Chương 2. Bắt đầu
Chương 2. Bắt đầu
"Coi kìa, cậu còn không thèm đếm xỉa đến tôi, tôi vẫn là nên lượn thôi. Nơi này để lại cho các người, tôi đi tìm Triều Khôn đây." Hoắc Tư Viễn hài hước nói.
"Còn thứ đó không?" Tịch đại thiếu hỏi.
"Ngày hôm qua ở đây Triều Khôn cùng 2 nàng người mẫu, phỏng chừng không còn." Sau đó lại nói "Đừng mang, xem ra vẫn là xử nữ, mang đáng tiếc." Hoắc Tư Viễn hài hước nhìn Tịch đại thiếu chớp chớp mắt.
Thịnh Kỳ Kỳ lần đầu tiên nghe qua lời nói trắng trợn thô tục như vậy, lập tức mặt càng đỏ, đầu cúi càng thấp.
"Cút đi cút đi!"
Hoắc Tư Viễn cà lơ phất phơ đi tới cửa, nói "Đừng quên khóa cửa a" liền đi mất.
Trong phòng còn đúng hai người, Thịnh Kỳ Kỳ trái tim nhảy thình thịch thình thịch. Thịnh Kỳ Kỳ từ nhỏ đến lớn sống ở Mỹ, nếu so sánh với trong nước mà nói, ở nơi đó càng thêm cởi mở phóng khoáng. Trên đường đến đây, cô không ngừng an ủi chính mình "Dù sao Tịch Minh Sâm lớn lên soái, dáng người lại tốt , coi như tình một đêm, dù sao ở sơ trung thật nhiều đồng học đều đã làm qua."
"Đi khoá cửa lại." Âm thanh vang lên mang từ tính nghe có vẻ chân thật đáng tin. Thịnh Kỳ Kỳ ngoan ngoãn đứng dậy đi khóa cửa lại.
"Vẫn là xử nữ?"
Thịnh Kỳ Kỳ không nghĩ tới anh sẽ trực tiếp hỏi như vậy, nhẹ nhàng cắn môi "Ân" một tiếng.
Biết cô vẫn là xử nữ đã có thể lấy lòng Tịch Minh Sâm, nhưng mà nhớ tới hôm trước cô không nghe lời, anh nghĩ vẫn nên trừng phạt một chút, bởi vì ở nhận thức của anh, phụ nữ cần thiết phải nghe lời.
"Cởi đi." Thanh âm tàn khốc vang lên, ngón tay Thịnh Kỳ Kỳ nắm chặt đã lộ rõ khớp xương trắng bệch, cô nghĩ nên lùi bước, nhưng mà ngỗ nghịch người đàn ông này hậu quả cô đã trải qua, người đại diện cũng ngàn lần dặn vạn lần dò ngàn vạn không nên lại chọc làm anh không cao hứng.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top