Hai năm trước, cô gả vào nhà họ Cảnh dưới ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, một bước lên trời làm phượng hoàng. Nhưng không ai ngờ rằng hai năm sau, người phụ nữ đã có chồng là cô, vẫn còn trong trắng... Hôm đó cô bị mẹ chồng và em gái chồng hãm hại, đẩy cho một người đàn ông khác - Mộ Dạ Bạch, tổng tài khu vực Châu Á-Thái Bình Dương của tập đoàn Mộ Thị. ....... "Cố Thiên Tầm, tuy rằng tôi không yêu gì cô, nhưng dù sao cô cũng là người của Cảnh Nam Kiêu này, thế nên cô tốt nhất nên biết thân biết phận đi!" Sau ngày hôm đó, chồng cô đã cảnh cáo bên tai rằng: "Đừng có mà cắm sừng cho tôi, nếu không tôi sẽ cho cô chết rất bi thảm đấy." Thật là quá lắm rồi! Tên khốn đó thật quá đáng! Đã cắm sừng cho mình, sắp biến cô thành con hươu rồi còn dám đưa ra yêu cầu như thế ?! Vì vậy..... Đã không làm thì thôi, đã làm phải làm cho oanh liệt! Cô cũng học bài của hắn một lần, xem ai sợ ai! Các bạn có thể vào website : http://www.rosenovel.com để đọc các chương sớm và nhanh hơn!!!…
Tên truyện: Có lẽ tôi là một nhân ngư giả Tác giả: Dạ Lương Tự Thủy Edit: HahanieThể loại: Sinh tử, ảo tưởng không gian, xuyên qua thời không, điền văn, phương tây, dị giới, mỹ nhân ngư, đáng yêu mềm manh thụ VS thâm tình cố chấp công, 1×1, HE.Tích phân: 373,916,288Nguồn: Tấn Giang, wikidich, khotangdammyfanficSố chương: 110 chương + 4 phiên ngoại…
NGÃ LIÊU QUÁ ĐÍCH TIỂU MỸ NHÂN TRƯỞNG THÀNH CÔNG LIỄU 《 我撩过的小美人长成攻了 》 Tác giả: Họa Ngữ (婳 语)Bản gốc: Hoàn (86 chương chính văn + 3 phiên ngoại)Editor: RuaThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Trinh thám , Ngọt sủng , Phá án , Cường cường , Chủ thụ Tag: Cường cường, niên hạ, yêu sâu sắc, huyền nghi trinh thám[Vừa dữ vừa mềm phúc hắc đại mỹ nhân công x vừa ngọt vừa cay cứng cỏi thụ]Diễn viên chính: Hoắc Chu, Lạc Thanh HoàiDiễn viên phụ: những người khácRaw: hoiqt.comConvert: wikidich.comBản edit chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem đi đâu. Edit hoàn toàn phi thương mại.Vốn tiếng Bông của tui chỉ dừng từ 1-10, tất cả đều nhờ QT + Google nên không đảm bảo 100% nội dung.…
Sau khi xuyên tới cổ đại, Nhan Tích Ninh trở thành tư sinh tử(*) gả thay cho tam hoàng tử để xung hỉ.(*)con riêng Tam hoàng tử Cơ Tùng bị thương ở chân trở thành người tàn tật, mắt thấy sống không được bao lâu. Y an bài nguyên chủ ở tiểu viện hoang vắng hẻo lánh, không nhịn nổi sự tức giận, nguyên chủ trực tiếp treo bản thân trên cây. Nhan Tích Ninh nhìn trước mắt đại viện tử có nhà có đất có ao, sờ sờ đất đen phì nhiêu , hai tay vòng lại, cười đến híp mắt, cảm thấy mỹ mãn. Làm một người hiện đại vất vả cả đời cũng không nhất định có thể mua được nhà, nay có một mảnh đất lớn như vậy, hắn hoàn toàn có thể thực hiện giấc mộng nằm yên làm cá mặn a! * Cơ Tùng đem hắn an trí tới trong viện xa nhất ở Vương phủ, không muốn liếc hắn một cái, chỉ cầu hắn an phận thủ thường đừng cho chính mình phiền phức. Nhưng mà theo thời gian trôi qua, Cơ Tùng nghe được hắn khai khẩn trồng rau, nuôi gà, thu thập phòng bếp nấu ba bữa một ngày..... Hắn cải tạo lãnh cung hoang vắng thành thế ngoại đào nguyên. Cơ Tùng sửng sốt: Người này sao không giống như trong tưởng tượng.…