Chương 13:
Tiểu Khuê dâng trà, hí hửng kể những chuyện mà mình nghe được trong Vương phủ cho Vương phi đỡ chán.
- Vương phi! Hôm nay nô tỳ nghe A Liễu bên Đình Uyển viện kể rằng tháng trước Vương gia đến Đình Uyển viện đã to tiếng với Lưu Trắc phi nên một tháng qua Vương gia không hề đến đó.
Long Phúc vui vẻ: - Em có biết vì sao họ lại to tiếng không?
- Thấy A Liễu bảo nàng ta không biết rõ. Chỉ biết liên quan đến minh châu gì đó?
Long Phúc cười đắc ý. Chợt nhớ ra một chuyện, cậu hỏi:
- Vậy... Nam nhân hôm qua là... ? - Tiểu Khuê chớp chớp mắt:
- Đó là Tứ Vương gia Hoàng Thiện Vũ đại nhân đó ạ. Vương phi không nhớ sao?
Cậu cười khan, oaaa thì ra là vậy, nhớ được chết liền. Cậu lại hỏi:
- Quan hệ của ta và vị Tứ Vương gia đó là như thế nào?
- À! Hồi bé Vương phi luôn bám theo Nhị Vương gia. Mà trong tất cả các hoàng tử thì Nhị Vương gia thân thiết với Tứ Vương gia nhất lên họ toàn chơi với nhau. Vì thế đương nhiên Vương phi cũng rất thân thiết với Tứ Vương gia rồi!
Long Phúc ồ lên một tiếng. Chẳng trách anh lại gọi cậu thân mật như vậy!
- Nhưng... Tại sao Tứ Vương gia lại xuất hiện trong Nhị Vương phủ vào sáng sớm như vậy? Bộ hắn không phải lên triều sớm sao? - Cậu vẫn rất thắc mắc điều đó. Tiểu Khuê mở miệng than vãn:
- Vương phi kính mến của nô tỳ, người nghĩ lúc đó mà còn sớm sao? Lúc đó cũng gần đến giờ Tỵ ba khắc rồi đấy ạ. - Long Phúc lè lưỡi cười hì hì, lại nghe Tiểu Khuê nói tiếp:
- Tứ Vương gia không thích tham dự triều chính, ngài ấy chỉ thích du sơn ngoại thủy thôi!
Tháng 8, tiết trời cũng đã vào thu, bắt đầu hơi se se lạnh. Cung nhân Nhị Vương phủ tấp nập giăng đèn kết hoa chuẩn bị cho tết Trung thu sắp tới. Mà sau tết Trung thu bảy ngày sẽ là đến sinh thần của Lưu Trắc phi. Nghe nói, sinh thần năm nay của nàng ấy, Vương gia đặc ân cho Thái phó Phu nhân - mẫu thân ruột của nàng đến tham dự.
- Vương phi! Ba ngày nữa đã là Tết đoàn viên. Năm nay Vương gia để cho người cùng vào cung dự Yến tiệc. Quả là tốt hơn hẳn năm ngoái mỗi hai chúng ta đón Trung thu.- Tiểu Lệ hớn hở nói. Long Phúc cười cười, cậu là chẳng để tâm đến mấy thứ đó đâu. Cậu từ hiện đại xuyên qua, mà mấy cái lễ nghi cung đình đó một tí cũng không có biết. Chỉ sợ làm việc gì không phải, lại dẫn đến họa sát thân. Tiểu Khuê thấy cậu trưng ra bộ dạng chẳng thèm quan tâm bèn nhíu mày:
- Vương phi! Người không chuẩn bị gì sao? - Cậu chớp chớp mắt:
- Chuẩn bị gì bây giờ??? - Tiểu Khuê ngán ngẩm nói:
- Thì chuẩn bị y phục, trang sức hôm đó mặc chứ ạ? - Long Phúc lắc đầu:
- Cần gì phải vội chứ? Còn những ba ngày nữa kia mà!
- Có cần thiết phải "Nước đến chân mới nhảy" không Vương phi? - Tiểu Khuê than vãn. Long Phúc suy nghĩ một lúc, liền hỏi Tiểu Khuê:
- Em cho ta chút thông tin về mấy nhân vật quan trọng trong đại gia đình Hoàng tộc đi. Để tránh khiến họ không vừa mắt. - Tiểu Khuê cười tươi rói. Kể chuyện là sở thích của em đó nha.
- Người muốn nghe về ai? Hoàng thượng? Lâm Quý phi hay Liễu Quý phi? Còn có Đại hoàng tử hoặc Tam hoàng tử? À còn nữa, còn nữa, Đại công chúa, Nhị công chúa,... Tóm lại có rất nhiều.
Long Phúc ray ray huyệt thái dương, đau cả đầu đi thôi. Long Phúc chán nản nói:
- Kể tất cả đi, những ai mà hôm Yến tiệc ta phải gặp đó! - Tiểu Khuê bắt đầu thao thao bất tuyệt không có điểm dừng.
- Hoàng thượng năm nay đã 48 tuổi, ngài ấy lên ngôi năm 21 tuổi. Tính cả hai người đã mất thì Hoàng thượng có tất cả sáu phi tần, giờ còn bốn người, bốn hoàng tử, ba công chúa. Người đầu tiên kể đến là Lâm Hoàng hậu. Bà là con gái của Lâm Tướng quân. Khi Hoàng thượng lên ngôi, Lâm gia đã góp rất nhiều công sức nên Hoàng thượng lập Đại tiểu thư Lâm gia làm Hoàng hậu khi đó 19 tuổi. Bà là Mẫu hậu ruột của Đại Vương gia và Nhị công chúa. Năm năm trước bà đã qua đời.
- Người tiếp theo là Liễu Quý phi năm nay cũng phải 45. Luận về nhan sắc, bà trước được mệnh danh là Đệ nhất mỹ nhân. Bà ấy vốn dĩ là Vương phi lúc Hoàng thượng còn làm Vương gia. Nhưng vì gia thế nhà bà không đủ mạnh, Lâm gia lại có công... Nên hậu vị thuộc về thiên kim Lâm gia. Nhưng bà là biểu muội của Hoàng thượng, hai người họ từ bé đã thương yêu nhau nên Hoàng thượng hết mực sủng ái bà. Bà là Mẫu phi của Tứ Vương gia và Tam công chúa. Cũng là dưỡng mẫu của Nhị Vương gia. Sau khi Lâm Hoàng hậu mất, Hoàng thượng nhiều lần có ý lập bà làm Hoàng hậu nhưng các quan trong triều phản đối vì gia đình đăng ngoại quá yếu, là một gia tộc đã sa sút nhiều năm.
- Còn Trương Quý phi là em gái của Trương Thái úy. Vì muốn kìm hãm gia tộc Thái úy nắm giữ binh quyền nên Hoàng thượng mới chọn bà vào cung. Vì không được sủng ái nhiều cho lắm nên bà chỉ sinh được Tam Vương gia.
- Hạ phu nhân tên là Hạ Lan Hương là Mẫu phi sinh ra Nhị Vương gia. Nhưng sinh xong bà bị băng huyết mà chết. Bà là tỷ muội khuê phòng thân thiết với Liễu Quý phi. Lúc đó Liễu Quý phi còn chưa có con nên đã xin Hoàng thượng để mình nhận Nhị Vương gia làm con thừa tự.
- Kiều Chiêu Nghi là mẫu phi Đại công chúa. Ngoài ra Hoàng thượng còn một phi tần thất sủng lâu năm là Đồng Tiệp Dư.
Oa! Quả là...đau đầu mà. Tiểu Khuê bắt đầu nói tiếp:
- Đại Vương gia khi còn trong bụng Lâm Hoàng hậu bị người khác hạ độc nên khi sinh ra đã bệnh tật ốm yếu, làm bạn với thuốc thang. Năm nay ngài ấy 23 tuổi, còn chưa có thê thiếp. Ngài tên là Hoàng Hiền Trấn.
- Nhị Vương gia thì khỏi cần nói, nhà ngoại là Đại học sĩ, lại có dưỡng mẫu là Liễu Quý phi nên Hoàng thượng rất là yêu thương, gần đây còn cho ngài ấy xử lý chút chính sự.
- Tam Vương gia Hoàng Trạch Dương 19 tuổi, tuấn mỹ khôi ngô. Văn võ đều giỏi, lại có nhà ngoại là Thái úy, nắm giữ hàng vạn binh sĩ. Nhưng gần đây có người dâng sớ, nói Tam Vương gia tung tin rằng mình sẽ là người kế vị khiến Hoàng thượng tức giận.
- Tứ Vương gia Hoàng Thiện Vũ 17 tuổi, không thích tham gia vào tranh chấp hoàng vị, chứ nếu không thì ngôi vị Thái tử đã thuộc về ngài ấy từ lâu rồi.
- Đại công chúa 19 tuổi tên là Hoàng Nghệ Chi, đã hạ giá lấy con gái của Ngự sử đại phu Thân.
- Nhị công chúa Hoàng Kha Nguyệt đã 18, hạ giá lấy con trai Thiếu phó nhà họ Dương.
- Tam công chúa là con gái út tên là Hoàng Viên Anh, lại là con của Liễu Quý phi nên được phong làm Trưởng công chúa. Nàng này 17 tuổi, được mệnh danh đứng thứ hai trong Tam đại tài nhân Hoàng quốc. Long Phúc gật gù, khỏi cần nói cũng biết cậu đứng thứ nhất.
- Ôi quả thật đau đầu quá đi mất!
Long Phúc vừa vén rèm bước lên xe ngựa thì lập tức sững người. Y phục của Huyễn Thần và cậu... Tại sao lại cùng một màu? Cứ như hai người đang mặc đồ đôi vậy.
Hoàng Huyễn Thần cũng nhận ra điều này nên có chút ngạc nhiên. Rồi hắn buông lời trêu chọc:
- Phúc nhi à! Em cài nội gián bên cạnh ta sao?
Long Phúc khẽ lườm hắn:
- Ta chỉ tiện tay chọn lấy bộ này. Nếu chàng không thích, ta liền về thay.
Hắn vội giữ lấy tay cậu:
- Ai cho em về thay? Kệ đi! Như này trông hay lắm mà! - Xe ngựa thẳng tiến về hoàng cung.
- Nhị Vương gia, Nhị Vương phi giá đáo!
Hai người đều mặc y phục màu lục bích. Nam thanh nam tú sánh vai tiến vào phía sau là mấy cung nữ đi theo hầu hạ. Nam nhân mạnh mẽ, nam nhân thanh thoát bước đi đã thu hút hết ánh mắt của mọi người trong đại điện.
Mọi người vội vàng hành lễ với đôi trai tài trai sắc vừa bước vào. Long Phúc có chút lo lắng. Đây là lần đầu tiên kể từ khi xuyên qua cậu ở chỗ đông người như thế này. Cậu chỉ sợ làm ra điều gì đó không đúng rồi lại "Cổ ở lại nhé! Đầu đi đây!" thì toi. Cậu theo Huyễn Thần đi về vị trí dành cho Nhị Vương gia.
Hoàng Thiện Vũ ngồi bàn bên cạnh thấy họ đến cũng đứng lên chào hỏi:
- Nhị hoàng huynh! Long... Nhị hoàng tẩu. Nhìn trước ngó sau đánh giá xung quanh một lượt. Ngoài các vị đại thần cùng gia quyến của họ ra thì trong điện cũng chỉ có Tứ Vương gia và hai vị phi tần nào đó. Đang mải mê suy nghĩ thì bị giọng nói the thé của công công ngoài điện vang lên:
- Trưởng công chúa giá đáo! Viên Anh công chúa và Thành Huấn Huyện mã giá đáo!
*Hoàng Viên Anh: Hwang Wonyoung (Jang Wonyoung - IVE)
*Phác Thành Huấn: Park Sunghoon - Enhypen
Ngoài cửa, hai mỹ nhân, một nam tử chững chạc, một nữ tú ngọt ngào thướt tha bước vào. Người đi trước xinh đẹp diễm lệ, có nốt ruồi ở sống mũi thanh thoát một thân cung phục màu xanh trúc thêu những con chim bồ câu. Theo bước chân của chàng những cơn gió như có thần, dập dờn bay lượn sinh động.
Sau nàng là một mỹ nhân mặc váy lụa màu hồng ngọc, khoác áo trắng mỏng, bên trên có hình bươm bướm theo bước chân uyển chuyển của nàng mà tựa đang rơi. Bộ y phục đó làm nổi bật lên vẻ xinh đẹp dịu dàng của nàng.
Họ tiến về phía Nhị Vương gia và Tứ Vương gia trong sự hành lễ của mọi người. Hai người uyển chuyển hành lễ:
- Nhị hoàng huynh! Tứ hoàng huynh!
- Nhị biểu ca! Tứ biểu ca!
Khi họ chuyển mắt sang nhìn vào nam tử đang ngồi cạnh Nhị ca của họ thì lập tức vui mừng, hô to:
- Oaaaaa, Nhị hoàng tẩu!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top