Chương 3. Trừng phạt
3. Trừng phạt
Nhìn đến ánh mắt kiên định của anh, Thịnh Kỳ Kỳ dùng đôi tay run rẫy mở từng cúc áo. Bộ ngực no đủ mượt mà như ẩn như hiện, làm Tịch Minh Sâm nhìn đến huyết mạch phun trào. "Nhanh lên." Âm thanh nôn nóng trong cổ họng của anh truyền đến.
Thịnh Kỳ Kỳ nhìn đến ánh mắt tàn khốc của Tịch Minh Sâm không dám không nghe, động tác trên tay nhanh thêm bỏ đi áo cùng váy. Tịch Minh Sâm làm như chờ không kịp, kéo Thịnh Kỳ Kỳ qua, nhanh chóng lột bỏ nội y của cô, một đôi nhũ thịt trắng nõn nhảy đánh ra, hai đóa hoa đào màu hồng phấn, vừa thấy chính là chưa từng bị khai phá qua. Tịch Minh Sâm hít một hơi, cắn lên một đóa hoa đào. Sau đó nâng lên một đôi nộn nhũ vừa gặm vừa hút.
Chưa bao giờ trải qua thế sự cô không chịu nổi loại kích thích này, "Ân... Ân" mà rên rỉ ra tiếng.
"Tiểu tao hóa!" Tịch Minh Sâm nghe thanh âm kiều nộn của cô thoát ra mà mắng. Ngay sau đó cởi ra quần lót ren màu hồng phấn của cô, đập vào mắt đó là làn da trắng tinh của cô cùng huyệt khẩu phấn nộn. Nhìn cô chỗ đó bóng loáng không có một sợi lông, tựa hồ còn thấy được những sợi nhỏ li ti dấu vết của việc wax lông, Tịch Minh Sâm sắc mặt lập tức âm trầm. "Ai cho cô wax?" Mang theo thanh âm tức giận nhè nhẹ truyền đến.
Thịnh Kỳ Kỳ sợ hãi cắn môi, thanh âm nho nhỏ truyền ra, "Chính mình."
"Vì sao muốn wax."
Thịnh Kỳ Kỳ trong lòng âm thầm mắng anh biến thái, quản chuyện người ta làm cái gì. Nhưng mà cô không có dũng khí nói ra, chỉ là nhu nhược mà trả lời "Trong trường học các đồng học ai ai cũng wax tôi thấy vậy cũng làm theo." Nói xong, đỏ mặt cúi đầu. Cùng một người nam nhân thảo luận vấn đề âm mao thật sự cảm thấy quá thẹn, nhưng lại không dám chọc cho anh sinh khí.
Tịch Minh Sâm lúc này mới nhớ tới cô lớn lên ở Mỹ, bên kia mọi người có thể đều như vậy, anh lúc trước du học ở Mỹ khi kết giao với các mỹ nhân khác đều như thế . Nghĩ vậy, mặt mặt u ám lúc trước của anh mới dần dần hòa hoãn.
Tịch Minh Sâm nhìn cô thẹn thùng, ôm cô ngồi đưa lưng về phía trước, ngón tay bóp đầu vú của cô, ở bên tai của cố cắn mà nói: "Hôm trước em không nghe lời, bây giờ tôi nên trừng phạt em như thế nào?"
Thịnh Kỳ Kỳ cắn môi không nói lời nào, nắm chặt tay, mồ hồi từ lòng bàn tay đổ ra rất nhiều.
Tịch Minh Sâm cũng không có tính buông tha cho cô "Bò đến bên kia đi." Anh chỉ vào sô pha bên kia nói.
Điều này đối với cô toàn thân đang trần trụi mà nói không thể nghi ngờ là rất khó tiếp thu, cô chậm chạp không chịu động, anh tựa hồ cũng nổi giận. Lôi kéo cánh tay cô một phen đem cô quăng ngã ghé vào trên sô pha. "Dẩu mông lên cao." Tịch Minh Sâm quần áo sạch sẽ khéo léo từ trên xuống dưới, nhìn xuống ghé vào trên sô pha là thiếu nữ trần trụi, tóc tai bị lôi kéo hỗn độn.
Cô thấy anh sinh khí, không dám không nghe theo, liền nhẹ nhàng hơi hơi dẩu mông lên. "Bang" vang dội một tiếng xuyên thấu ở toàn bộ căn phòng. Nam nhân dùng sức đánh mạnh ở một bên phiến mông Thịnh Kỳ Kỳ. Một dấu tay màu đỏ hiện ra. Cô bị đau uốn éo eo, "Bang" lại là một cái tát. "Còn dám không nghe lời?"
Cô hốc mắt đỏ hồng, cắn môi không nói lời nào.
Nam nhân lại một cái tát đánh vào mông bên kia, "Trả lời!"
Thịnh Kỳ Kỳ mang âm thanh nức nở trong cổ họng phát ra: "Không dám."
Tịch Minh Sâm xem cô bộ dáng ngoan ngoãn đáng thương, cũng mềm lòng, bế cô lên rồi hôn hôn. Thịnh Kỳ Kỳ chu cái miệng nhỏ nhìn anh. Tịch Minh Sâm thấy cô làm điệu bộ đáng yêu như thế, vốn côn thịt là có chút ngạnh lại càng thêm ngạnh.
"Lại đây cởi quần cho tôi."
Thịnh Kỳ Kỳ lúc này lại không dám không nghe lời, ngoan ngoãn quỳ trên mặt đất tiến đến, cởi bỏ đai lưng cho anh.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top