" tương tư chú những năm trời...chú lúc nào cũng chửi em...nhưng em lại lấy cái đó là nét đáng yêu của chúchú nói chú mệt mỏi với cuộc sống...chú muốn chết đi...vậy em sẽ chết cùng chúem lấy hết cảm đảm nói yêu chú...cớ sao chú chẳng nói gì, chú lại lánh mặt emchú nói rằng chú là người đàn ông không tốt...nhưng dù chú xấu xa đến cỡ nào, em vẫn yêu chú Mãi mãi yêu chú...! "Condition: Đã hoàn thành…
Tên gốc: Nghịch tập (tạm dịch: phản công) Tác giả: Sài Kê Đản Thể loại: Hiện đại, cường cường, phản công, điểu ti thụ (điểu ti: ám chỉ những người đàn ông có xuất thân thấp kém vừa nghèo vừa lùn vừa xấu, đây là cách tự xưng hô mang tính giễu cợt của bộ phận thanh niên trẻ TQ), cao phú soái ca công, hài hước, Kinh vị (hương vị Bắc Kinh, ý nói văn phong đậm chất Bắc Kinh)…
Tác giả: Hắc Miêu Nghễ NghễThể loại: Tiên Hiệp, Dị Giới, Huyền Huyễn, Đam Mỹ, Trọng Sinh, Cổ ĐạiNguồn: ulinhcungngoc.wordpress.com, chener1997.wordpress.comBản gốc: Hoàn 97 chương chính văn - Không có phiên ngoạiBản edit: đã hoànVăn án: Ở tiên giới thì Mục Thần nổi danh là một đệ nhất luyện đan sư. Cũng chính vì Mục Thần luôn tâm niệm trong lòng chỉ vì mình một lòng luyện đan chế dược,không có nhiều thời gian quan tâm dạy dỗ nên đồ đệ mới bị Ma tu dụ dỗ lầm đường lạc lối, khiến cho sinh linh tam giới oán thán. Sau khi sống lại, Mục Thần quyết định phải dạy dỗ đệ tử thật tốt, cho nó tài nguyên tốt nhất, vừa nghiêm túc vừa thương yêu, giữ nó bên mình tự thân dạy dỗ, không để nó lớn lên lệch lạc.Đồ nhi quả nhiên càng ngày càng "Tri kỷ", mỗi ngày đều muốn bò lên giường cọ ngực ôm đùi hắn, chỉ có điều ánh mắt của nó không đúng cho lắm...Thể loại: Không chính thống tu chân văn, chủ thụ, song khiết hỗ sủng 1V1, sảng khoái, ngọt, sủng, manh ~ hào quang nhân vật chính lóe sáng sáng ~~(づ ̄3 ̄)づ.Tiên hiệp tu chân trọng sinh điềm văn tình hữu độc chungNhân vật chính: Cố Vân Quyết (công), Mục Thần (thụ)Re-up bởi vì muốn đọc offline thôi. Re-up chưa có sự cho phép nên đừng mang đi đâu nhé…
[Hoàn] Sau khi làm Vô Thường bán thời gian thì tui "hot"Tác giả: Lạp Miên Hoa Đường Đích Thố TửNguồn raw: Tấn GiangChuyển ngữ: DúĐộ dài: Tác giả đang đàoThể loại: Linh dị thần quái, giới giải trí, sảng văn, huyền họcVăn án:Người sống đến âm phủ làm chức quan nhỏ, được xưng là "Đi Vô Thường"*.Lan Hà lăn lộn trong giới giải trí, nhưng vì không có "cơ" nên vẫn dậm chân mãi ở tuyến 18.Hồi đầu mới biết mình phải làm Vô Thường bán thời gian, ăn cơm âm phủ thì anh đã từ chối đấy, mãi đến khi phát hiện ra... Ủa sao đi làm ở âm phủ mà còn giúp mình hót hòn họt ở dương gian vậy nhỉ?Lan Hà: Là tôi đây - Tên lưu manh "độc địa" nhất âm phủ, và lưu lượng nổi nhất dương gian.(*Chú thích: Đi Vô Thường - Trong Liêu Trai Chí Dị, thi thoảng âm phủ sẽ sai người sống trên dương gian đi làm âm sai, làm xong nhiệm vụ thì lại quay về dương thế thì được gọi là "Đi Vô Thường".)CẤM REPOST, CHUYỂN VER.…
Mơ Tưởng Em Ấy Cũng Vô Dụng Tác giả: Giai Nhân Thể loại: Đam mỹ, hiện đại Văn án Tô Thành là đại thiếu gia của Tô gia, là người đứng đầu trong danh sách thừa kế gia sản, tính tình vốn là cuồng ngạo liều lĩnh, không sợ trời không sợ đất, cuối cùng lại gặp ngay phải Đồ Du Du một bụng chính kinh hàm hồ linh tinh. Lúc mới quen biết: - Đồ Du Du - Học sinh Tô, tôi là thầy giáo không được gọi thẳng tên của tôi như vậy - Văn nhã bại hoại, không giống thầy giáo Sau khi quen biết: - Du Du - Học sinh Tô, cậu gọi tôi một tiếng thầy thì chết hả - Văn nhã bại hoại, không giống thầy giáo Trong mắt của học sinh Tô nào đó luôn coi thầy giáo của mình là một bộ dáng văn nhã bại hoại, từ đầu đến cuối so với người yêu nhỏ bé của mình vẫn là thích hợp hơn một thầy giáo, thế cho nên học sinh Tô luôn bá đạo lớn tiếng ở trước mặt mọi người nói rằng: - Chuyển lời cho nhau, mơ tưởng em ấy cũng vô dụng! Thầy giáo Đồ chỉ còn biết tức giận đỏ bừng bừng mặt quát lớn: - Học sinh Tô!…
Câu chuyện bắt đầu bằng nước mắt và hoàn cảnh của một cô "Nha Đầu". Xa hoa phú quý, đau khổ dày vò rồi dẫn đến một kết thúc do chính ta, tg truyện viết.…