3 (End)
Giáo sư McGonagall đã mời họ dùng bữa với các nhân viên vẫn còn trong trường, nhưng cả Harry và Malfoy đều từ chối. Thay vào đó, họ đã ăn tối như mọi khi trong phòng sinh hoạt năm tám, lần này là thịt bò nướng, nước sốt và một chiếc bánh táo tươi. Harry đã quá phấn khích vì đói, mặc dù, và có vẻ như Malfoy cũng cảm thấy như vậy. Cả hai cùng chọn đồ ăn, liếc nhìn bất cứ khi nào họ nghĩ người kia không nhìn. Đó là một trò chơi của mèo và chuột, nhưng Harry không chắc trong hai người thì ai là con gì.
Cuối cùng, Malfoy đứng dậy và vươn vai, chiếc áo jumper xanh trông mềm mại của anh ta bị kéo lên để Harry nhìn thoáng qua làn da. "Đi chứ?" Anh nói, những sự tự tin bị phản bội bởi cách anh cắn môi dưới. Ngọn lửa bùng lên và bật lên, tạo cho căn phòng một bầu không khí ấm cúng, và Harry đã định đề nghị ở lại một lúc nữa để thưởng thức một ly rượu lửa, nhưng rồi hắn nhận thấy chỗ phình ra trong quần của Malfoy. Hắn đứng dậy thật nhanh.
Phòng của Harry yên tĩnh và tối, và khi họ bước vào, Malfoy đã vấp vào hắn từ phía sau, giữ quanh eo hắn để ngăn mình khỏi ngã. Họ đứng đó trong một phút khi chuyển động trở thành một cái ôm có mục đích hơn, và Harry có thể cảm nhận từng inch của Malfoy đối nghịch lại với cơ thể mình.
"Mày cương rồi," hắn nói khàn khàn. Chính dương vật hắn cũng đã phản ứng lại ngay lập tức, bắt đầu cứng bên trong quần jean.
"Mmm." Malfoy hôn vào cổ hắn, cái miệng và cái lưỡi nóng bỏng của anh hoạt động mà Harry chắc chắn sẽ để lại một vết bầm tím trên da. Hắn dựa lưng vào đó, để cho mình được Malfoy bao bọc hoàn toàn, nghiến mông lại trước sự cương cứng to lớn khi bụng hắn phập phồng trước những dự đoán và căng thẳng. Malfoy có muốn địt hắn không? Ý nghĩ về chiều dài đáng kể và được lấp đầy bởi anh thật hấp dẫn, nhưng hắn không chắc liệu mình đã sẵn sàng. Tuy nhiên, hắn không thể để hình ảnh ấy thoát ra khỏi đầu, tưởng tượng Malfoy sẽ trông như thế nào khi anh trượt vào trong.
Như thể cảm giác được sự do dự của hắn, Malfoy giữ im. "Mày có chắc chắn mày muốn làm điều này?"
Harry quay lại, mừng vì căn phòng vẫn còn tối; hắn chắc chắn khuôn mặt mình đang rực lửa. "Tao chưa bao giờ-"
"Địt một gã trai trước đây. Ừ, Potter, tao biết. Nhưng tao đã thực sự hy vọng có được dương vật của mày trong tao vào cuối đêm nay, vì vậy hãy cho tao biết liệu tao có nên điều chỉnh kỳ vọng của mình, nếu mày không-"
"Chờ đã, mày muốn tao làm?"
"À thì, phải."
"Oh. Tao đã nghĩ mày sẽ là người muốn. . . er. . . làm top."
Đôi mắt của Malfoy mở to, cánh mũi anh phập phồng. "Mày muốn tao làm?'
"Đúng vậy. Ý tao là, tao cảm thấy hơi sợ hãi, không nói dối đâu, nhưng Merlin, tao muốn cảm nhận cái dương vật to lớn đó của mày ở trong tao."
"Salazar, Harry," Malfoy nói, thậm chí dường như không nhận ra mình đã sử dụng tên của Harry. "Chưa từng có ai muốn tao. . . Tao không muốn làm đau mày."
Nhìn thấy sự phấn khích cùng lo lắng trên khuôn mặt của Malfoy- của Draco đã làm giảm bớt sự căng thẳng của Harry. Hắn đột nhiên cảm thấy chắc chắn về những gì mình muốn: hắn muốn trở thành người trao Draco điều này, bất kể chuyện gì xảy ra trong tương lai giữa họ. Draco, hắn nghĩ, kiểm tra cái tên anh trong đầu trước khi gọi to. Nghe có vẻ ổn.
"Mày sẽ không, nếu chúng ta làm chậm. Tao đã học được một vài phép thuật có thể sẽ giúp ích."
"Mày đã chuẩn bị cho điều này?"
Harry khịt mũi, kéo Draco qua căn phòng hướng về phía giường mình. "Thế mày nghĩ tao đã dùng hết thời gian của mình như thế nào? Tao chắc chắn đã không gặp may mắn với bài luận của mình."
"Cho kỳ đào tạo Thần sáng? Tao cũng thế."
"Chà, có lẽ chúng ta có thể giúp đỡ lẫn nhau. Ngày mai nhé. Tối nay, tao muốn mày địt tao."
Câu nói đó dường như cung cấp động lực mà họ cần để cởi bỏ quần áo và tạo bùa riêng tư cùng ánh sáng. Harry ném bộ đồ của mình xuống sàn khi Draco cũng làm như vậy, mọi sự giả bộ khó tính bị bỏ qua. Họ quấn lấy nhau trên giường của Harry, miệng tìm kiếm và cắn và hôn khi họ di chuyển với nhau. Harry chạm vào giữa họ và cảm nhận sự cương cứng của Draco, rên rỉ khi cậu nhỏ của Draco đâm vào tay hắn. Ý nghĩ rằng nó sẽ ở bên trong hắn khiến Harry nhói lên, dương vật rỉ nước trên tấm trải giường.
"Để tao . . . " Draco nói, thoát ra khi anh hôn xuống ngực và bụng Harry, cù lét làn da nhạy cảm nơi dạ dày và phớt lờ dương vật đang đau nhức của hắn. Anh áp miệng vào đùi trong của Harry, liếm và cắn, rồi khuyến khích Harry nhấc hông lên và để lộ ra cái lỗ của mình. Anh chộp lấy cây đũa phép và thì thầm một bùa chú, và Harry đỏ bừng mặt khi nhận ra những gì anh sắp làm.
"Merlin," Harry kêu lên, tiếng kêu đó trở thành một tiếng rên rỉ khi Draco liếm trên vành rung của hắn. Khoái cảm bùng nổ bên trong khi những cú liếm ngập ngừng trở nên thăm dò hơn, lưỡi Draco nóng bỏng và mạnh mẽ, hoạt động đến khi làm hắn mở ra. Chân của Harry được đặt trên vai Draco và Draco triệu tập một cái gối để nâng hông của Harry lên cao hơn, để tạo đòn bẩy cho việc tiến vào.
Harry cảm thấy thư giãn, vành lỗ hậu của hắn bắt đầu thả lỏng ra khi Draco tạo bùa bôi trơn trước khi thêm vào một ngón tay, rồi một ngón khác. Miệng anh nằm trên mông của Harry, mút từng chút trong khi ngón tay anh di chuyển sâu hơn. Dương vật Harry chọc vào bụng anh, nhưng anh tự kháng cự để không chạm vào chính mình. Anh biết nếu anh làm thế, tất cả sẽ kết thúc trong vài giây.
Draco rên rỉ vào mông hắn, và Harry có thể thấy bàn tay tự do của anh đang di chuyển, đánh thức dương vật to lớn của anh bằng những động tác chậm chạp, lười biếng. Thật ấn tượng, bao quy đầu bị lột ra để lộ phần đầu rộng, trơn và Harry bị đốt cháy với mong muốn được cảm nhận nó bên trong.
"Tao nghĩ tao đã sẵn sàng," hắn nói.
"Chúng ta sẽ làm việc này như thế nào đây?" Draco hỏi.
Harry chắc chắn đã có ý tưởng. "Trên lưng mày," hắn nói. "Hãy để tao cưỡi mày."
Draco quăng mình vào vị trí rất nhanh, anh gần như đã trở thành một vệt mờ. Anh trông non nớt và nhạy cảm khi nằm trên giường, dương vật lớn tương phản với dáng người mảnh khảnh của anh, và Harry muốn làm thật tốt cho anh. Hắn dạng chân trên hông Draco, nghiến mông xuống trước đầu dương vật anh, và thì thầm câu thần chú mà hắn vẫn còn đang luyện tập. Đó là một cảm giác kỳ lạ: hắn còn nới lỏng hơn nữa, và mông hắn trống rỗng một cách kỳ lạ, thèm khát dương vật của Draco. Câu thần chú được thiết kế để tăng xúc cảm cũng như cung cấp lớp bảo vệ để khỏi bị kéo giãn, và Harry rất vui vì hắn đã nghĩ đến điều này trước để thực hiện một số thử nghiệm, mặc dù nó không phải là loại mà Hermione sẽ chấp thuận.
Draco gặm môi dưới và nắm chặt đùi Harry khi Harry tiếp tục trêu chọc anh. Dương vật của Harry nằm trực tiếp trong khu vực gây chú ý nhất, thật cương cứng dù không bị chạm vào. Hắn có vẻ rất nhỏ so với Draco, mặc dù hắn sở hữu chiều dài trung bình và độ dày hơn hầu hết mọi người. Hắn không cảm thấy ghen tị về điều đó. Đúng hơn thì hắn bị kích thích mạnh vì nó.
Không muốn lãng phí thêm thời gian, Harry bổ sung thêm một chút dầu bôi trơn và cầm dương vật Draco trong tay, đánh thức anh từ gốc đến ngọn, tuốt anh đến bóng mượt. Draco run rẩy và rên rỉ, đôi mắt rực lửa, những ngón tay đâm sâu vào da thịt nơi đùi Harry đủ mạnh để tạo ra những vết bầm tím.
Harry nghiêng người về phía trước, đặt đầu khấc anh nơi trước cửa mình hắn và thở ra, trong khi nghiên cứu. Hắn đẩy ra và bắt đầu ngồi xuống, và đầu dương vật của Draco đã ở bên trong. Mặc dù có chuẩn bị trước, sự xâm phạm này vẫn gây choáng váng. Hắn thở chậm và cho phép bản thân điều chỉnh cảm giác, trong khi đùi hắn run lên với nỗ lực giữ yên.
"Ôi Chúa ơi," Draco thở hổn hển. Anh rõ ràng đã gặp khó khăn trong việc giữ yên. Harry chìm xuống thêm một inch khi vết bỏng lắng xuống , rồi thêm chút nữa, và chút nữa, cho đến khi Draco tiến được nửa đường. Harry ước gì mình có thể nhìn thấy nó trông như thế nào, cái dương vật to lớn đang kéo giãn hắn ra. Đôi mắt của Draco dán chặt vào vị trí nơi họ kết nối. Thay vào đó, Harry đưa tay xuống và cảm nhận vành đai căng ra của mình bằng đầu ngón tay, ngạc nhiên về cách nó chứa được kích cỡ.
"Hãy lưu giữ kỉ niệm này cho tao đi," Harry thì thầm.
"Salazar, tao sẽ. Mày trông thật ngon lành trên dương vật tao."
"Mày thấy ngon," Harry nói, ngạc nhiên vì đó là sự thật. Hắn hít một hơi thật sâu, đẩy ra và chìm xuống thấp hơn, cho đến cuối cùng, cuối cùng khi hắn đã ngồi trong lòng Draco. Cảm giác đầy đặn đến khó tin, và hắn rên rỉ khi Draco đẩy mạnh lên, như thể anh có thể đẩy mình sâu hơn nữa. Hắn chưa bao giờ cảm thấy có kết nối với người khác như vậy: ngay cả khi hắn quan hệ tình dục với Ginny, nó cũng không như thế này. Có lẽ sự thật là đây là những gì hắn phải hứng chịu, hoặc có thể đó là Draco, và lịch sử mối quan hệ đầy khó chịu cùng phòng bị của họ đã khiến mọi thứ tăng thêm trọng lượng. Hoặc có thể đó là dương vật to lớn, tuyệt hảo của Draco.
Harry cúi người về phía trước, giằng mình bằng hai tay ở hai bên đầu Draco khi hắn bắt đầu nhấc mình lên và sau đó ổn định lại. Tốc độ hắn đặt ra lúc đầu rất chậm, thử nghiệm sự tăng và giảm và khiến ngọn lửa trong bụng mình càng bùng lớn. Dương vật hắn rỏ nước, và Harry rất muốn bắn ra toàn bộ tinh dịch của mình, nhưng hắn chống cự. Hắn muốn nó kéo dài.
"Tuyệt lắm, Harry, cưỡi tao đi. Cứ như vậy." Draco bắt đầu di chuyển hông của anh ta, và chẳng mấy chốc họ đã tạo ra một nhịp điệu thỏa mãn hơn, cơ thể họ đồng điệu trong từng chuyển động. Harry bắt lấy đôi môi của Draco trong những nụ hôn vô tình đốt cháy môi họ và họ trao đổi hơi thở nhiều hơn bất cứ thứ gì khác. Cảm giác Malfoy trượt vào hắn như làm nhẹ những dây thần kinh ở đáy cột sống. Cùng cơn cực khoái bắt đầu xây dựng từ nơi nóng bỏng, trơn trượt mà họ được kết nối.
Draco toát mồ hôi, mái tóc vàng dính vào trán và anh gầm gừ trên gối. Trong phút xúc động, Harry với xuống và vơ lấy những sợi tóc, kéo mạnh vào da đầu của Draco. Draco đưa hai tay lên xuống ngực Harry, mơn trớn hai núm vú, rồi ngang đùi. Một bàn tay ướt đẫm mồ hôi nắm chặt lấy dương vật hắn và bắt đầu vuốt ve mà chẳng cần chút tế nhị.
"Muốn cảm nhận tao bắn trên mày không?" Harry nghiến răng. Hắn hầu như không thể tin những gì mình đang nói.
Draco gật đầu hung hăng, hông anh giật giật. Họ đang đốt cháy nó cùng nhau, cả hai đều lao vào và giải phóng. Harry đến trước. Những tia nước phun ra bắn vào ngực Draco khi cơn cực khoái của Harry làm hắn choáng váng, khiến mông hắn co lại khi Draco kêu lên. Harry có thể cảm nhận được sự nhói sâu trong hắn khi Malfoy lấp đầy, làm mất đi những khoảng trống trong Harry, anh đạt cao trào sau vài cú thúc mạnh đẩy sâu tới tận cùng.
Kiệt sức, Harry gục xuống người Draco, thậm chí không thèm bắn bùa làm sạch. Draco lẩm bẩm với sự không tán thành nhưng dù sao anh cũng vòng tay ôm lấy Harry khi hơi thở của họ ổn định và dương vật Draco dịu lại và tuột ra, khiến Harry trống rỗng. Hắn nhìn vào mắt Draco, cảm thấy bị phơi bày một cách kỳ lạ. Draco không dời mắt. Hắn tự hỏi Draco nhìn thấy gì trên khuôn mặt mình nếu xúc cảm mãnh liệt đang dâng trào trong hắn đã rõ ràng, ngay cả khi hắn không thể gọi tên cảm xúc.
"Tao có đang đè nát mày không?" hắn hỏi.
"Không. Nhưng tao muốn thoát khỏi mớ hỗn độn, nếu mày không phiền."
"Tất nhiên. Hãy để tao chỉ. . ." Harry cố gắng vượt qua cơ thể vẫn còn run rẩy của mình khi bùa tẩy rửa của Draco vuốt ve làn da hắn, gần giống như một cú chạm nhẹ.
Đây là lần đầu tiên họ thực sự ở bên nhau, thay vì rút lui về phòng của mỗi người, vì vậy cần phải điều chỉnh một chút có được sự thoải mái. Cuối cùng, Draco thở dài và tạo bùa mở rộng giường, nó tuyệt vời đúng như trong dự đoán của Harry. Hắn tự hỏi tại sao mình không bao giờ nghĩ đến việc làm như vậy, nhưng hắn cho rằng đó là do sự khác biệt giữa thời thơ ấu của họ. Ma thuật sẽ không bao giờ là thứ mà Harry có thể coi là hiển nhiên.
Đâu đó trong lâu đài, đồng hồ điểm nửa đêm.
"Giáng Sinh hạnh phúc, Draco."
"Mày gọi tao là gì?"
Harry chống đầu lên cánh tay mình. "Mày đã bắt đầu trước."
"Tao ư? Tao đoán tao đã." Malfoy nhướn mày khi thú nhận đầy bực dọc. "Tao luôn hy vọng mày sẽ là người phá bỏ nó đầu tiên."
"Tao đoán chẳng quan trọng là ai trong chúng ta bắt đầu trước, tao chỉ thấy vui thôi."
Draco gật đầu. "Đồng ý."
Bên ngoài, tuyết đã bắt đầu rơi. Harry tỉnh táo một lúc lâu sau khi Draco cuối cùng cũng ngủ quên, hắn tự hỏi chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Hắn nhớ bạn bè, nhưng hắn gần như ước họ không quay lại vào tuần sau. Có rất nhiều điều hắn phải quyết định trước đó, bắt đầu với họ như thế nào và nói gì về Draco.
Hắn biết hắn không muốn ngừng nhìn về Draco; chỉ nghĩ thôi cũng đã đau đớn. Mặc dù vậy, Ron là người bạn tốt nhất của Harry và cậu sẽ tức giận khi biết Harry đã yêu một Tử thần thực tử, một người mà tất cả họ đều phải ghét trong suốt cuộc đời. Một người mà cậu ấy cho rằng phải chịu một phần trách nhiệm cho cái chết của anh trai cậu.
Bụng Harry thắt lại khi hắn nghe tiếng thấy thở dốc của Draco. Phải lòng. Hắn đã phải lòng Draco Malfoy và hắn không biết phải làm như thế nào.
***
"Cậu sẽ không bao giờ tin được Mẹ đã gửi gì cho cậu đâu," Ron tròn mắt khi cậu đưa ra một gói mềm được bọc trong giấy nâu, chiếc áo len Giáng sinh quen trong trong năm. Dù vậy, Harry rất cảm động, như mọi khi, Molly coi hắn là một phần trong gia đình. Tất nhiên điều đó cũng khiến hắn cảm thấy tội lỗi vì đã tránh xa, nhất là khi hắn đã dành toàn bộ thời gian đó để giao hợp với Draco.
Như một điều không thể ngờ trước, tiếng cười của Draco phát ra từ đối diện căn phòng, nơi anh đứng cùng Pansy và Zabini, ba người họ trao đổi quà Giáng sinh. Đó là một kì nghỉ tuyệt vời kể từ đêm đầu tiên của họ. Họ gần như không thể tách rời với việc Harry giúp Draco chăm sóc động vật vào ban ngày và sau đó dành mỗi đêm cùng nhau trong phòng của Draco hoặc Harry. Đôi lúc họ tập trung vào bài luận ứng dụng của họ, nhưng đôi lúc họ chỉ địt khắp xung quanh. Không có giáo viên nào làm phiền họ, kể cả McGonagall, mặc dù Harry nghi ngờ yêu tinh trong nhà đã nhìn thấy một số điều mà họ sẽ buộc phải tiết lộ sau. Không có một ai xâm phạm vào.
Nhưng bây giờ, thế giới thực đã quay trở lại với họ, cho dù họ có muốn hay không.
"Chúng tớ thực sự nhớ cậu, Harry," Hermione nói, đôi mắt cô quan tâm. "Cậu đã gửi gửi Cú rằng có chuyện cậu phải nói với bọn tớ. Mọi chuyện ổn chứ?"
Harry liếc nhìn xung quanh căn phòng chung bận rộn. Hắn không thực sự muốn thông báo với bạn bè của mình trước toàn bộ học sinh, đặc biệt là khi hắn chưa có cơ hội nói với Draco về kế hoạch của mình. Hắn chỉ mới làm sáng hôm đó, gửi Cú cho Hermione trước khi hắn có thể tự mình nói.
"Để sau đi," hắn nói với cô. "Hãy ăn tối trước."
Đại sảnh đường nhộn nhịp và tràn ngập tiếng trò chuyện ồn ào khi họ ngồi vào chỗ như thường. Thật kỳ lạ khi không ăn cùng Draco, và Harry đã bỏ lỡ lời bình sắc nhọn của anh cùng ánh mắt hướng về hắn. Dean và Ron đang trò chuyện về Quidditch, và Hermione đang kể với Ginny và Padma về một cuốn tiểu thuyết Muggle mà cô ấy đang đọc mà cô ấy nghĩ rằng họ sẽ thích. Harry dành phần lớn bữa ăn nhìn chằm chằm vào lưng Draco, nhìn anh cười với bạn bè và tự hỏi tại sao anh không có vẻ đau khổ khi không có Harry bên cạnh.
Tất nhiên nó thật ngớ ngẩn. Họ không thể luôn bên nhau. Nhưng buổi tối như kéo dài khi không có sự chú ý của Draco, hai tuần trước đó bắt đầu giống như một giấc mơ không thể xảy ra.
"Vậy còn cậu thì sao, bạn?" Dean nói. "Kỳ nghỉ thế nào với anh chàng thủ dâm?" Cậu ta làm một động tác miêu tả, và tất cả mọi người ngoại trừ Harry và Hermione bật cười.
"Ổn cả," Harry nói, cố nuốt xuống cơn phẫn nộ. Hắn không muốn bạn bè mình mang Draco ra làm trò cười, và hắn ước mình có thể quay ngược thời gian và ngăn chặn Dean để cậu ta không bao giờ nhìn thấy Draco như thế. Có lẽ cậu ta chỉ đang ghen tị thôi.
"Cậu nhìn thấy con cu khổng lồ đó chưa?" Dean hỏi, nghiêng người. Padma cười lo lắng, và Ron sặc, miệng mở to kinh sợ.
"Tớ không biết cậu đang muốn nói gì," Harry nói "Tớ hầu như không gặp cậu ấy suốt kỳ nghỉ."
Hắn chỉ nói điều đó để làm chệch hướng Dean và ngăn cậu ta hỏi, nhưng ngay sau đó, một giọng nói không thể nhầm lẫn được phát ra từ phía sau. "Tao hiểu rồi."
Mọi người nhìn lên. Harry quay đầu, trái tim hắn nghẹn lại, và bắt gặp ánh mắt giận dữ của Draco. "Tao hiểu rồi, Potter," Draco gần như đã ngừng lại ở từ cuối cùng. Anh quay đi trước khi Harry có thể phản kháng, bước ra khỏi phòng với những sải chân nhanh, dài.
"Mẹ kiếp," Harry kêu lên, cảm thấy mao mạch không cấp đủ máu trên mặt hắn.
Hermione đang nhìn hắn với một cái nhíu mày. "Đây có phải là những gì cậu muốn nói với bọn tớ?"
"Huh? Nói cho chúng ta cái gì?" Ron bối rối nhìn.
Ginny khoanh tay trước ngực. "Em không ngạc nhiên chút nào. Đưa tiền đây, Dean." Cậu ta rẽ qua và đưa gì đó giống 10 đồng galleons.
"Ai đó có thể nói cho mình biết chuyện quái gì đang xảy ra không?" Ron kêu lên.
Harry nhìn hết người này đến người khác, hầu như không biết bắt đầu từ đâu. "Um," hắn nói. "Tớ nghĩ mình nên đi theo Draco."
"Draco?" Sự nhận thức dường như cuối cùng cũng ló rạng trên khuôn mặt Ron khi Harry đứng dậy và bắt đầu chạy. Bạn bè của hắn có thể chờ đợi; thật ra, có lẽ sẽ tốt hơn khi để họ tiêu hóa sự thật khi mà không có hắn ở đó. Draco, mặt khác, không thể.
Thật dễ dàng để tìm thấy anh, và Harry hơi ngạc nhiên khi hắn thành công bước vào chuồng ngựa yên tĩnh, đôi tai nghe thấy tiếng Draco nhẹ nhàng nói với Lethe. Hắn cho rằng Draco sẽ không đến đây nếu anh không muốn được tìm thấy.
Có những giọt nước mắt giận dữ trong đôi mắt của Draco, nhưng anh chớp mắt để gạt bỏ chúng đi, quay lại với Bằng Mã con khi Harry bước vào "Mày muốn gì, Potter?"
"Đồ, đồ ngốc." Lethe kêu lên khi Harry đến gần, xù lông của nó bao quanh Draco, như thể muốn Harry giữ khoảng cách. Hắn giơ hai tay lên để bảo đảm với cô, và có lẽ với cả Draco, rằng hắn không có ý hại ai.
Draco sụt sịt. "Đây có phải là một lời xin lỗi nửa vời không? Thật kinh khủng khi nhìn thấy cách cư xử của Gryffindors. Không cảm ơn."
"Tao xin lỗi. Tao không nên nói điều đó với Dean, nhưng nó đã hành xử ngu xuẩn đến đáng ghét. Tao không muốn nói với mọi người về mọi chuyện như thế."
"Mày gọi tao là Malfoy."
"Tao biết." Harry có thể cảm nhận được sự chua cay trong nó, và hắn biết nếu Draco cũng nói như vậy với bạn bè, hắn sẽ bị tổn thương. Họ vẫn còn nhiều điều để tìm hiểu về nhau, nhưng nếu hắn không thể làm điều này với Draco, họ sẽ không bao giờ có cơ hội. "Nhưng sau khi mày rời đi, tao đã gọi mày là Draco trước mặt Ron và cậu ấy suýt ngã ra khỏi ghế."
"Chỉ bởi vì tao đã gây xáo trộn."
"Mày đang tính tìm ra lời giải thích cho mọi điều tao nói, phải không?"
Nó đã khiến anh nở nụ cười, nhưng nhanh chóng bị ẩn giấu sau một cái vươn người. "Có lẽ."
"Nghe này," Harry nói. "Tao định nói với Hermione và Ron tối nay, nhưng tao đã không có cơ hội. Dean cứ phải bắt đầu và nói về cái-erm- và tao không muốn nó như thế. Về tình dục." Hắn đưa tay xoa đầu. Khi hắn nói, Draco đưa tay dọc theo hai bên cánh của Lethe, kiểm tra bộ lông đang lột xác của cô. Dù vậy, anh có vẻ đang lắng nghe một cách cẩn thận. Harry có thể thấy hàng loạt các cảm xúc trên khuôn mặt anh. "Nó giống như chỉ là về tình dục, vậy đấy. Bởi vì tao thích mày. Tao thích mày khi bên Lethe. Tao thích cách mày đang cố gắng thay đổi. Tao thích cách mày không bao giờ ngừng nói. Tao thích khi mày kể cho tao nghe về con người thật của mày."
"Mày thích con cu của tao."
Harry cười lại. "Cả nó nữa."
"Thằng ngu Dean Thomas không biết tôn trọng quyền riêng tư," Draco lẩm bẩm. "Khi có một người bắn ra ba bùa riêng tư và một bùa khóa trên cửa tại phòng ký túc xá chung, mày phải để người đó một mình chứ. Salazar sẽ giết tao nếu để tao phải sống với bọn Gryffindors một lần nữa trong thời gian đào tạo Thần sáng."
"Thế còn với một Gryffindor cụ thể?" Harry tiến lên một bước.
"Có phải cái thằng Gryffindor trong câu hỏi của mày là một kẻ có gu thời trang tệ hại nhưng gu đàn ông rất tốt không?"
"Có lẽ vậy." Một bước nữa. Hắn đưa tay ra và lần này, Draco tự mình nắm lấy nó.
"Chúng ta thậm chí còn chưa vào được đó."
"Chúng ta sẽ." Harry không biết tại sao mình tự tin đến vậy, nhưng hắn đặc biệt xúc động trước bài luận của Draco, nó về lý do tại sao Tử thần thực tử nên được cho phép trở lại. Bài luận của Harry cũng không tệ, vì hắn đã có sự giúp đỡ của Draco.
"Mày tha thứ cho tao?" Harry bước lại gần. Hơi thở của họ hình thành những làn khói lạnh lẽo khi họ tiến gần với nhau.
"Tao tha thứ cho mày. Và. . . tao muốn nói lời cảm ơn. . . vì đã không từ bỏ tao." Và với điều đó, Draco cúi xuống và hôn hắn, và nó hiệu quả hơn nhiều so với một bùa làm ấm. Lethe phát ra một âm thanh phẫn nộ và giậm chân, nhưng Harry lờ cô đi. Hắn quá bận rộn với hai tay vuốt tóc Draco, kéo anh ta lại gần. Hắn quá bận rộn lựa chọn Draco, phần còn lại của thế giới chẳng là cái đéo gì cả.
Họ rời nhau và Harry không thể ngừng tiếng cười phát ra từ sâu bên trong mình. Hắn cảm thấy hạnh phúc, và lần đầu tiên kể từ khi chiến tranh kết thúc, hắn không hổ thẹn khi cảm thấy vậy.
"Mày đang cười về cái quái gì vậy?"
"Mày."
"Ồ, tuyệt vời. Tao mừng vì những nụ hôn của tao đủ thú vị." Draco đang mỉm cười. "Tao không thể tin Harry Potter, Cứu thế chủ chết bầm của thế giới phù thủy đang hẹn hò với--."
"Draco Malfoy, con Bằng Mã khó tính." Harry nghiêng về phía trước cho một nụ hôn khác. "Đó là điều mà họ sẽ nói trong tờ Nhà tiên tri.".
Đôi môi của Draco mềm mại, mắt anh sáng ngời. "Điều đó, hoặc tệ hơn nhiều. Mày có chắc mày đã sẵn sàng?"
Harry gật đầu. "Còn mày?"
Không có sự do dự khi Draco dùng cả hai tay anh nắm chặt tay Harry. "Tao chưa từng sẵn sàng hơn cho bất cứ điều gì trong cuộc đời mình."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top