưng hơn mình, phải, vị thần mặt trời vĩ đại thậm chí ghen tị với một con cú, lại là con cú chính hắn tạo ra để giám sát con rối bé xinh của hắn, còn không phải do bản thân hắn bày trò này sao? Có lẽ ở trên đỉnh cao quá lâu nên hắn mới đâm ra như vậy chăng? Ta đã thật sự nghĩ ngợi về vấn đề này một lát, rồi mới đưa ra kết luận rằng thần thánh quả là sinh vật khó hiểu.
Có thể trời đã muộn hoặc có thể Apollo đã chán việc giả cú làm trò mèo để thân mật với người thuơng, hắn đột ngột trả thân thể cho ta làm ta bị mất khả năng phản ứng trong chốc lát. Tưởng chừng như ta đã ngã xuống sàn, nhưng khi lấy lại sự tỉnh táo từ cơn choáng váng, ta nhận ra ta đã rơi vào vạt áo mềm mại của cậu tiên tri. Dường như cậu thấy thú vị khi người bạn nhỏ của mình bất đắc dĩ ngã lộn mèo từ đỉnh đầu cậu xuống. Cậu bèn bật cười khúc khích.Tiếng cười rộ của Eli giòn giã vang lên khiến cho căn phòng hiu quạnh như được thêm sức sống vậy, khiến cho lòng ta cũng chộn rộn hẳn lên .Đôi mắt xanh trong lấp lánh như chứa cả bầu trời sao trong đó cong cong tràn đầy sự dịu dàng làm ta lại ngơ ngác thêm một lúc nữa.
Nhưng không đợi ta kịp dứt ra từ nụ cười hú hồn của cậu, vòng mặt trời sáng chói quen thuộc dần le lói qua song sắt, báo hiệu sự hiện diện của một vị khách không mời mà đến.
Ta có thể cảm nhận được sự run rẩy khe khẽ từ chủ nhân nhỏ của ta, dường như cậu vẫn còn bị ám ảnh tâm lí mỗi khi hắn xuất hiện. Nhưng rất nhanh sau đó, cậu đã lấy lại dũng khí mà kính cẩn cúi người tiếp đón thần. Trong lòng ta không khỏi có một chút cảm thán, thật sự cậu đã trở nên chững chạc hơn nữa rồi.
Mặt Apollo lạnh tanh làm ta không thể nghĩ đến kẻ vừa chiếm thân thể ta làm nũng với tên trước mặt là một. Hắn đi đến bên giường bế thốc Eli lên, ghì đầu ép cậu hôn hắn; hắn ngấu nghiến như muốn nuốt trọn cậu ngay lúc này, tha hồ tham lam dày xéo cánh môi mềm mọng kia. Cậu tiên tri bị hôn đến bất ngờ nên không kịp trở tay, rốt cục bị tên đáng ghét kia ghì chặt hôn lấy hôn để. Hắn hôn kịch liệt tới mức khiến cho cậu ta rơi đê mê choáng váng, theo bản năng chỉ còn biết ú ớ bấu víu ôm lấy cổ hắn làm điểm tựa, nơi khóe miệng đã sớm trào ra chút nước miếng. Nhưng hiện giờ đối với ta Eli thực sự rất ngon miệng, phải nói sao nhỉ? Biểu cảm mơ mơ màng màng trên mặt cậu khiến ta có thể đảm bảo bất kì ai nhìn thấy đều có khao khát đè cậu ra chà đạp đến bật khóc. Vị thần mặt trời như được cớ lấn tới, hắn đè hẳn cậu tiên tri ra giường điên cuồng hút hết dưỡng khí của cậu, liếm láp khắp vòm miệng thơm mùi thảo dược của cậu, tận hưởng người dưới thân đỏ bừng run rẩy. Nhìn cái dáng vẻ chiêm ngưỡng đó của hắn, khiến ta tự hỏi đã bao lâu rồi hắn không nghiêm túc hôn một người? Dường như hắn đã quá chăm chú việc chiếm đoạt chiếc miệng dưới của cậu mà quên mất rằng cái miệng nhỏ phía trên cũng là cực phẩm.
To be continue (;;;-;;: hiu...tui héo quá)
________
UwU đây là cái fix đầu tay của tui, vì quá ume bé đuông dừa nhưng tài năng không cho phép nên đành mượn plot của cô géi darklilith1 mà viết thành Extra
;;;-;;;) tui cũng được giúp rất nhiều trong việc sửa cách hành văn, mong mọi người đọc vui vẻ <3
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top