Đính hôn Chap 49
Nếu như hắn ra tay đối với cậu thật, nhất định King sẽ đem hắn cho năm ngựa xé xác? Mặc dù có chút đáng sợ, nhưng cũng rất thú vị .
"Không thể!" Luhan chợt kinh hoảng, bắt lấy cánh tay hắn nói, "Không muốn hủy bỏ nhiệm vụ, tôi nhất định sẽ hoàn thành, cho tôi thêm một chút thời gian, tôi nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ!"
Nếu như hắn ta hủy bỏ nhiệm vụ, như vậy cậu cũng sẽ không có cớ đến gần hắn, thật ra thì cũng không phải là vì nhiệm vụ nên cậu mới đến gần hắn, cậu là vì anh trai, cậu đã đồng ý với anh trai nhất định sẽ sinh con cho hắn, cho nên, không thể để cho hắn hủy bỏ nhiệm vụ!
Thấy vẻ mặt cậu thay đổi, Chen tò mò hỏi, "Cậu làm sao vậy? Tại sao kích động như thế? Hủy bỏ nhiệm vụ rồi thì cậu có thể được tự do, chẳng lẽ cậu yêu King ?"
Chàng trai này còn giấu diếm chuyện gì đó, chỉ là, mọi chuyện dường như ngày càng thú vị!
Luhan dùng sức nắm chặt cánh tay, cúi đầu thật sâu, không trả lời, mà trầm mặc!
Chen giảo hoạt, cố ý làm bộ như ghen nói, "Vậy cũng không được nha, em là người con trai mà tôi rất xem trọng, tôi yêu em, cho nên không thể để cho em sống bên người đàn ông khác, nhiệm vụ nhất định phải hủy bỏ!"
"Anh sẽ không làm vậy !" đột nhiên Luhan ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm ánh mắt của hắn.
" Tại sao lại không?" Hắn hỏi.
"Bởi vì anh căn bản không có yêu tôi, anh đang nói dối, chẳng qua là anh đang cảm thấy rất thú vị mà thôi! Anh chính là loại người chỉ biết nói dối thôi, nhất định sẽ không tin tưởng ai, bởi vì sợ có người sẽ nhìn thấu anh, phản bội anh nên phải dùng lời nói dối để che giấu bản thân. . . . . . Anh là loại người sẽ không tin bất cứ ai, nên sẽ không dễ dàng yêu ai, chứ đừng nói tôi với anh mới gặp nhau có 2 lần mà thôi!"
Mặc dù lúc hắn nói chuyện luôn cười giỡn, lời của hắn làm cậu không thể phân biệt được câu nào là thật, câu nào là giả, nhưng mà chuyện hắn nói yêu cậu, nhất định là giả.
Tình yêu. . . . . . Không thể dễ dàng nói ra như vậy!
"Ha ha ha ha. . . . . ." Chen vẫn như hoa hoa công tử, cười hì hì nói, "Không nghĩ tới cậu Xi còn là một chuyên gia tâm lý, thật không hỗ là Thiên Sứ thợ săn, xinh đẹp lại thông minh, thật là làm ta thật không nỡ buông tay, coi như ta đang nói đùa, xin lỗi xin lỗi! Tuy nhiên, nếu như cậu không muốn tôi hủy bỏ nhiệm vụ, cậu phải đáp ứng tôi một điều kiện!"
Chen nhìn cậu mỉm cười, lần đầu tiên hắn gặp người con gái như vậy, dám nói đạo lý với hắn lại còn dám suy đoán tim của hắn, thật là thú vị, làm sao hắn có thể bỏ qua cho cậu dễ dàng được chứ? Huống chi hắn lại đã đồng ý với em gái hắn chuyện kia. Ai. . . . . .
"Điều kiện gì?" Cậu nghiêm túc hỏi.
Chen cầm tay phải của cậu, rất lịch sự hôn lên mu bàn tay, nói, "Lần trước gặp mặt tôi cũng đã nói , hi vọng lần sau người ăn cơm với cậu sẽ là tôi. Như thế nào? Lần này cậu không có lý do gì cự tuyệt tôi chứ? Chàng trai xinh đẹp!"
Tại sảnh lớn yến tiệc
Irene đưa Sehun đi cắt chiếc bánh ba tầng, tất cả khách mời cùng vỗ tay nhìn hai người, chủ yếu là để lấy lòng người cha.
Irene nắm chặt tay hắn, xấu hổ nhìn mọi người, hai mắt Sehun vẫn nhìn chằm chằm về phía mà người kia đã biến mất, vẻ mặt lo Xi vô ý hiện ở trên mặt.
Chàng trai đáng chết, dám ở một mình cùng một người đàn ông khác trong thời gian dài như vậy, rốt cuộc bọn họ đang làm gì? Tại sao còn chưa ra!
Irene thấy mặt Sehun khẩn trương, vẻ mặt ghen tỵ lập tức liền bò lên mặt, đột nhiên cậu hít sâu một hơi, sau đó lớn tiếng nói, "Các vị ——"
Trong nháy mắt sảnh lớn yến tiệc im lặng, tất cả mọi người nhìn về phía cậu, cậu tiếp tục lộ ra nụ cười xấu hổ, ôm cánh tay Sehun chặt hơn, xấu hổ nói, "Thật ra thì hôm nay mời các vị tới, cũng không phải là vì chúc mừng sinh nhật của tôi, mà là. . . . . . Tôi cùng anh Hunie muốn chính thức đính hôn vào hôm nay!"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top