Chương 1: Bắt Đầu Hành Trình

Chu Thiên Bảo là một chàng trai bình dị, xuất thân từ một ngôi làng nhỏ nằm ẩn mình giữa rừng núi, xa lạ với thế giới đầy ồn ào và phức tạp. Tuy vậy, vẻ ngoài giản dị của cậu lại là một ẩn số, chứa đựng nhiều điều mà không ai có thể đoán ra. Cậu không phải là người tài giỏi từ nhỏ, cũng không được hưởng bất kỳ phúc lợi nào của gia đình quyền thế. Tuy nhiên, chính sự bình lặng ấy lại chính là nền tảng giúp cậu trở thành một con người kiên cường, không bao giờ bỏ cuộc.

Chu Thiên Bảo có thân hình cao ráo, khoảng 1m70, dáng người cân đối nhưng không quá nổi bật. Tuy không có những cơ bắp vạm vỡ hay một vẻ ngoài anh tuấn khiến người khác phải ngước nhìn, nhưng cậu lại sở hữu một nét đẹp thầm lặng, giản dị. Gương mặt cậu không quá sắc sảo, nhưng đường nét lại khá hài hòa. Đôi mắt đen nhánh, sâu thẳm, luôn toát lên một sự điềm tĩnh kỳ lạ như thể có thể nhìn thấu mọi sự vật xung quanh. Tóc của cậu đen nhánh, dài vừa phải, thường buộc gọn phía sau bằng một sợi dây vải đơn giản. Dù sống trong hoàn cảnh khó khăn. Áo quần của cậu luôn đơn giản và bền chắc, được may bằng vải thô, phù hợp với hoàn cảnh sống. Tuy không có gì đặc biệt, nhưng sự giản dị ấy khiến người ta cảm thấy gần gũi. Cha mẹ cậu mất từ khi cậu còn bé, chỉ để lại cho cậu một chiếc vòng ngọc cũ kĩ mà họ đã giao phó cho cậu với một lời dặn mơ hồ: "Con hãy giữ chiếc vòng này, nó sẽ giúp con gặp được cơ duyên của mình."

Dù không hiểu ý nghĩa của câu nói ấy, Chu Thiên Bảo vẫn giữ gìn chiếc vòng ngọc bên mình suốt nhiều năm qua, sống một cuộc sống bình thường như bao người khác. Nhưng sâu thẳm trong lòng, cậu luôn có cảm giác rằng mình không thuộc về cuộc sống bình dị này, và rằng số phận cậu sẽ đi theo một con đường khác.

Một ngày nọ, trong lúc Chu Thiên Bảo đang đi sâu vào rừng tìm kiếm dược thảo, cậu bất ngờ phát hiện ra một cái hang động bị che phủ bởi dây leo rậm rạp. Có vẻ như không ai biết đến sự tồn tại của hang động này. Cảm thấy tò mò, cậu rẽ dây leo và tiến vào hang.

Bên trong hang động, một bầu không khí lạnh lẽo đến rợn người bao trùm. Khi đi sâu hơn, ánh sáng mờ mờ từ trong đá hiện ra, chiếu rọi lên một tấm bia đá lớn đứng sừng sững giữa hang. Trên tấm bia khắc những dòng chữ cổ, nhưng khi Chu Thiên Bảo nhìn kỹ, cậu nhận ra mình có thể đọc được.

Bên dưới tấm bia đá là một chiếc hộp gỗ cũ, đầy bụi bặm. Cậu cẩn thận mở chiếc hộp, bên trong là một quyển sách cũ và một viên ngọc màu xanh nhạt. Quyển sách có tựa đề "Huyền Thiên Công Pháp," là một bộ công pháp tu luyện tiên gia cổ xưa, vốn đã thất truyền từ lâu. Ngay khi cầm quyển sách lên, chiếc vòng ngọc trên cổ tay Chu Thiên Bảo đột nhiên phát ra ánh sáng nhạt, hòa quyện với ánh sáng từ viên ngọc trong hộp, như thể hai thứ này vốn đã có mối liên kết đặc biệt từ trước.

Cậu không biết rằng việc tìm thấy quyển sách này sẽ thay đổi cuộc đời mình mãi mãi. Cảm thấy rằng mình đã tìm thấy cơ duyên được cha mẹ nhắc đến, Chu Thiên Bảo quyết định thử luyện tập theo những dòng chỉ dẫn trong quyển sách.

Huyền Thiên Công Pháp là một bộ công pháp khó nhằn, yêu cầu người tu luyện phải có lòng kiên trì và sức chịu đựng phi thường. Chu Thiên Bảo dù chỉ là một thanh niên bình thường, nhưng nhờ năm tháng sống một mình, lao động và tự lực cánh sinh, cậu đã rèn được một ý chí mạnh mẽ và lòng quyết tâm kiên định.

Trong suốt một tháng sau khi tìm thấy quyển sách, cậu dành phần lớn thời gian tu luyện Huyền Thiên Công Pháp. Những ngày đầu tiên, cậu không cảm nhận được bất kỳ tiến triển nào. Linh khí không lưu chuyển được, cơ thể luôn căng cứng và khó chịu, như thể công pháp này vượt quá khả năng của cậu.

Nhưng cậu không nản lòng. Cứ mỗi lần thất bại, cậu lại ngồi xuống tĩnh tâm, tự nhắc nhở mình về ý nghĩa của cuộc sống và lời dặn của cha mẹ. Từng chút một, cậu dần cảm nhận được dòng linh khí mỏng manh trong cơ thể bắt đầu lưu chuyển, dù yếu ớt nhưng đã đánh dấu bước đầu của sự tu luyện.

Một đêm nọ, khi ánh trăng chiếu rọi qua cửa sổ nhỏ của ngôi nhà tranh, Chu Thiên Bảo ngồi nhập định, cảm nhận dòng linh khí từ đất trời tiến vào cơ thể mình qua từng lỗ chân lông. Từng giọt linh khí ấy tụ lại ở đan điền, chậm rãi lưu chuyển qua các kinh mạch, dần dần trở nên mạnh mẽ hơn.

Đột nhiên, một cảm giác đau đớn kinh khủng ập đến khi dòng linh khí va chạm với một đoạn kinh mạch bị tắc nghẽn trong cơ thể cậu. Đau đớn đến mức mồ hôi tuôn ra như tắm, nhưng Chu Thiên Bảo nghiến răng chịu đựng, không bỏ cuộc. Cậu biết rằng nếu có thể vượt qua cơn đau này, cậu sẽ đạt được bước đột phá đầu tiên trên con đường tu tiên.

Cuối cùng, dòng linh khí tràn qua đoạn kinh mạch bị tắc, toàn thân Chu Thiên Bảo bừng lên một luồng sinh lực mạnh mẽ. Cậu cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt trong cơ thể – mỗi hơi thở của cậu giờ đây như có một nguồn năng lượng mới mẻ, và cậu đã chính thức bước vào cảnh giới Luyện Khí tầng thứ nhất.

Ngay khi vừa đạt được bước đột phá, Chu Thiên Bảo đột nhiên cảm nhận có người đang theo dõi mình từ xa. Cậu mở mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ. Trong bóng tối của rừng, một bóng người cao lớn xuất hiện, mắt sắc bén như diều hâu. Người này cất giọng trầm thấp, lạnh lùng:

"Thật không ngờ, một người phàm như ngươi lại có thể đạt đến Luyện Khí tầng thứ nhất trong thời gian ngắn như vậy. Xem ra Huyền Thiên Công Pháp thực sự có giá trị."

Người này không tự giới thiệu danh tính, nhưng từ khí chất và vẻ ngoài uy nghiêm, Chu Thiên Bảo có thể đoán rằng y là một tu sĩ cấp cao, không phải người mà cậu có thể đối phó. Tuy nhiên, người đàn ông không có ý định làm hại cậu. Thay vào đó, ông ta ném cho cậu một viên linh thạch nhỏ.

"Cầm lấy. Đây là linh thạch, giúp ngươi hấp thu linh khí nhanh hơn. Nếu muốn sống sót trên con đường tu tiên, ngươi cần nhiều hơn những gì mình đang có." Sau đó, ông ta biến mất vào màn đêm, để lại một sự khó hiểu trong lòng Chu Thiên Bảo.

Viên linh thạch mà người đàn ông để lại tỏa ra linh khí nồng đậm, vừa chạm vào đã khiến Chu Thiên Bảo cảm nhận được sự dồi dào của nó. Trong lòng cậu dấy lên một cảm giác háo hức lẫn lo sợ – háo hức vì cậu đã thấy được những bí mật của thế giới tu tiên rộng lớn, và lo sợ vì hiểu rằng con đường trước mắt sẽ không dễ dàng.

Dù vậy, Chu Thiên Bảo vẫn quyết định sẽ bước tiếp, sẽ trở nên mạnh mẽ hơn để có thể tự bảo vệ bản thân. Với Huyền Thiên Công Pháp trong tay và chiếc vòng ngọc của gia đình, cậu tin rằng mình đã tìm thấy cơ duyên mà mình luôn chờ đợi.

Trong một đêm trăng sáng, Chu Thiên Bảo cầm viên linh thạch và quyển công pháp trong tay, ánh mắt kiên định nhìn lên bầu trời đầy sao, như muốn thách thức cả thiên địa. Cậu tự nhủ: "Ta sẽ bước đi trên con đường tiên đồ này, dù phải đối mặt với bất kỳ hiểm nguy nào."

Và như thế, Chu Thiên Bảo bắt đầu hành trình của mình, một hành trình đầy gian nan và thử thách, nhưng cũng tràn đầy cơ duyên và cơ hội để đạt đến cảnh giới tối cao trong con đường tu tiên.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #truyen