Bác sĩ x bệnh nhân
Hello chap mới đêi :))) đọc tựa đề là biết về thể loại nào rồi ha :))) cũng tại tui không biết ghi cái gì :P
_______________________________
- Lộc Hàm, Lộc Hàm, dậy đi... đến giờ tiêm rồi!!
Lộc Hàm đã tỉnh nhưng lại không dám mở mắt ra, chỉ vì cậu rất sợ tiêm a. Đau muốn chết luôn, đã vậy ba ngày phải tiêm một lần sao cậu chịu nổi.
Bởi vậy Lộc Hàm cứ nằm lì ở đó.
Vị bác sĩ lay cậu một hồi không thấy tỉnh bèn đi ra ngoài.
Tiếng cửa đóng lại, cậu mở mắt ra.
- Em tỉnh rồi à, tiêm một mũi rồi ngủ tiếp nhé!!
-CMN NGÔ THẾ HUÂNNN!!! SAO ANH LẠI Ở ĐÂY??? ANH VÀO LÚC NÀO???
Vừa mở mắt ra lại thấy nguyên bản mặt đẹp trai nhưng vô cùng dày bày ra trước mặt. Lộc Hàm thét lên cầm gối đập vào mặt ai kia.
- Anh vào cùng lúc với bác sĩ kia, chắc là em không nghe thấy anh.
Cmn anh vào không có tiếng động như thế, mở mắt còn có khi là không biết ấy.
Lộc Hàm giận dỗi trùm chăn kín đầu.
- Tôi nói rồi, tôi không tiêm!!!!
Thế Huân không trả lời, một bước leo lên giường ngồi trên người Lộc Hàm. Gỡ chăn ra khỏi đầu Lộc Hàm, đối diện cậu cười ôn nhu.
- Ngoan đi, chỉ còn vài bữa nữa thôi là hết rồi.
Thế Huân dịu dàng như vậy, Lộc Hàm có muốn phản đối cũng khó. Giận dỗi đẩy mặt tên kia đang kề sát mặt mình ra.
- Tiêm thì tiêm. Anh nặng muốn chết, mau bước xuống!!
- Ngoan lắm- Trước khi bước xuống còn hôn cậu một cái.
Lộc Hàm thuần phục kéo lưng quần xuống một chút, bởi vì chỗ tiêm là ở ngay hông. Nhìn hành động này của cậu, Thế Huân có chút khó ở mà nuốt nước bọt. Cố nhịn một chút...
Cậu nhắm chặt mắt không dám nhìn đến ống tiêm trên tay anh. Trên trán xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng. Thế Huân thấy Lộc Hàm sợ đến như vậy cũng đau lòng chết đi được. Căng thẳng như vậy cũng không tiêm được.
Vì vậy nhắm đến môi người kia ngậm lấy. Hôn một chút để cậu thả lỏng hơn. Lộc Hàm cũng không khách khí đáp trả nồng nhiệt.
Thấy cậu đang rất hưởng thụ nụ hôn, anh nhanh chóng rời ra rồi nhanh chóng tiêm cho cậu.
- Đauuuu quá điii !!!!!- Lộc Hàm gào lên
- Ngoan một chút...
Xong nhiệm vụ, Thế Huân tiếp tục hôn lấy. Hai người môi lưỡi triền miên. Hôn đến khi cả hai hết dưỡng khí mới chịu buông ra, ở giữa còn có một sợi chỉ bạc. Anh vươn lưỡi liếm một vòng lên đôi môi Lộc Hàm.
- Hết đau chưa?
Lộc Hàm đỏ mặt gật gật đầu. Anh cười xoa đầu cậu.
- Tốt lắm, lần này muốn thưởng như thế nào đây???
Cậu nhăn mặt suy nghĩ một hồi. Nhìn qua nhìn lại rồi nhìn lên người Thế Huân.
- Tối nay tôi chủ động!!
- Được thôi... giờ anh đi làm việc tiếp đây
Anh rời đi. Lộc Hàm không nghĩ Thế Huân sẽ dễ dàng đồng ý như vậy nên có hơi đắc ý. Hắc hắc
Hai người là người yêu, Lộc Hàm trong một lần nhập viện gặp Thế Huân làm bác sĩ, sau đó bla bla bla rồi quen nhau. Bệnh của cậu lâu lắm mới tái phát một lần nhưng khi tái phát phải vào viện. Có người yêu làm bác sĩ cũng tốt, được có phòng riêng, đãi ngộ cũng tốt hơn nhiều.
Ở phòng riêng này cũng có thể làm mấy chuyện riêng tư nữa...
Tối... khi tất cả bệnh nhân đều đi ngủ thì Thế Huân trở về phòng của Lộc Hàm. Cậu đang ngồi trên giường bấm điện thoại say mê. Thế Huân bước đến giật lấy điện thoại, để nó sang một bên, nhào đến ôm Lộc Hàm.
Thế Huân áp mặt vào cổ cậu hôn hít. Lộc Hàm hơi nhột đẩy anh ra.
- Đã nói tối nay tôi chủ động mà.
- Được thôi, tùy em- Thế Huân cười ôn nhu.
Lộc Hàm bảo Thế Huân cởi hết đồ.
Thế Huân cởi hết đồ.
Lộc Hàm bảo Thế Huân nằm lên giường.
Thế Huân nằm lên giường.
Lộc Hàm thầm nghĩ tối nay sẽ dày vò tên này cho đến khi hắn van xin thì thôi.
Cậu đứng bên giường nhìn cơ thể trần trụi của Thế Huân trên giường không khỏi ghen tỵ, cơ bắp săn chắc không quá lộ, người cũng trắng... ghen tỵ nhất là bộ phận ở giữa hai chân của người kia, cậu cũng có nhưng sao kích cỡ khác nhau quá a...
Đáng giận
Thế Huân nằm im để mặc Lộc Hàm nhìn chằm chằm người mình. Khóe miệng hơi nhếch lên.
- Em còn có muốn chủ động nuẽa không đó???
- Đương nhiên là tôi chủ động, anh nằm im đó.
Lộc Hàm ngưng suy nghĩ lung tung, tự cởi đi quần ngoài lẫn trong của mình, leo lên người Thế Huân ngồi.
Hai bộ phận chạm vào nhau. Thế Huân hơi rùng mình, em ấy muốn làm gì đây...
Lộc Hàm tiến đến, dùng mông ma sát lên cự vật của Thế Huân. Anh hơi nhíu mày, vươn tay bóp lấy mông đang đưa đẩy của cậu.
- Yah, tôi chủ động mà, anh không được làm gì hết!!
- Được rồi, không làm gì hết, em hôn anh đi
Lộc Hàm úp sấp trên người Thế Huân, hôn hôn anh, mông vẫn đưa đẩy.
Vật đó từ từ biến lớn hơn, của cậu cũng vậy. Làm cho động tác nhạy cảm hơn.
Thế Huân bị Lộc Hàm chọc cho toàn thân ngứa ngáy, chỉ muốn đè Lộc Hàm lại.
Lộc Hàm không để ý đến ánh mắt tối sầm của Thế Huân, cầm cả hai phân thân đặt sát nhau vuốt ve. Thỉnh thoảng dùng ngón tay ấn vào lỗ nhỏ trên đỉnh quy đầu.
Thế Huân lần nữa bóp lấy mông Lộc Hàm, xoa nắn một hồi rồi tìm đến lỗ huyệt đâm ngón tay bào. Lộc Hàm bị bất ngờ, mém chút nữa bắn ra.
- Anh... anh...- cậu thở dốc vì ngón tay không ngừng chọc khuấy bên trong
- Em cứ tiếp tục việc của em
Lộc Hàm phụng phịu mặt nhất quyết không chịu thua, cúi xuống mút lấy một bên đầu nhũ của Thế Huân. Nhưng ngón tay bên dưới cứ chọc nguấy liên tục khiến cậu không tập trung được.
- Aa~ Huân a, từ bỏ... đừng chọc nữa a~
Thế Huân cười cười, rút ngón tay ra, nằm xem Lộc Hàm sẽ làm gì tiếp theo.
Ngón tay bị rút ra làm Lộc Hàm hơi hụt hẫng. Nhưng anh lại không làm gì cả.
- Em nói chủ động mà nhỉ??- Thế Huân không cười ôn nhu nữa mà cười cực kỳ gian.
Lôc Hàm hiểu ý. Cầm lấy cự vật nóng hổi, nhếch mông lên từ từ ngồi xuống. Cự vật chậm rãi chen vào huyệt động chật hẹp.
Lộc Hàm không ngừng rên rỉ, thở dốc. Một bên vai áo tuột ra, lộ bờ vai nhỏ trắng muốt điểm vài hồng ngân trên đó. Thế Huân giật phanh chiếc áo ra, hồng ngân trên ngực còn nhiều hơn, còn có vài vết cắn. Đây là dấu tích mà bọn họ tạo nên ở trong WC bệnh viện cách đây 2 ngày. Cũng may WC chỗ đó ít người sử dụng nên không ai để ý điều bất thường bên trong.
- Không ngờ chúng còn rõ đến như vậy.
- Không phải là tại anh đó sao, ngay tại nơi đó cũng có thể động dục..
Lộc Hàm chu miệng trách móc anh, động tác vẫn chậm rãi.
Tư thế như vậy rất mất sức, Thế Huân lại nằm im không động. Không lâu sau Lộc Hàm liền nằm sấp trên người Thế Huân than thở.
- Mệt chết, Thế Huân anh còn không chịu động, mau động đi
Thế Huân nhếch miệng "được thôi"
Một cái liền trở mình đặt Lộc Hàm dưới thân, nhấp liên tục. Cậu chỉ biết nằm dưới hưởng thụ nó thôi, xem như lần này là anh lợi hại...
- Aah.. aahh urm... chỗ đó....
Một lát sau, cả hai đều xuất ra... Thế Huân ôm lấy Lộc Hàm vào nhà tắm. Để Lộc Hàm chống tay lên tường vểnh mông lên, Thế Huân giúp cậu tẩy rửa những thứ bên trong.
Nhìn cúc hoa màu hồng nhạt hé mở, Thế Huân không nhịn hôn lên rồi luồn lưỡi vào. Lộc Hàm đương nhiên cảm nhận được, đỏ mặt nói.
- Anh lại động dục cái gì đó??
- Không... làm nữa sẽ bị sưng, em giúp anh giải quyết bằng miệng là được rồi...
Hừ một cái, Lộc Hàm ngồi xuống, cầm cự vật bỏ vào miệng liếm mút. Kích thước của nó làm miệng cậu khá mỏi nên bỏ ra, hôn lên đầu khất, liếm lộng nó một vòng mới cho lại vào miệng.
/Cái tên này chừng nào mới chịu ra???/
Lộc Hàm oán hận nghĩ. Thế Huân ngay sau đó bắn ra vào miệng cậu, tinh dịch chảy ra khóe miệng. Lộc Hàm ngậm nó, hướng miệng Thế Huân đẩy qua.
/Cho anh biết thử mùi vị của mình thế nào, hỗn đản/
Thế Huân thừa dịp giữ chặt lấy Lộc Hàm hôn thật sâu, đẩy lại cho cậu. Lộc Hàm chịu thua phải nuốt xuống.
Thế Huân híp mắt cười, ôm Lộc Hàm cùng tắm rồi đi ngủ.
______________________________
Xong dồi :v
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top