Chương 3


- Tân Nguyệt, em lấy anh nhé!
Tân Nguyệt ngạc nhiên đến nỗi, suýt thì quên nuốt miếng cơm đang ăn.
- Anh...?
- Anh yêu em! Lấy anh nhé?
Tân Nguyệt mở to đôi mắt, chăm chăm nhìn Khải Sơn, vui đến ngốc luôn.
- Tân Nguyệt, em không sao chứ?
- Anh... cầu hôn em?
- Đúng, lấy anh nhé!
- Anh, không bắt em về Bắc Bình nữa chứ?
- Ngốc này,em lấy anh rồi, còn đi đâu được nữa?
- Vậy... anh sẽ đối tốt với em chứ?
- Em nói xem!
Tân Nguyệt cười ngượng, đôi mắt tinh ranh nhìn Khải Sơn, quay mặt đi chỗ khác, giơ tay ra.
Trương Khải Sơn cười yêu chiều, xỏ nhẫn vào tay cho nàng, nói:
- Tân Nguyệt, kể từ hôm nay, anh sẽ không để cho em phải chịu thiệt thòi. Anh hứa đấy.
Tân Nguyệt hạnh phúc đến muốn ngất, nước mắt rơi dài trên khuôn mặt. Nàng mím môi, lườm hắn một cái.
- Anh là đang tuyên thệ sao? Có cần người làm chứng hay không?
Khải Sơn lấy tay lau đi nước mắt nàng, ôn nhu khôn xiết.
- Ngốc, khóc cái gì chứ?
Rồi lại không nhịn được cúi người hôn nàng. Tình ý mãnh liệt, cả hai người đều cảm nhận được, lại muốn nhiều hơn, yêu nhiều hơn.
Hạ nhân trong phòng chỉ hận không thể lập tức chui xuống đất. Trời ạ. Phật gia, phật gia uy vũ của bọn họ chạy đi đâu mất rồi? Có nhất thiết ở trước mặt các nàng... Các nàng vẫn còn là hoàng hoa khuê nữ đấy.
Trương phó quan năng lực làm việc quả nhiên hơn người. Nội trong ba ngày, đã hoàn thành tất cả việc để cử hành hôn lễ. Khách đến cũng toàn là người có tiền, có quyền.
Tân Nguyệt nhìn mình trong gương, cảm giác như đang mơ vậy.
Giá y đỏ tươi, đẹp như lòng nàng vậy.
Hôm nay, ta thực sự sẽ lấy chồng sao? Là mơ, hay là thực đây?
...
Hôn lễ cử hành theo kiểu truyền thống của Trường Sa, tam vái thành hôn. Cô dâu chú rể xứng lứa vừa đôi, khách nhân cũng thập phần vui vẻ, nói nói cười cười rôm rả. Đùa à? Hôn lễ của Trương đại Phật gia, ai dám có ý kiến, thì xác định nhận vài chục lỗ thủng trên ng đi.
...
Tân hôn phòng.
Trương Khải Sơn mở cửa phòng, bước vào. Vợ của hắn quả nhiên k giống người bình thường, đang rất chăm chú... ăn.
- Tân Nguyệt, hôm nay là ngày cưới của chúng mình đấy.
- Ừ. Em biết mà.
- Sao vẫn còn ngồi ăn?
- K ăn thì làm gì ? Kết hôn thì cũng phải ăn chứ.
- Ha ha. Em cứ ăn đi.
Khải Sơn ngồi xuống bên cạnh, chống cằm nhìn nàng. Vợ của hắn, lúc ăn cũng đẹp. Cái miệng nhỏ kia, sao mà yêu thế, chỉ hận không thể lập tức chiếm lấy nó.
Tân Nguyệt càn quét một lúc, đã hết một phần tư mâm cơm. Vỗ vỗ bụng, no rồi. Khải Sơn nhìn nàng, cười nham hiểm.
- ̃Tân Nguyệt, no chưa?
- No rồi.
- Nhưng, anh đói.
Vừa nói xong, lập tức bổ nhào tới như sói vồ mồi. Khuôn mặt cách nhau đúng một tấc. Hắn cười gian xảo, cúi người, định hôn nàng.
Chợt,
Kịch...
Tiếng súng gài đạn vang lên, mũi súng chĩa đúng vào ngực hắn, Khải Sơn giật mình, vội giơ hay tay xin hàng.
Tân Nguyệt thỏa mãn cười cười nhìn Khải Sơn, súng vẫn dí vào ngực hắn, môi đã chạm môi.
-Trương Khải Sơn, anh bị bắt.
- Anh có tội gì?
- Tội biết mà không khai.
Tân Nguyệt vẫn cầm súng, đẩy hắn đi về phía hỷ giường, đẩy ngã hắn, không thèm để ý lễ tiết, ngồi đè lên hông chồng, súng vẫn nhắm trúng ngực chồng mới cưới.
- Nói, anh yêu em từ khi nào? Tại sao không nói?
- Anh không biết. Nên k nói.
- Hừ. Anh yêu em, là thật lòng?
- Đương nhiên là thật rồi.
Tân Nguyệt nhìn hắn, không nhịn được nằm xuống, hôn đến cuồng nhiệt. Hắn đáp trả nhiệt tình, hai tay cẩn thận nắm chặt hai cổ tay nàng, xoay người một cái, đã đặt nàng ở dưới thân. Ném khẩu súng đi, tựa cằm xuống cổ nàng, hỏi:
- Em có biết, nghịch súng nguy hiểm lắm không hả?
Suýt nữa thì toi đời rồi. Tân Nguyệt nhìn hắn, bật cười.
- Em còn cười được, suýt chút nữa, là em mất chồng rồi đấy.
- Ha ha.
Tân Nguyệt ghé vào vành tai hắn, cắn một cái:
- Trương đại Phật gia, súng đó, đâu có đạn?
Khải Sơn nhìn cô vợ đang cười vui sướng trong lòng mình, nheo mắt lại.
- Dám chơi chồng, lão bà, em phải nghĩ đến hậu quả.
Nói xong cúi xuống hôn nồng nhiệt. Không chút dịu dàng, mạnh mẽ chiếm đoạt. Nhưng Tân Nguyệt là ai? Nàng không chịu thua một bước, hắn có mạnh đến đâu, cũng không nồng cháy bằng nàng. Cuối cùng, Trương đại Phật gia không có tiền đồ, vì thương vợ nên để mặc cho nàng làm càn.
Tân Nguyệt được nhường, không lùi một bước, giơ tay cởi áo hắn. Làn da săn chắc, cơ bắp cuồn cuộn, quả nhiên là cực phẩm. Cô vợ nhỏ nhìn đến ngây ngốc, chỉ thiếu không chảy nước miếng nữa thôi.
Trương Khải Sơn bị nàng khơi cho lửa tình ngùn ngụt, không kiên nhẫn nữa, xoay người đè nàng xuống, điên cuồng chiếm đoạt.
Một đêm kích tình.
Bung màn^^ các nàng tự YY đi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: