102) Nhiệm vụ FlufferNutter
Những nhiệm vụ mới này chỉ làm tăng thêm sự thất vọng của June.
Đăng ảnh tự sướng?
Anh đã bị phong sát trực tuyến bởi những người hâm mộ tận tâm của Zeth, những fangirl nhiệt tình của các thực tập sinh Phoenix, những người xem bình thường và những người chỉ thích ghét người khác.
Và đuổi ai đó ra khỏi chương trình?
Lúc này, anh sẽ là người bị đuổi ra ngoài nếu không có gì thay đổi.
June vò tóc khiến nó trở nên lộn xộn.
Và ngay lúc đó, anh nhận được một tin nhắn khác.
'Trả tiền thuê nhà tháng này!' con quái vật nhắn tin.
Tuyệt vời, bà chủ nhà cũng chọn thời điểm hoàn hảo giống như Fu.
*****
June tựa lưng vào quầy tính tiền của cửa hàng tiện lợi, lơ đãng nhìn lướt qua các kệ hàng trong khi suy nghĩ quay cuồng trong cơn thất vọng.
Những ánh đèn huỳnh quang nhấp nháy tỏa ánh sáng nhợt nhạt lên các hàng đồ ăn nhẹ và đồ uống, tạo nên bầu không khí kỳ quái.
Rất may, ông Chang đã cho anh một cơ hội khác để làm việc tại cửa hàng trong thời gian June được nghỉ.
Tuy nhiên, June cảm thấy như mình chẳng hề được nghỉ ngơi chút nào. Những lời buộc tội tối qua đè nặng lên tâm trí anh.
Bị buộc tôi bắt nạt hai tên côn đồ đó?
June không thể tin được. Anh nghiến chặt hàm, các cơ ở cánh tay căng lên.
Anh chộp lấy một gói mì ăn liền trên kệ và ném nó vào giỏ với lực mạnh hơn mức cần thiết một chút.
Dòng suy nghĩ của June đột ngột bị gián đoạn khi chiếc chuông phía trên lối vào vang lên, thông báo có người mới đến.
Anh thờ ơ nhìn lên khi nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc bước vào cửa hàng.
Hana.
Cô gái được anh trả lại tiền và cô gái trên chai rượu soju.
"Này." cô kêu lên, mắt sáng lên khi nhìn thấy người nhân viên quen thuộc.
June lặng lẽ thở dài rồi đi ra sau quầy. "Bạn muốn gì?" anh hỏi với giọng thô bạo, vẫn cảm thấy thất vọng với những gì đang xảy ra.
Hana cười khúc khích, thích thú. Kể từ khi gặp người nhân viên cọc cằn ở cửa hàng tiện lợi, hầu như tuần nào cô cũng đến với hy vọng gặp lại anh.
Cô không biết điều gì đã khiến cô trở thành một người lạnh lùng như vậy, nhưng cô cảm thấy sảng khoái khi không bị coi là một người nổi tiếng.
Sư nổi tiếng đôi khi khiến bản thân mệt mỏi, bạn biết không?
"Cậu là sinh viên à?" Hana hỏi, rõ ràng là rất tò mò. "Thỉnh thoảng anh chỉ làm việc ở đây thôi."
June thở dài. Chỉ có đôi mắt của anh ta được nhìn thấy, nên sự khó chịu không hiện rõ trên khuôn mặt.
"Đại loại thế." June trả lời. Sau đó, anh sốt ruột gõ ngón tay lên quấy.
"Cô có mua gì không?"
Anh không thể tin được mình lại trở thành nhân viên bán thời gian ở cửa hàng tiện lợi gần Azure, nhưng anh không thể ngăn được.
Anh thực sự không có tâm trạng.
Hana mỉm cười và cầm lấy một gói kẹo cao su. "Chỉ thế này thôi," cô nói.
June nhanh chóng thành toán và đưa cho Hana.
"Ngày mai cậu làm việc ở đây à?" Hana hỏi, tựa người vào quầy.
"Không," June ngơ ngác.
Hana mỉm cười. "Tôi hiểu rồi. Hẹn gặp lại vào ngày mai!" có kêu lên khi rời khỏi cửa hàng tiện lợi
Jun thở dài và lắc đầu. Anh có phải là nam châm thu hút người hay gì không?
Tại sao mọi người lại kiên quyết muốn gặp lại khi anh chẳng làm gì ngoài việc đẩy họ ra xa?
Nói về những người mà anh ấy không muốn gặp, Jisung, C-Jay, Jangmoon và Akira bước vào cửa hàng với vẻ mặt lo lắng.
"Đại ca!" Jangmoon hét lên, nhảy lên quầy đề ôm June và quan sát nét mặt của anh.
"Anh ổn chứ? Anh có bị thương không?" Anh đột ngột hỏi. June tặc lưỡi và đẩy anh ra.
"Tôi không gặp tai nạn," June nói. Mặc dù, điều đó thực sự sẽ tốt hơn.
Akira ngồi trên quầy trong khi Jisung đứng cạnh anh. C-Jay tiếp tục ăn nhẹ túi khoai tây chiên bị bỏ đi trong khi Jangmoon cứ bám lấy anh.
"Em bắt đầu tin rằng June là một con mèo đen ở kiếp trước. Anh vừa may mắn vừa không may mắn." Akira cười khúc khích.
C-Jay gật đầu. "Hãy kể cho tôi nghe đi. Anh luôn rơi vào những tình huống tồi tệ, nhưng cuối cùng bằng cách nào đó anh lại vượt qua.
"Em chắc chắn rằng anh cũng sẽ vượt qua được lần này. Có vẻ như anh không thực sự được đào tạo ở Phoenix, phải không?" C-Jay cười khúc khích.
"Đúng vậy." Jangmoon phụ họa.
Tuy nhiên, June vẫn im lặng khiến cả bốn người đều nhìn anh đầy thắc mắc.
"Đợi đã," Akira lúng túng cười khúc khích. "Đừng nói với em-"
"Đã từng." June nói, nhìn vào mắt họ. "Tôi từng được đào tạo ở Phoenix."
"Cái gì?" họ kêu lên
"Bao nhiêu năm?" C-Jay hỏi
"Bảy." June trả lời, khiến mắt họ lồi ra.
"Chết tiệt." Akira nguyền rủa. "Vậy anh có phải là thực tập sinh cũ mà C-Jay đã nói đến không?"
June nhún vai.
"Sao anh có thể thờ ơ như vậy?" C-Jay hỏi, nghiêng người qua quầy lắc người June.
"Vậy anh là thực tập sinh thứ tư trong câu chuyện của em? Người bị đuổi khỏi vì vụ bê bối bắt nạt?"
"Cũng có nghĩa là những gì Alex và Hyunwoo đang nói đều là sự thật?" Jangmoon hỏi.
"Cơ hội ra mắt của họ đã bị chặn lại vì anh? Anh đã làm gì đó khi được đào tạo ở Phoenix à? Hay có lẽ tất cả chỉ là một hiểu lầm lớn thôi?"
Jisung cắn môi lo lắng trong khi những người khác thúc giục anh đáp lại.
Đó là điềm. June sẽ có thể chứng minh rằng anh không phải là kẻ bắt nạt nếu anh biết chuyện gì đã thực sự xảy ra. Tuy nhiên ...
"Tôi không biết"
Bốn người còn lại sửng sốt. Jangmoon lùi lại một bước, có vẻ cảnh giác với sự có mặt của June.
Vẻ mặt của những người còn lại không có gì khác biệt - tất cả họ đều tỏ ra nghi ngờ.
June thở dài chán nản. "Nhìn này," anh bắt đầu.
"Tôi không biết chuyện gì đã thực sự xảy ra. Tôi không thể bác bỏ hoàn toàn những gì Alex và Hyunwoo đã nói vì tôi thực sự không biết.
"Nhưng có một điều chắc chắn - hai người đó không phải là người tốt. Tôi không yêu cầu các cậu tin tôi hay bất cứ điều gì tương tự, nhưng tôi nghĩ các cậu có thể đánh giá tính cách của tôi.
"Tôi có thực sự có khả năng làm điều gì đó như thế không?"
Bạn bè của anh không nói gì một lúc, sau đó Jangmoon từ từ tiến về phía anh, ôm anh vào lòng thật ấm áp.
"Xin lỗi anh." Jangmoon nói. "Em chỉ sợ thôi. Nhưng nghĩ lại, em chắc chắn anh không có khả năng làm được điều đó."
"Ừ." Jisung nhanh chóng gật đầu. "Anh là một người tốt. Alex và Hyunwoo thì không phải."
"Em đã gặp họ một lần trước Rising Stars và họ đã cười nhạo một thực tập sinh khuyết tật, nói mỉa mai rằng anh ấy sẽ không thể ra mắt vì tình trạng khuyết tật."
Akira cau mày. "Và họ có cả gan buộc tội người khác bắt nạt?" Anh chế giễu.
"Đừng lo lắng. Em ở bên anh. Bọn em sẽ giúp anh chứng minh anh vô tội."
June thở dài "Cảm ơn," anh lẩm bẩm, không mong đợi sự ủng hộ của họ.
"Tất nhiên," C-Jay nói, vỗ nhẹ vào lưng anh.
"Em cũng sẽ ủng hộ anh nữa, anh trai? Chúng em sẽ ở bên anh cho đến cuối cùng. Trước khi phát sóng tập thứ sáu, tất cả hãy chứng minh anh June vô tội!" C-Jay kêu lên.
"Hãy đặt tên cho nó là: Nhiệm vụ Fluffernutter: Phá vụ án điên rồ về sự ngây thơ của June."
Thuật ngữ fluffernutter đôi khi được sử dụng một cách miệt thị để mô tả thứ gì đó thiếu nội dung và có giá trị văn hóa tối thiểu hoặc không có.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top