Gặp lại em
Cuối cùng buổi tiệc ấy cũng diễn ra. Tại biệt thự nhà Garry, cậu đã dày công chuẩn bị để gặp lại Ib một buổi tiệc của giới nhà giàu, những bộ lễ phục sang trọng, những thứ trang sức đắt tiền tiếng nói cười ồn ào khiến Ib thấy khó chịu, những lời nói mỉa mai, cạnh khoét nhau, những câu đùa cợt có phần khiếm nhã khiến cô bé lộ ra đôi phần sợ hãi. Ở giữa đại sảnh của biệt thự rộng lớn với hơn trăm vị khách giàu có Garry lúc này vẫn chưa ý thức được ở nơi đây ngoài cậu ra vẫn còn 2 cậu bé tầm 10 tuổi một với một bộ đồ trắng, một đôi cánh thiên thần đen và một với bộ đồ đen,đôi cánh thiên thần màu trắng. Đã và đang nhìn về phía cậu từ trên bầu trời rồi thầm nở một nụ cười quỷ dị đến tận mang tai rồi dần biến mất.
Ib lúc này lại cảm thấy lạc lõng, bơ vơ dù chẳng phải lần đầu tiên đi dự tiệc ở những nơi như thế này. Nhưng cô vẫn lúc này chỉ muốn nhanh kết thúc buổi tiệc rồi trở về nhà nhốt mình ở trong phòng.
Một đôi tay nhỏ khẽ chạm vào vai cô và khi quay lại Mary trong hình dáng một thiếu nữ, trong bộ váy vàng duyên dáng nở một nụ cười thân thiện cất tiếng nói.
-Chào bạn. Mình là Mary...um... Mình làm quen được chứ?
-À... Được...
-Xin chào, cho mình hỏi 2 bạn sống ở đây đúng không? Mình vừa chuyển đến đây. Cho mình xin làm quen nha.
-Um...
Garry vội chạy đến ngắt lời rồi thân thiện làm quen. Bỗng cậu trừng mắt, từ trong ánh mắt lóe lên ánh sáng xanh đậm không gian xung quanh bỗng dưng ngưng động,kim đồng hồ trên tường ngừng chạy, tiếng nói cười ngay lập tức tan biến chỉ để lại trong không gian này là một Mary đang cúi trầm mặt và Garry đang có nhiều câu hỏi nghi hoặc trong lòng. Bất chợt Mary ngẫn mặt nhìn anh với đôi mắt đẫm lệ rồi từ tốn nói.
-Tôi biết anh sẽ không tin được điều này. Anh đang có nhiều câu hỏi trong lòng là tại sao tôi lại ở đây? Tôi đến đây để làm gì? Tôi biết anh vẫn còn hận tôi vì chuyện ở Thế giới trong tranh và... Tôi cũng thừa biết là nếu như Ib nhớ lại mọi thứ cô ấy chắc chắn cũng sẽ câm ghét tôi... Nhưng mà... Tôi thật sự muốn bù đắp lại những lỗi lầm của mình... Tôi biết mọi thứ tôi hiện có bây giờ điều là do anh trao tặng cho tôi... Tôi cũng thừa hiểu là nếu anh thật sự muốn giết tôi thì...
-Chuyện cũ đã qua rồi... Nhắc lại làm gì? Tôi chỉ thấy có chút bất ngờ là cô dám đối diện với quá khứ tội lỗi của mình thôi... Bây giờ chỉ cần cô không làm gì hại đến Ib thì cô có thể làm mọi chuyện cô muốn... Tôi hiện tại chỉ muốn bên Ib bảo vệ và lo lắng cho em ấy mà thôi... Thời gian ở nơi đó tôi cũng đã hiểu được vài điều "Tôi không thể gieo hạt giống của thù hận rồi lại trông mong mình sẽ gặt hái được quả tình yêu thương được". Hận thì tôi cũng đã hận rồi...trả thù...trả hận... Tôi nghĩ nó không cần nữa...Suy cho cùng cô cũng chỉ muốn đến nơi đây để được có bạn bè, có những người yêu thương, được tiếp xúc với những người mà cô chưa từng biết. Ở trong thế giới đó cô cũng đã cô độc rất lâu rồi... Thế giới này rộng lớn lắm hãy tận hưởng nó đi!
-Tôi hiểu rồi... Dù không phải là con người nhưng tôi vẫn sẽ sống trọn vẹn một kiếp người... Dù không có thể được làm con người nhưng tôi sẽ cố gắng...Bây giờ... Tôi và anh làm bạn được chứ?
Sau đó từ trong đôi mắt của Garry lóe sáng, trên đôi môi anh mỉm nhẹ một nụ cười kèm một cái gật đầu.Mọi thứ xung quanh đều trở lại bình thường lại một buổi tiệc náo nhiệt, một khung cảnh đầy tiền của giới thượng lưu. Nhưng ở đó hạt mầm của tình bạn đang dần lớn dần hơn.
Sau một hồi lâu chuyện trò Ib cũng đã dần mở lòng mình hơn từ những câu đơn điệu cô gái nhỏ ấy đã nói được nhiều hơn mọi lần. Cuộc sống đầy u buồn tâm tối của cô dần bước sang trang mới từ đây.
-Mình học ở học viện Hoàng Gia (....) nếu các cậu dự định học ở đó thì... Hôm khác ta nói chuyện thêm nha... Có được không?
-Ngày mai tớ sẽ chuyển vào đó học nè hihi hôm sau mình cùng đi đến trường nha Ib
-Hẹn gặp lại hai cậu. Mai ta gặp nhau ở trường... Nhớ là mai ta cùng đi chơi nhé.
Những người dự tiệc dần đi hết cả khuông viên biệt thự dần dần chìm trong bóng tối hòa lẫn với đêm đen xung quanh Garry lúc này đang đi dọc theo hành lang treo đầu những bức tranh và trên tay là một ngọn lửa đỏ đầy ấm áp và một nụ cười nhẹ nhàng ở trên môi. Cậu bước vào đầy những bức tranh rồi dần biến mất. Mary lúc này đang bước những bước chân nhẹ nhàng trên những đám mây như thể đang rong chơi, trên tay cô là 3 đóa hoa hồng với 3 màu xanh, đỏ và vàng đã héo úa. Rồi cô từ từ buông tay để cho ba đóa hoa bay theo những cơn gió rồi dần biến mất giữa khoảng không vô tận. Ib lúc này cũng đã trở về nhà cô bé lại nằm trên chiếc giường của mình,lại suy nghĩ vu vơ, lại nhìn về phía xa ngoài hiên cửa sổ bất giác cô nằm xuống rồi nở một nụ cười dường như đã tắt từ lâu rồi dần ngủ thiếp đi cùng một niềm vui nho nhỏ.
Ở một nơi tối tăm khác lúc này một cánh cửa không gian đang dần khai mở hai bé trai thiên thần với cái tên Black và White đang bay đến một tòa lâu đài bằng gian mà xung quanh là một không gian tối tâm, hổn độn những vật thể dị thường không khác gì Thế giới trong tranh. Hai cậu bé bước tới chánh điện của lâu đài với rồi quỳ trước ngai vàng mà cùng lúc hô lớn.
-Thưa chúa tể chúng tôi đã quay về.
-Thưa chúa tể chúng tôi đã quay về.
Từ trên chiếc ngai vàng với 7 bước bậc thềm một người đàn ông trung niên đứng tuổi với bộ riêu mép dài kết hợp cùng bộ áo choàng đen cùng chiêca vương miện lớn nhìn về hướng 2 cậu bé từ tốn hỏi.
-Các ngươi thu thập tin tức được gì rồi?
-Thưa ngài tên Garry đã thức tỉnh và ả Mary đã lấy lại được sức mạnh của mình...
-Chúng có vẻ như đã làm lành được với nhau... Chúng thần có cần phải xử lý bọn chúng không. Thưa ngài...
Hai cậu bé thay phiên nhau nói. Lúc đầu gã đàn ông nở ra một nụ cười quỷ dị lộ ra những chiếc răng nanh nhọn sắt bén, một đôi mắt kinh dị như sắp lòi ra cùng với một nụ cười vang vọng chói tay.
-Không cần các ngươi không phải là đối thủ của tên Garry đó...haha... Xem ra mọi chuyện càng lúc càng thú vị...
-Ô vậy sao Chúa Tể Diamond?
Một cô gái xinh đẹp cùng bộ váy xanh gợi cảm cất tiếng nói từ hư không sao đó cùng với một vần sáng cô hiện ra trước mặt tên Chúa tể trên tay cầm một con hạc giấy rồi kiêu ngạo tiếp lời.
-Ông đang lo sợ sao? Hai bé thiên thần... À mà cũng không giống lắm này không đủ sức đâu nhỉ? Kế hoạch của ông nên xem lại rồi... Vì biết đâu chừng ông sẽ thất bại như lần trước thì sao hí hí...
-Quý cô Hạc Giấy hôm nay lại có hứng thú với chuyện này sao? Cô nghĩ mình cô sẽ đánh bại được ta sao? Nếu như lần trước không phải ngươi...
-Ông cũng chẳng thể đánh bại được tôi mà... Hai ta ngang sức nên có muốn ông cũng đâu có làm gì được hí hí
-Ả đàn bà khốn kiếp câm miệng lại.
-Ả đàn bà khốn kiếp câm miệng lại.
Sau tiếng hét 2 cậu bé đồng loại tung ra một tia sét hướng về phía cô gái gây ra một tiếng nổ vang trời cùng khỏi bụi mịt mù. Cô gái kia tưởng chừng đã bị thương nhưng cô gái ấy chỉ dùng một ngón tay để đỡ lấy đòn tấn công ấy không chỉ vậy cô ấy còn gây bất ngờ khi dùng phép dịch chuyển tức thời đến sát bên hai cậu bé, rồi nhẹ nhàng dùng đặt ngón tay của mình lên cổ hai cậu nhóc đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
-Còn nhỏ dùng sét đánh chị thì không nên đâu nè. Hai bé dễ thương nên tự biết lượng sức nhe... Lần sau chị không nhẹ tay vậy nữa đâu
Sau đó cô gái nở nụ cười rồi nhìn về phía chúa tể Diamond. Cả hai nhìn nhau một lúc như báo hiệu cho một trận biến động cực lớn sắp đến. Cô gái biến mất ngay sau đó để lại nơi tăm tối này phía sau.
Ngày hôm sau.
-Ib chờ mình với ta cùng đến trường nhé?
-Là Mary sao?
-Ta đi thôi...
-Garry...um... Ta đi thôi nào.
-Mọi chuyện rồi sẽ thú vị lắm đây mình cũng nên tham gia cuộc vui này rồi nhỉ? Mình là Quý cô cơ mà hí hí
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top