chap 32

- Oaaaa, đã thật - Win vừa bước xuống máy bay đã oà lên vui sướng

Bright đứng một bên nhìn cậu mà mỉm cười. Trông cậu vui vẻ thế này thật tốt. Đây là cảm giác khi yêu, chính nó

- Cẩn thận một chút - Cưng chiều đi đến ôm lấy eo cục cưng mà bế lên

- Chúng ta đi biển đi, à không, về chỗ ở trước nhỉ?

Trên hòn đảo này có 2 căn biệt thự cực lớn, và chỉ có duy nhất 2 căn thôi. Một căn của Bạch Mạn, một căn của Tống Vân. Vì sao chỉ có biệt thự của 2 người ư? Vì Boun đã mua hòn đảo này tặng 2 đứa em mình rồi

- Lớn thật... - Win bị sự hào nhoáng của nơi này làm choáng váng, cứ giương mắt nhìn

Cả 2 người đi lên phòng, là ở chung với nhau. Nơi ở thì biệt thự không thiếu, nhưng tại sao mà phải ở riêng chứ?

- Win, đừng tắm biển, đang mùa sứa

- Sứa sao..? Chán thế..

- Có hồ bơi, bật được biển nhân tạo. Nếu thích thì cho chuyển cát vào mà chơi. Đừng đi ra biển, sứa đốt không nguy hiểm nhưng sẽ nổi mẩn, ngứa khó chịu

- Nhưng em muốn tắm biển cơ...

- Nghe lời anh, em hư để sứa đốt là anh còn phạt thêm đấy

Èo, cậu không muốn để chuyến đi 2 tuần này trở nên đau khổ vì cái mông đau đâu. Thôi thì nghe lời một xíu vậy... Ít ra còn có vài phương tiện giải trí khác mà.

"Ọt ọt"

Bụng chịu đói suốt quãng đường đi nhịn không nổi réo lên một tiếng, hại cậu đỏ ửng mặt. Bright cười cười bước sang bế cậu lên vai khiêng xuống dưới bếp

- Ở đây đợi một chút, anh xem có gì ăn được

Bạn nhỏ ngồi vui vẻ đợi. Vui vẻ là do biết bữa này hắn nấu đó! Bright của cậu nấu ăn là ngon số một! Nhưng cũng có thể là số 2.. Cơ mà tạm thời trong lúc đói thế này thì là số một, duy nhất luôn!

- Còn mỗi mì gói.

20 phút sau hắn đem ra 2 dĩa mì lớn. Win trố mắt nhìn, mì gói mà làm được món ăn ngon thế này sao? Mì trộn với chút tương đen, thêm vài rau củ xắc hạt lựu, đặc biệt có phô mai béo béo, rồi còn tobbokki, trứng lòng đào..

- Thật sự chỉ còn mì gói?

- Thì cũng có vài món phụ như trứng, hành rồi này nọ, em ăn thử xem

Còn có thể không ngon sao!? Đúng là đồ ăn Bright làm, huhu ngon thật sự luôn ấy

Bình thường cậu thật sự kén ăn, nên cứ đến bữa là bị doạ roi suốt. Thế nhưng hôm nay quá đói, đưa cọng cỏ cậu cũng sẽ ăn ngay huống hồ đây là do người yêu làm~

- Ăn xong đi chơi đi anh

- Rồi rồi, lo ăn đi

Win không phải không thấy lạ. Bình thường đúng là hắn chiều cậu thật, nhưng cảm giác hôm nay thật sự khác biệt. Kiểu cậu nói cái gì cũng đồng ý, muốn cái gì cũng được hết
Chắc sắp bị đuổi rồi.

- Mình xuống biển xem sứa đi

- Cái này thì không.

Đấy, đuổi gì mà đuổi? Đâu phải chiều hư đâu mà lo

Bright không hiểu nổi trong đầu đứa nhỏ này rốt cuộc có cái gì. Xuống biển xem sứa? Có phải ai trong giai đoạn 18 tuổi cũng có suy nghĩ thế này không?
Nhưng thôi nè, cũng là đang đi chơi. Không đi biển thì còn khu vui chơi, tùm lum các thứ mà. Win sẽ không vì thế mà ủ dột đâu

....

- Kem, em muốn ăn kem

- Được, chúng ta đi mua

....

- 1 cây kẹo bông nữa thôi, chỉ 1 thôi mà

- Cây cuối cùng đấy, còn phải ăn tối nữa

.....

- Em cũng muốn xiên nướng

- Ăn ít thôi, phải chừa bụng ăn tối

....

Win về tới nhà ăn tối no nê ngủ nghỉ xong xuôi leo lên giường nằm lại cảm thấy có gì đó không đúng...

Sao tự dưng hôm nay lại chiều cậu đến mức này!?

Theo kinh nghiệm đọc truyện các thứ, nam chính sẽ bắt đầu chiều chuộng khi chuẩn bị có chuyện gì đó nguy hiểm xảy ra, có khả năng khiến 2 người không gặp nhau nữa. Vì thế nam chính mới yêu thương nhiều hơn để bù đắp cho những tháng ngày sau này không còn anh ta

- Bright...

Cậu trở người quay sang ôm hắn. Hắn nhất định không rời xa cậu phải không?

- Ngủ đi

Bright nhẹ nhàng vỗ lưng dỗ dành người yêu. Cả ngày bị cậu đem chạy tới chạy lui, trò gì cũng chơi, món gì cũng ăn đến ngấy cả. Đúng là heo con
_____

Tối hôm sau, ăn một bữa thịt nướng xong thì 2 người cùng nhau ra bãi cỏ ngồi chơi. Win cảm thấy có chuyện gì sao sao ấy, chỉ là bản thân tự cảm nhận, cậu không biết gì đâu

- Em muốn ra biển một chút không?

- Anh bảo biển có sứa mà..

- Đứng trên cát thôi, ngoài đó gió mát hơn

- Vậy đợi em lên thay đồ đã

- Ừm

Win vừa đặt chân vào nhà, Bright đã chạy biến đi mất.

Cậu vốn không nghĩ có gì đặc biệt, chỉ thay đại chiếc áo mỏng kèm quần ngắn đến đầu gối. Nhưng xuống bãi cỏ thì không còn thấy hắn nữa...

- Bảo đợi mà đi trước thế này?
Thật ra từ xưa giờ hắn luôn lạnh lùng thế này mà. Người ngoài nhìn vào có lẽ luôn nghĩ hắn không quan tâm đến cậu, nhưng Win biết Bright có cách thể hiện tình cảm của riêng hắn. Không lộ ra bên ngoài, nhưng khi nghĩ lại sẽ cảm thấy ấm áp về những gì hắn đã làm cho cậu
Nếu hắn đã đi ra rồi, cậu cũng nên đi ngay vậy

Biển vào khi trời tối này rất vắng vẻ. Cơ mà nếu đi vào sáng trưa chiều gì thì cũng vắng thôi. Trên đảo chỉ có cậu với hắn thôi, tìm đâu ra người nữa cơ chứ

Gió mát thổi lồng lộng khiến vài hạt cát bay vào mắt. Win đưa tay dụi nhẹ, cúi cát bỗng thấy hình mũi tên được vẽ bằng ngón tay chỉ đường. Cái này không thể nào là vẽ từ lâu được, mỗi tối thuỷ triều sẽ kéo nước biển lên gạt bay đi mất
Bright cũng có lúc chơi những trò trẻ con như vậy sao?

Mũi tên dẫn đến chỗ một bãi cát đầy vỏ ốc. Nhưng những vỏ ốc được sắp xếp thành một lối mòn dẫn đường. Trong lòng đầy tò mò lẫn phấn khích, Win cúi xuống đi đi, đến khi bị ánh sáng màu vàng thu hút ngẩng mặt lên
... là hắn..?

Nơi cậu đứng toàn hoa và bong bóng, bài River Flows In You nhè nhẹ vang lên. Win  chính là ngạc nhiên đến sững người, cho đến khi Bright bước đến trước mặt cậu quỳ một chân xuống, chìa ra một hộp nhỏ

- Chúng ta đã trải qua những chuyện tồi tệ nhất, nhưng cũng có những chuyện hạnh phúc nhất. Từng tháng ngày qua có em bên cạnh là niềm vui của anh. Anh biết đôi lúc anh không tốt với em, khiến em phải chịu thiệt thòi. Nhưng chỉ cần em gả cho anh, anh sẽ cho em mỗi ngày đều là hạnh phúc

- Anh...

- Gả cho anh nhé?

Giữa nước mắt và miệng cười xao xuyến, Win gật đầu. Bright  xỏ chiếc nhẫn được đính tỉ mỉ từng viên kim cương vào tay cậu, rồi đứng lên trao cho nhau một nụ hồn nồng thắm

- Anh lấy đâu ra thời gian chuẩn bị những thứ này chứ?

- Chỉ cần dành cho em thì thời gian ngắn nhất anh cũng có thể làm

Win không biết, trên hòn đảo này mấy hôm nay đã có người chuẩn bị tùm lum rồi. Sứa gì chứ? Tìm cách ngăn không cho cậu ra bờ biển thôi.

Cho dù quá khứ có nhiều chuyện đau lòng, nhưng cuối cùng vẫn là chúng ta hạnh phúc bên nhau
________
END

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top