IX
25.
Harvey và Renjun sóng vai nhau mà đi. Phố xá lúc này vắng tanh, chỉ còn lại ánh đèn chiếu sáng dọc đường, hắt lên mặt đất hai bóng người.
Suốt đường hai người cũng chỉ im lặng đi cùng nhau như thế, không nói chuyện gì cả. Nhưng Renjun cảm thấy khá hưởng thụ khoảnh khắc yên bình này nên sẽ không lên tiếng phá hủy.
Ngược lại là Harvey trong lòng xoắn xoắn xuýt xuýt, lời nói sắp phun ra đến nơi rồi nhưng lại nuốt vào.
Cho đến khi vào cửa hàng tiện lời rồi Harvey vẫn chưa nói được câu nào.
Renjun đi đến tủ đồ uống xem xét, qua một hồi liền bỏ mấy chai bia vào trong giỏ đồ. Harvay lững thững theo bên cạnh, lối đi giữa các gian hàng không lớn lắm, cố ý vô tình hai người đụng chạm nhau liên tục.
Thật ra hôm nay Renjun đã cảm thấy Harvey hơi kỳ lạ. Nãy giờ im lặng không nói gì thì thôi đi, đã thế đi đứng như bị say mà cứ dúi người qua chỗ bạn. Nhưng có mấy lời không tiện hỏi, Renjun đành ngậm đắng nuốt cay kệ người kia lên cơn gì không biết.
"Anh muốn ăn gì không?" Renjun vừa chọn cho mình mấy gói snacks vừa quay sang hỏi.
"Em!"
Hình như Harvey nói gì mà Hoàng Nhân Tuẫn không nghe rõ, bạn hỏi lại.
"Hả?"
"Anh ăn M&M." Harvey trả lời.
"Ồ!" Renjun gật đầu, lấy từ trên giá xuống mấy gói M&M cho Harvey.
Renjun cảm thấy đồ mua được đã kha khá, liền đem ra quầy tính tiền.
Thế nhưng Renjun để ý thấy từ nãy đến giờ cô nàng thu ngân cứ liếc nhìn Harvey mãi, lúc Harvey đến tính tiền cùng Renjun cô còn đỏ mặt cúi đầu. Đã vậy Harvey còn cười với cô ta!
Cười đẹp như thế làm gì! - Renjun khó chịu nghĩ.
Renjun "hừ" một tiếng, trả tiền xong liền xách đồ phăm phăm đi trước mặc kệ Harvey ở đằng sau đuổi theo.
26.
"Renjun à em sao vậy? Chờ anh với!!"
Khiếp! Renjun chân ngắn mà đi nhanh thế??
Harvey hớt hải chạy theo, vừa chạy vừa í ới đằng sau.
Renjun nghe tiếng gọi rốt cuộc ngừng lại, quay lại khó chịu nhìn Harvey, lời nói ra làm Harvey cảm thấy bị shock.
"Dm anh, thích tôi mà còn đi thả thính người khác là như nào?"
"Mình có thả thính ai đâu?" Harvey đầu đầy dấu hỏi, lại kích động nghĩ, "Renjun chửi mình!! Thế mà Renjun lại chửi mình!! Nhưng mà sao nghe em ấy chửi lại thấy ngầu quá đi à..."
Khoan... khoan đã! Nhưng mà sao em ấy biết????
"Sao em biết anh thích em?" Harvey hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh.
"Anh tưởng tôi ngu chắc?" Renjun cười khẩy, "Anh thể hiện rõ ràng ra như thế tôi còn không nhận ra thì óc tôi có vấn đề!"
"Vậy... em... em có thích... thích anh... không?"
Harvey lắp bắp hỏi, vừa căng thẳng vừa hồi hộp hơn cả lúc có kết quả thi. Trên trán túa đầy mồ hồi, chân còn hơi run run nữa.
"Có."
Nói rồi Renjun đi thẳng, để lại ai đó vẫn còn đần mặt đứng chết trân tại chỗ.
Khi Renjun đã đi được hơn 500 mét, lúc này Harvey dùng tốc độ bàn thờ chạy đến bên cạnh hào hứng hỏi lại.
"Em nói có?? Là có thích anh phải không?? Chắc chắn đúng là em thích anh rồi hahaha!!!"
Renjun định mở mồm ra nói chuyện thì bị chặn họng.
"Không cho em rút lại lời vừa rồi." Harvey cầm tay Renjun, giọng điệu làm nũng, "Bây giờ anh thích em, em cũng thích anh nên chúng ta là người yêu. Anh là người yêu em nên em phải chiều anh."
Bây giờ Renjun hối hận thì còn kịp không? Renjun muốn trả hàng, tra ngay lập tức!! Harvey này cũng quá là khác so với Harvey trong quảng cáo rồi có được không hả??
Một người vui sướng như đi trên mây, một người ảo não bắt đầu hối hận khi đã thích cái kẻ dở hơi như người kia. Dưới bầu trời đêm đầy sao, hai người ôm hai tâm trạng trái ngược nắm tay nhau đi về.
27.
Cửa vừa mở ra, tất cả mọi thứ bỗng chốc im bặt.
Renjun còn chưa hiểu xảy ra chuyện gì thì Chenle là đứa đầu tiên kinh hãi hét lên.
Sau đó là Jeno quay mặt đi giả vờ nôn ọe.
Lại đến Jaemin che mắt lại lầm bầm: "Ngược chó, quá là ngược chó."
Jisung thì lắp bắp, "Hai... hai người..."
Thấy phản ứng của mọi người, lại nhìn xuống tay mình và tay Harvey đang nắm chặt, ồ một tiếng tỏ vẻ đã biết.
"Thành rồi hả?" Haechan đang được Mark ngồi bên cạnh đút đồ ăn cho, nhồm nhoàm hóng hớt.
"Ờ." Renjun đáp cụt lủn.
"Chúc mừng ông bạn." Lucas tiếnd dến vỗ vỗ vai Harvey.
Còn Harvey thì vẫn cười như một tên đần, vẻ mặt rõ là đang đắm chìm trong hạnh phúc to lớn.
Một lúc sau mọi người đều đã bình tĩnh lại, tuy một số vẫn còn cảm thấy hơi bị sang chấn tâm lý nhưng cơ bản là đã đều ổn định.
9 người ngồi thành một vòng tròn, chơi Truth or Dare.
Lượt đầu tiên là của Chenle, nó quay trúng Jisung.
Jisung chọn Truth, bị Chenle hỏi ra một vấn đề khó trả lời, lại đổi thành Dare, sau đó phải đứng lên ghế làm aegyo trong ánh mắt như sói của lũ anh xấu xa này.
Lượt thứ hai của Jisung quay trúng Jaemin.
"Jaemin có đang crush ai không?"
Jaemin yên lặng một lúc, liếc mắt nhìn sang Lucas ngồi bên cạnh mới nhả ra một chữ, "...Có."
Harvey và Renjun nhìn nhau, ngầm hiểu ý đối phương.
Đến lượt thứ mười của Haechan, nó quay trúng Renjun.
Renjun đã chọn Truth hai lần, nên lần này chỉ có thể chọn Dare. Renjun lườm Haechan một cái cảnh cáo, nhưng đương nhiên nó không sợ mà còn hí hửng vô cùng.
"Ê Renjun hôn Harvey cái coi!!"
"Hôn đi! Hôn đi!" Nghe yêu cầu của Haechan, lũ xung quanh cũng rú lên ầm ĩ ủng hộ.
Renjun bất đắc dĩ nhìn thằng bạn tồi, lại nhìn đến anh người yêu mới nhận chưa được một tiếng đang mở to mắt long lanh nhìn mình. Hai tay Renjun áp lên má Harvey, ép Harvey chu chu thành cái mỏ gà, dí môi tới hôn cái bẹp lên đó rồi mau chóng buông ra.
Bọn người hóng chuyện kia thì tiếc nuối gào lên, bảo là muốn hôn lưỡi gì gì đó.
Nhưng Harvey được Renjun hôn một cái đấy thôi cũng sắp ngất luôn rồi.
Lượt cuối cùng đến Mark, quay trúng Harvey. Mark chỉ hỏi Harvey một câu khá đơn giản.
"Mày thích Renjun thật lòng chứ?"
Mark là người yêu Haechan, tuy Haechan lúc nào cũng trêu chọc cãi nhau với Renjun nhưng lòng lại rất lo lắng cho bạn mình. Chuyện trước kia của Renjun Mark từng được nghe Haechan kể qua, cũng vô cùng thương Renjun như thương một đứa em trai vậy. Câu hỏi lần này một phần do Haechan xúi, một phần cũng là tự Mark muốn hỏi.
Câu hỏi vừa dứt, Harvey gật đầu không nghĩ ngợi.
"Thật." Harvey khẳng định, rồi lại nhìn Renjun, ánh mắt dịu dàng dán chặt lên người ấy.
Không cần giải thích nhiều, thông qua cử chỉ, ánh mắt và lời nói của Harvey mọi người đều hiểu. Haechan thở ra một hơi, tảng đá đè nặng trong lòng rốt cuộc biến mất. Chuyện của Renjun nó không dám xen vào quá nhiều, mặc dù lúc trước đúng là Haechan đã giúp Harvey theo đuổi Renjun, thế nhưng trong lòng vẫn không tránh khỏi sợ hãi Harvey không thật lòng.
Renjun nghe xong cũng nhìn Harvey cười một cái, tay lại chủ động nắm tay ai đó.
Renjun tin Harvey, tin rằng người này thật lòng yêu cậu mình.
Chỉ cần như thế là đủ rồi.
Chỉ cần tình yêu của Harvey.
• end •
Cuối cùng sau mấy tháng thì ' I need your love ' cũng đã hoàn rồi ㅠㅠ Vốn lúc đầu mình cũng không nghĩ fic được ủng hộ thế này... Rất cảm ơn mọi người đã ủng hộ fic của mình dù cho fic vẫn còn có sai sót. Mình cảm thấy rất vui vì rất nhiều người đã ủng hộ RenVy. Tuy RenVy chỉ có một ít moment như thế thôi nhưng mong RenVy vẫn luôn được yêu thương và nhớ đến, mong cá nhân Harvey và Renjun càng nhận được nhiều sự ủng hộ hơn nữa!
[00:40 - 020819]
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top