(=^_^=)

Quá khứ đầy chông gai của Rose và Winter

Rose đặt tách trà xuống, ánh mắt khẽ dõi xa xăm. Hương hoa hồng dịu dàng trong quán không làm lu mờ cái cảm giác đè nén của những ký ức cũ, những ngày mà cuộc sống tưởng chừng không có ánh sáng.

Rose và những ngày đầu nơi đất khách
Rose vốn sinh ra ở một vùng quê nhỏ, nơi mà việc kiếm đủ tiền ăn đã là một điều xa xỉ. Sau khi tốt nghiệp với thành tích xuất sắc, cô nhận được một học bổng du học tại Singapore – niềm tự hào lớn nhất của gia đình. Nhưng mọi thứ không như cô từng tưởng tượng.

Khi đến Singapore, Rose nhận ra rằng học bổng không đủ để trang trải chi phí sinh hoạt ở một thành phố đắt đỏ. Những ngày đầu, cô vừa học, vừa làm thêm đủ nghề để kiếm sống: rửa bát trong quán ăn, phát tờ rơi, dọn vệ sinh trong ký túc xá. Có ngày, vì không đủ tiền mua đồ ăn, cô chỉ có thể ăn mì gói sống, nhai khô khốc mà nước mắt rơi không ngừng.

Có một lần, Rose bị chủ nhà trọ đuổi vì không kịp đóng tiền. Cô lang thang suốt đêm trong công viên, ngồi co ro bên băng ghế lạnh giá, tay ôm chặt chiếc vali nhỏ chứa toàn bộ tài sản của mình.

Lần đầu gặp Winter
Winter xuất hiện trong cuộc đời Rose như một ngọn nến nhỏ trong đêm tối. Họ gặp nhau lần đầu tiên trong một nhà thờ cũ, nơi Rose tình cờ ghé vào để tránh cơn mưa.

Rose ngồi co ro ở góc nhà thờ, ánh mắt thất thần nhìn cơn mưa ngoài cửa sổ. Winter – khi ấy là một tình nguyện viên làm việc cho nhà thờ – để ý đến cô gái trông lạc lõng và kiệt quệ này. Winter mang đến cho Rose một chiếc khăn tay và một ổ bánh mì.

Winter: (nhẹ nhàng, giọng trầm ấm)
"Cô trông mệt mỏi quá. Có muốn ăn chút gì không?"

Rose ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy ngạc nhiên. Đã lâu lắm rồi cô không gặp ai quan tâm đến mình. Ban đầu, cô từ chối, nhưng trước ánh mắt kiên nhẫn của Winter, cô đành nhận lấy ổ bánh mì và lặng lẽ nói lời cảm ơn.

Từ những ngày đồng cam cộng khổ
Từ lần gặp đầu tiên đó, Winter và Rose bắt đầu trò chuyện nhiều hơn. Rose kể cho Winter nghe về hoàn cảnh của mình – việc phải làm thêm suốt đêm, bị lừa tiền, và cảm giác như mình không có lối thoát. Winter không chỉ lắng nghe, mà còn tìm cách giúp đỡ cô: tìm một nơi ở tạm cho Rose trong nhà thờ, giới thiệu những công việc tốt hơn và thường xuyên mang đồ ăn đến cho cô.

Có một lần, khi Rose quá mệt mỏi và gần như muốn bỏ học để về quê, Winter nắm chặt tay cô và nói:

Winter:
"Đừng từ bỏ. Nếu cô bỏ cuộc bây giờ, mọi nỗ lực trước đây sẽ thành vô ích. Cô không cô đơn đâu. Tôi sẽ giúp cô đi tiếp."

Lời nói của Winter như một sự cứu rỗi. Kể từ đó, Rose và Winter không chỉ là hai con người xa lạ, mà dần trở thành những người bạn đồng hành, chia sẻ với nhau mọi buồn vui.

Tình yêu nảy nở trong khó khăn
Qua thời gian, Rose nhận ra rằng Winter không chỉ giúp đỡ cô vì lòng tốt, mà còn vì một tình cảm đặc biệt mà cả hai đều không thể phủ nhận. Tình yêu của họ không bắt đầu bằng những lời hoa mỹ hay những cử chỉ lãng mạn, mà là sự thấu hiểu, đồng cảm trong những tháng ngày khó khăn nhất. Họ dọn đến ở chung trong một căn phòng trọ nhỏ, vừa đủ kê một chiếc giường và một cái bếp cũ. Những buổi tối, họ cùng nhau chia sẻ những gói mì gói ít ỏi, nhưng Rose cảm thấy ấm áp hơn bao giờ hết.

Trở thành vợ chồng
Nhiều năm sau, khi cả hai đã có sự ổn định trong cuộc sống, Winter quyết định cầu hôn Rose. Lễ cầu hôn không phải ở một nơi sang trọng, mà là dưới ánh đèn vàng ấm áp của căn phòng nhỏ – nơi họ từng cùng nhau vượt qua bao khó khăn.

Winter: (quỳ gối, cầm tay Rose )
"Chúng ta đã vượt qua quá nhiều thứ cùng nhau. Em không muốn đi tiếp con đường này nếu không có chị. Làm vợ em nhé?"

Rose bật khóc, gật đầu mà không thể nói nên lời. Đối với cô, Winter không chỉ là người yêu, mà còn là gia đình, là tất cả.

Từ những vất vả đến hạnh phúc hiện tại
Giờ đây, khi đã có quán cà phê La Rose và một cuộc sống bình yên, Rose vẫn luôn nhắc nhở bản thân về những ngày khó khăn đó. Cô không xem chúng là những ký ức đau khổ, mà là những mảnh ghép tạo nên con người cô hôm nay. Rose nhìn Lily, nở một nụ cười dịu dàng.

Rose:
"Chị từng nghĩ, có những thứ mình không thể vượt qua. Nhưng nếu không có những ngày tháng đó, chị sẽ không bao giờ gặp được Winter, và cũng không bao giờ hiểu được ý nghĩa thật sự của hạnh phúc."

Hương hoa hồng trong quán cà phê như lắng đọng, hòa quyện với câu chuyện cảm động của Rose. Lily nhìn chị, lòng thầm ngưỡng mộ không chỉ vì sự giỏi giang, mà còn vì sức mạnh nội tâm và tình yêu mà chị dành cho Winter – một tình yêu vượt qua mọi khó khăn và thử thách của cuộc sống.

e   n   d   c   h   a   p   5~ 🌹

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top