ice.cream

"có vẻ như ai cũng nghĩ rằng mình mạnh mẽ, cho tới khi gặp phải tình yêu"

một viên đá hoá ra cũng có thể mềm dịu như kem
một con người lạnh lùng hoá ra cũng có thể trở nên mềm dịu khi gặp tình yêu.

không nói quá, hwang hyunjin tôi không phải là một người thân thiện hoà đồng tới mức đó. nhìn theo nhiều khía cạnh nào đó, tôi là một người kín đáo với gương mặt lầm lì và bản tính hiếu thắng khi vào công ty.

cho tới khi em ấy xuất hiện.

"em chào mọi người, em tên là yang jeongin, em sinh năm 2001 ạ. rất mong mọi người giúp đỡ!"

ui chao chao, đứng gần như này thì liệu em ấy có nghe thấy tiếng tim của tôi đang rung lên từng hồi không ta.

từ ngày đó, tôi có một thói quen viết nhật kí. hay nói rõ hơn là đầu tư cho một cuộc tình không có đích đến.

hôm nay tôi lại lỗ đi một chút rồi. tôi ngồi một góc, đần cái mặt lẩm bẩm tính xem mình đã bỏ ra hết bao nhiêu. ấy vậy mà lạnh lùng như em lại có ngày ngơ ra nhìn tôi rồi bật cười một cái.

à thì cũng không lỗ lắm đâu, có lẽ thế nhỉ?

yang jeongin lạnh lùng gấp đôi hwang hyunjin. hoặc do em không không thích tôi. vì mỗi lần cậu bạn jisung đu tới em ôm ấp thì em chả bao giờ từ chối, thậm chí còn hưởng ứng theo.

nhưng suy nghĩ đó của tôi rất nhanh biến mất, vì tôi thấy em khóc ở phòng tập một mình. hỏi ra mới biết em không hoàn toàn có ai đủ tin tưởng để dựa dẫm.

đúng nhỉ, em từ busan lặn lội lên seoul. trường mới, bạn mới, gì cũng mới lạ nên hẳn em phải cô đơn lắm. thế mà trước giờ tôu lại nghĩ nhầm cho em, nghĩ lại thấy bản thân sao mà tồi đến thế.

"nói vài lời trẻ con, biểu cảm lạnh băng biến mất, thành ra thật mềm mại và ngây thơ."

cả hwang hyunjin và yang jeongin đều trực tiếp gây tác động rất lớn đến cuộc đời của cả hai.

đó là sự biến đổi từ "đá" thành "mềm".

những năm về sau, tôi và em thật sự đã luôn dính với nhau như hình với bóng. hyunjin và jeongin dường như có một thứ tình cảm gì đó trên cả mức tình anh em chung nhóm.

người nhận ra đầu tiên là trưởng nhóm - bangchan.

anh không ngại gặp mặt riêng tôi để tâm sự về điều này. bangchan nói rằng anh muốn thấy cả em và tôi luôn vui vẻ, nhưng sự quan tâm của tôi đang làm em có chút khó xử một chút. vậy nên anh mong rằng tôi hãy tôn trọng và luôn yêu thương jeongin dù cho em ấy có phản hồi như thế nào đi chăng nữa.

nhưng ai mà bao dung được như anh đây, bangchan? anh không nhớ trước khi là một hyunjin như bây giờ, tôi đã từng là hyunjin ích kỉ, hiếu thắng đó.

jeongin, cũng có cảm xúc giống hyunjin tôi mà, phải không?

"em xin lỗi.."

tôi nhầm mất rồi, đã có một câu trả lời được định sẵn ngay từ đầu mà.

làm sao em thích tôi được, do tôi tự huyễn thần, tự nhủ rằng jeongin lạnh lùng kia chỉ dịu dàng với mỗi mình mình.

là do tôi yêu em đến mù quáng, là do tôi rơi vào lưới tình, sao mà giải thích được đây, khi tình yêu đã che mờ đi hai con mắt tôi.

em nhìn tôi, dường như sắp khóc đến nơi. tôi biết em rất thương tôi, không muốn tôi buồn, nên vì vậy mới thật khó khăn khi phải đưa ra câu trả lời.

ra vậy, tôi làm em khó xử rồi, khốn nạn quá đi. sao mà lạnh giá đến vậy, nhưng do tôi cả mà.

tôi có thể làm gì được nữa đây. tôi sẽ cứ nhìn, đánh giá và yêu em thêm một chút. nếu một chút đó không đủ, thì tôi sẽ yêu nhiều đến nỗi em không biết được nữa đâu.

vậy nên nếu điều em muốn hay trả lời của em là gì, hyunjin tôi đây vẫn sẽ yêu em như lần đầu gặp mặt.

vì em là người khiến tôi thay đổi. và vì tôi yêu em.

tình yêu luôn có dư vị đắng. nhưng kể cả bị từ chối, dư vị em để lại cho tôi vẫn rất ngọt ngào.

i see ice as a cream babe.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top