Chap 9: Em không được quên việc mình thích anh !!
Tình hình là khuya hôm qua đã viết, đã lưu và hôm nay đã mất. Đắng -_-
View giảm không phanh luôn :(((
Như đã hứa...chap mới của Linh unnie và soisausi7 nha ^^ Thấy em/ta thương 2 người chưa...nhớ comt đó nha :*
Nay vừa ngược vừa pink hường nha =))
-------------Enjoy-------------
2 con người này đã vì hiểu lầm mà gặp nhau rồi cũng vì hiểu lầm mà yêu nhau
Màn đêm bao trùm căn phòng ấm áp, 2 mĩ nam, 1 lớn 1 nhỏ
Luhan nặng nhọc mở đôi mắt của mình, đôi mắt thốn độn đau rát và sưng tấy sau một trận khóc dài. Đây là đâu cậu hoàn toàn không thể thấy được, chỉ cảm nhận được xung quanh có một mùi hương nhẹ nhàng nhưng nam tính phả vào mũi
Bất lực vì không tài nào mở nỗi, mí mắt cứ như hàng trăm tấn đá đè lên thật nặng. Định đưa tay lên dụi mắt thì cậu chợt nhận ra bàn tay của mình đang bị ai đó nắm , cố gắng nhất có thể dần dần động mi mắt, quay sang trái với cặp mắt đanf nheo trước mặt Luhan bây giờ là 1 thiên thần...là người cậu yêu...Là Sehun...
Anh hiện tại là đang ngủ, nửa ngồi nửa nằm, đắu đặt cạnh tay Luhan tay vẫn đang nắm tay cậu, đôi mắt nhắm nghiền, chân mài cũng giãn ra không còn vẻ mặt cao có lạnh lùng hàng ngày, thay vào đó là vẻ mặt bình yên như một đứa trẻ, hơi thở nam tính đều đều phát ra...Anh hiện như một thiên thần, một thiên thần hoàn hảo mà người như cậu căn bản không thể nào với tới, không thể nào chiếm được dù 1/10000 tình cảm của anh
"Thiên thần thì nên đi với thiên thần chứ nhỉ?!"
Câu hỏi cũng như câu nói này Luhan luôn dùng để tự nhủ bản thân mình.
Anh là thiên thần, anh đang yêu thiên thần khác.
Luhan là người bình thường và Luhan sẽ mãi mãi đứng sau mong anh hạnh phúc...
Luhan không được yêu anh nữa, điều đó khiến anh thấy phiền phức, có biết không?
Dù luôn tự nhủ như vậy nhưng bây giờ Luhan vẫn muốn yêu anh, lần cuối cũng được...Phải, Luhan muốn yêu anh lần cuối nhưng tốt nhất vẫn là nên thầm lặng...chỉ khi anh ngủ thôi, khi anh thức Luhan sẽ không làm phiền anh
Nghĩ đến đây Luhan chợt không cầm được nước mắt. Từng giọt từng giọt ấm nóng cứ thế mà lăng trên gương mặt trắng, chớp mũi hơi hồng lên vì lạnh...
Tự hỏi anh quỳ ở đây bao lâu rồi? Có mỏi không? Có lạnh lắn không? Hẳn là rất mỏi và lạnh. Luhan thật xấu, lại làm phiền anh.
Vừa nghĩ Luhan vừa dằn vặt bản thân. Cảm thấy thật sót cho con người này, vì cậu mà mặt anh lạnh đến trắng bệt cả ra. Luhan không tự chủ mà đưa tay còn lại sờ lên gương mặt anh một cách nâng niu, rồi tiếng khóc không nén được nất lên từng nất, dù Luhan có nén cũng vô dụng...
Sehun thuộc típ người khó ngủ, một tiếng động nhỏ cũng làm anh thức giấc, căn bản là để ngủ được thì không khí xung quanh phải thật yên tĩnh. Cũng vì lẽ đó nên trước nay Sehun luôn được ưu tiên ngủ 1 mình.
Khi Luhan vừa đặt tay lên Sehun đã cảm nhận được nhưng vì trước đó đã tập luyện rất mệt lại phải chăm Luhan cả đêm nên tinh thần lẫn thể xác đều đặc biệt mệt mỏi. Lúc cảm thấy bàn tay Luhan sờ trên mặt mình Sehun đã tĩnh nhưng vì quá mệt mỏi nên chẳng buồn mở mắt, hơn nữa vì là làn da mềm mại của Luhan sờ nên anh cũng rất thoải mái chỉ muốn ngủ thêm nhưng ý định đó lập tức bị dập tắt khi Sehun nghe được tiếng thút thít của người kia.
Mở mắt ra, trước mắt Sehun là một Luhan đang nức nở, cố gắng hết mức để kìm nén tiếng khóc xủa mình
-Em sao mới dậy lại khóc rồi? ai đã làm gì? Bọn họ lại ăn hiếp em sao?
Định toan đứng dậy tìm mấy người này hỏi cho ra lẽ, sao lại suốt ngày ăn hiếp nai nhỏ của Sehun đây ( cưng HanHan gớm =))) ) thì bị cánh tay nhỏ bé yếu ớt của Luhan níu lại
-Họ hức họ hức khônh làm gì em cả_Luhan nói trong tiếng nấc
-Thế thì sao lại khóc? em không khoẻ chỗ nào sao? Đau như thế nào? Ở đâu? Hã Luhan?
Vừa nói Sehun vừa đưa tay lên sờ trán, mặt Luhan. Thấy không nóng Sehun mới thở phào nhưng nỗi thắc mắc Luhan vì cái gì mà khóc vẫn bao trùm anh ( ăn đậu hủ của người ta thì có )
-Em hức không hức có_ Luhan khóc ngày một lớn hơn khi thấy anh quan tâm mình như thế rồi lại nghĩ mình thật tệ kho suốt ngày làm phiền anh bởi cái tình yêu ngu xuẩn không có kết quả
-Không có gì thì sao lại khóc? Hả Luhan? Nó cho anh nghe !!
Sehun đột nhiên hét lớn, anh đã không thể kìm chế được nữa rồi, Luhan mà anh yêu quý rột cuộc là bị làm sao? Ai đã lam gì? Anh thật chịu hết nỗi rồi !
Phần Luhan sao khi nghe xong tiếng hét thì đến nấc còn không dám, giương đôi mắt ngỡ ngàng nhìn Sehun
-Anh xin lỗi, là anh không tốt, anh không cố ý quát em, Luhan à, nói cho anh, vì cái gì mà em lại khóc như vậy, nhìn người mình yêu thương khóc em có biết anh khó chịu đến nhường nào không
Ôm Luhan vào lòng Sehun nói từng câu chữ nhẹ hơn cả gió nhưng lại tác động nặng nề lên Luhan
Luhan lúc này đang mở chế độ Lay_Face ngơ hết đỗi nhìn Sehun
- Thôi được rồi, đừng suy nghĩ quá nhiều nữa, nằm xuống ngủ đi. Nhớ, sau này dù có không thích anh cũng không được tránh mặt anh. Không được vì câu nói khi nãy mà tránh mặt anh
Thấy Luhan không trả lời Sehun tâm tình đột nhiên trùng lại, tình huống này không phải tỏ tình thất bại thì là gì đây?
-Đừng suy nghĩ nhiều nữa? Anh nói thế mà nghe được sao? Nói với một người đang thích mình rằng họ là người mình yêu thương anh bảo người ta có suy nghĩ không? Tránh mặt? Anh đã bế người ta vào tận phòng của anh rồi anh bảo người ta tránh kiểu nào?
Luhan đột nhiên bật chế độ ON TOP mạnh dạng một hơi bộc bạch hết tâm can của mình làm Sehun thí điều nhém tí hoảng quá mà té xuống giường, mông về với đất mẹ.
-Luhan em nói được phải làm được !
Sehun nghe được câu nói đúng tâm ý nguyện, không phải là đang vui đi?
-Tất nhiên. Cơ mà nói gì cơ? Làm gì cơ? ( câu nói mang t/c Đao )
Sehun lúc này là đang muốn bốc hoả. Hận không thể đem con người nàu ra mà ăn sạch ( ùisss bậy bậy, tui hông có viết H nên 2 người vui lòng ra chỗ khác :3 ) Đột ngiên Sehun mạnh mẽ lôi Luhan về phía mình, ôm vào lòng, phả vào tai Luhan từng đợt hơi ấm
-Là chuyện em thích anh, em nói được là phải làm được. Hơn nữa em phải nhớ sau này tốt nhất không được quên chuyện em thích anh. Nếu không kết cục của em đến anh còn không dám nghĩ_Vẻ mặt Sehun bây giờ có thể nói bằng mấy tên yêu râu xanh về khoản không được đứng đắng ( còn khoảng đẹp trai thì tất nhiên phải hơn =))) )
-Nhưng em còn có thắc mắc nha~
-Ruột gan phèo phổi của anh bao nhiêu cũng moi ra nói hết cho em, còn thắc mắc ?!
-Anh chẳng phải lúc trên sân thượng đã nói anh yêu người khác, hôm nay sao lại bảo yêu em ?!
-Bao mhiêu đó chẳng lẽ không đủ nói về em, là em ngốc ngếch không nhận ra thôi_ nói rồi Sehun còn véo má Luhan với ánh mắt yêu thương
Nghĩ lại đúng là anh đã nói ra bao nhiêu là gợi ý, chỉ là chưa nói đó là Luhan thôi. Tự trách mình quá ngốc rồi Luhan cũng vòng tay qua ôm lấy Sehun thì thầm
-Em yêu anh...Sehun ah~
-Anh cũng yêu em...Babo (ngốc) ah~
Sehun bây giờ không còn muốn biết Luhan vì cái gì mà khóc. Anh chỉ cần biết từ nay về sau sẽ không bao giờ để Luhan phải rơi 1 giọt nước nắt nao nữa
Đêm đó vì Luhan và Sehun đều không muốn người yêu mình phải chịu cái lạnh nên 2 con người một lớn một nhỏ "đành" nằm cạnh nhau, "đành" ôm nhau và "đành" tạo nên một bức tranh hạnh phúc
********
Sáng hôm sau người ta thấy một hiện tượng lạ
Oh Sehun lười nhát băng lãnh ghét bỏ việc nấu ăn tự tay xuống bếp và làm đúng 2 cái trứng -_- cho anh va ai thì ai-cũng-biết
-Sao chỉ có 2 cái, KTX có tận 12 người mà anh
-Hết trứng rồi
-Để em đi mua
Chợt Sehun kéo tay Luhan lại
-Đừng nháo, em ngồi xuống ăn đi
-Anh sao vậy, chút nữa mọi người thức thì biết ăn gì
-Em không phải lo việc đó, dù gì họ cũng đâu có thích em, những việc họ làm với em đừng nghĩ anh không biết
-Em nghĩ đó chỉ là hiểu lầm thôi dù sao họ cũng không phải người xấu
-Em chắc chứ
-Em chắc mà
-Trong tủ còn trứng, nếu em chưa đỗi ý thì đi làm cho họ đi
Nói xong Sehun nhìn về phía cầu thang, ở đấy có 16 con mắt hối lỗi (trừ Kai) đang nhìn về phía Sehun
-Lời chuẫn đoán của một người ở Galaxy lâu năm như anh không thể sai được. Chỉ có ngốc như mấy đứa mới sai
-Yahh Pặc Chanh dây, tớ nói rồi mà cậu có tin đâu
-Vâng vâng xã luôn đúng -_-
@&%$-*&+**&#-&#*(-**-&@+* ( đã lược bỏ 2000000n từ giành phần đúng cho bản thân của team_hiểu_lầm
Đứng dậy mở tủ lạnh Luhan đang không biết làm thế nào đem cả 10 cái trứng ra cùng (đem nguyên vĩ trứng ra là được chứ giề -_- ) thì D.O lại gần rồi đem nguyên vĩ trứng 6 cái ra hộ (Luhan cầm ra 4 cái trước rồi)
-Cậu cần tôi giúp không
-Giúp đi !! Giúp đi !!
Rồi nguyên hội bàn ăn rần rần
Luhan đơ người đang không hiểu cái mô tê gì thì tiếng Xiumin với gương mặt phúng phính ngáy đang đi trên lầu xuống
Làm con tim của một người lùn lùn dễ thương, hát hay nào đó bị loạn nhịp
-Hannie mình đói lắm rồi
-Yahhh đừng có kêu em ấy thân mật vậy chứ
@##$*+#&$@-+@&%@++&%@-$+ (đã lược bớt 2000 từ chữi nhau chí choé)
Luhan thấy vậy cũng quay vào làm trứng, lúc bưng ra chỉ nghe được từ gì đó giống như xin lỗi từ miệng của D.O
Rồi thế la nhờ phước của Luhan mà cả bọn đều biết lí do Xiumin không đồng ý vào EXO là gì.
Kết: Từ đó mối thù giữa Xiumin và 9 người còn lại trong nhóm được xoá bỏ và nhường chỗ cũng như gom một cục tụ ở chỗ Sehun. Ghen tuông bùng nỗ =)))
Suốt buỗi ăn người ta chỉ thấy một Kim Kai buồn bã không nói tiếng nào lặng lẽ ăn trứng
-----------------
Ta đã giữ đúng lời hứa nha ^^
Comt nha, vote nha, nhìu nhìu nha, thương thương ah~
À còn nữa thấy lỗi type nhớ nhắc hộ ta 1 tiếng, kamsa~ ^^
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top