Chương 15

Chỉ vì biết một chuyện cỏn con vậy thôi đã đủ làm cậu vui vẻ cả ngày, về nhà liền hào hứng khoe với mẹ, mẹ Trạch nhìn cậu lăn xăn trước mặt, cảm thấy vui vẻ trong lòng. Mặc dù nó có chút ngốc nhưng đáng yêu quá, bảo sao bà lại thương yêu nó nhất trong nhà.

Cậu đang hăng say thì có tin nhắn đến, là Lăng Hách.

[Sáng mai đưa em đi học nhé?]

Cậu ngẫm nghĩ, được đưa đón đi học cũng rất thích, nhưng như vậy có tiện không, anh còn phải đến công ty.

[Như vậy có chậm trễ công việc của anh không?]

[Trường em và công ty anh tiện đường, anh đưa em đi học rồi đi làm sau.]

[Vậy sáu giờ rưỡi sáng mai nhé!]

[Được.]

Cậu vừa trả lời vừa cười tủm tỉm, ngọt ngào hiện rõ trong mắt, nhìn là biết đang yêu đương cuồng nhiệt.

"Nó nói gì mà con cười ngốc quá vậy?" Mẹ Trạch cảm thấy hết nói nổi với cậu, lúc trước khi có bạn trai bà cũng không có biểu hiện si mê như nó đâu.

"Anh ấy nói sáng mai đón con đi học." Cậu hếch hếch mũi, tự hào nói với mẹ.

"Mẹ đoán chắc con vẫn luôn ngốc mất, ở nhà được ba mẹ với chị con dung túng, ra ngoài lại được bạn trai cưng chiều."

"Mẹ không mừng cho con thì thôi, sao lại nói vậy chứ!" Cậu cười cười lấy lòng mẹ, rồi phóng thẳng lên lầu.

____

Cùng lúc đó, một cậu trai trẻ đứng trong phòng làm việc của chủ tịch Sở thị, bộ dáng rất sắc sảo, là kiểu đã lăn lộn qua xã hội, trong hơi thở toát ra sự quyến rũ, y đứng đó, lông mày hơi nhướng, xoa bóp vai lão chủ tịch lấy lòng.

"Ba có cách sao?" Sở Tiêu nịnh nọt hỏi.

"Sao con cứ phải thích thằng nhóc đó, còn bao nhiêu người thích con, sính lễ cầu hôn đến chật cả cửa."

Sở lão gia buồn phiền, thằng nhóc này cái gì cũng giỏi, nhưng về phần tình cảm của nó, ông có hơi đau đầu, bao nhiêu người không thích, lại tự ngược bản thân thích Trương Lăng Hách. Mấy tháng qua con trai ông đã hẹn anh không ít, nhưng bị anh viện cớ đang bận việc hủy hẹn hết thảy.

"Biết làm sao được, khó khăn lắm mới gặp được người khiến con hứng thú như vậy, ba không thương con sao? Ba tìm cách giúp con hẹn anh ấy đi mà." Sở Tiêu lung lay vai ba mình, làm nũng nói.

"Được rồi, thật hết cách với con." Ông xoa xoa trán, việc công ty đã loạn rồi còn thêm nó nữa.

___

"Văn Văn" Anh bước xuống xe, bước đến ôm lấy Trạch Tiêu Văn.

"Nhớ em hả?" Văn Văn khẽ cười, hai tay ôm lấy cổ anh, cố ý trêu chọc hỏi.

"Ừ, nhớ." Anh dụi dụi mặt vào hõm cổ cậu, thỏa mãn thở ra một hơi dài, anh thật muốn bắt cậu về nhà với anh, mỗi ngày đều có thể thân mật.

Cậu cười tít mắt. "Đi thôi anh."

Hai người vui vui vẻ vẻ cùng nhau đến trường, lúc chờ đèn đỏ, điện thoại anh vang lên, là trợ lý.

"Giám đốc, Sở gia muốn đặt hẹn với chúng ta, cuối tuần sau sẽ cử người sang."

Lại là Sở thiếu sao? Anh bất đắc dĩ. "Lại hủy hẹn đi."

"Nhưng lần này họ bảo muốn ký hợp đồng vói công ty chúng ta."

Lăng Hách có chút bất ngờ, lần này tại sao lại muốn ký hợp đồng, Sở thiếu lại muốn giở trò gì đây.

"Được, cuối tuần sau tôi sẽ sắp xếp."

"Sao vậy anh?" Cậu lo lắng hỏi, sao nhìn có vẻ nghiêm trọng quá vậy!

"Chuyện làm ăn thôi." Nói rồi lại quay qua hôn hôn lên má cậu.

Trạch Tiêu Văn không giấu nổi hạnh phúc, được bạn trai cưng nựng mọi lúc như thế này thật là quá đã!!

Hai người cứ điềm điềm mật mật như thế, mỗi ngày anh đều đón cậu đi học, rồi lại đón cậu tan học, Trạch Tiêu Văn cũng sắp chết chìm trong hũ mật của anh.

"Ngày mai là cuối tuần, em có muốn đi đâu không?" Lăng Hách hôm nay đến đón cậu tan học, vừa lái xe vừa hỏi.

"Đi đâu sao?" Cậu cẩn thận suy nghĩ, có nơi nào đã lâu mình không được đi không? Đúng rồi.

"Đi xem phim được không anh!!!" Cậu nhớ ra có một bộ phim hoạt hình cậu thích đang chuẩn bị ra rạp phần hai, hai mắt sáng rực.

Anh cười nhìn cậu, lái xe bằng một tay, tay kia xoa xoa má cậu. "Nhìn em kìa, thích đến vậy sao?"

Cậu cũng cười ngọt với anh, hai tay ôm cái bàn tay anh đang đặt lên má cậu, cười khúc khích. "Vâng, rất thích ạ!"

Lăng Hách nhìn mà muốn nhũn tim, sao em ấy có thể tỏ ra đáng yêu mà bản thân không hề hay biết vậy. Tiếc là hiện giờ anh đang bận lái xe, nếu không đã đè cậu hôn đến khi cậu hít thở không thông mới thôi.

Tối hôm sau, trong lúc hai người đi đến rạp chiếu phim, Trần Hạo ở nhà lại nhận được cuộc gọi của Nguyễn thị, ngay lập tức báo cáo lại với giám đốc nhà mình.

"Giám đốc, Nguyễn thị bên kia nhờ tôi chuyển lời đến anh, phần hợp đồng của hai bên bên đó cần rất gấp, sáng ngày mai chuyển luôn qua bên đó, bây giờ anh có rãnh không? Tôi đến công ty lấy cho anh nhé."

Lăng Hách xoa xoa mắt, mệt mỏi trả lời điện thoại. "Không cần đâu, tôi đang trên đường, lát nữa sẽ ghé qua."

Trạch Tiêu Văn đang vui vui vẻ vẻ một bên, nhìn anh có vẻ mệt mỏi. "Lại phải làm việc sao?"

"Không phải, anh phải ghé công ty một chuyến, xong rồi mình đi xem phim nhé?" Lăng Hách dẹp bỏ sự mệt mỏi, cười dịu dàng với cậu.

"Vâng." Cậu ngoan ngoãn đáp.

Sau khi đỗ xe vào gara, anh liền hỏi. "Em có muốn lên với anh không?" Hôm nay là chủ nhật nên công ty không có người, chỉ có bác bảo vệ cười hiền từ ngồi trước cổng, bỏ cậu ở đâu có vẻ không ổn lắm.

Trạch Tiêu Văn có vẻ hào hứng. "Được ạ?" Cậu rất muốn xem thử công ty của anh như thế nào, còn có thể ngó một chút không gian làm việc của anh.

Anh nhìn cậu, bất đắc dĩ cười cười. "Sao lại không được?"

Thang máy nhanh chóng di chuyển lên tầng năm mươi, nơi đây là tầng làm việc của anh, gồm có văn phòng của trợ lý và các thư ký riêng.

Đến trước cửa phòng, cậu có chút mở to mắt, cả môt tầng làm việc này được sơn hai màu trắng và xám, tuy đơn giản nhưng lại có một cảm giác nghiêm túc, đẹp đẽ. Bước vào văn phòng riêng của anh, cũng là phong cách tối giản, đồ đạc được sắp xếp gọn gàng, ở giữa là bàn làm việc, bên trái là phòng nghỉ riêng của anh, có đầy đủ các loại đồ vệ sinh cá nhân, có lẽ là để lúc làm việc tiện nghỉ ngơi.

"Em vào phòng nằm một lát đi, anh sẽ xử lí nhanh thôi." Lăng Hách hôn hôn má cậu, nắm tay dẫn cậu vào phòng nghỉ.

"Anh đi làm việc đi, nhanh nhé!" Cậu ôm cổ anh, hôn lên môi anh một cái.

Lăng Hách nhếch mép, chủ động vậy sao? Anh cười cười, hai tay vòng quanh mông cậu, nhấc bổng cậu lên, đặt cậu ngồi lên cái bàn gần đó.

"Hôn lại đi." Anh nhìn vào mắt cậu, giọng trầm khàn khẽ nói.


(Thi: Mọi người còn nhớ Sở Tiêu là ai khonggg???)

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top