Jing Yuan
"Đưa cô ấy vào trong. Ừm, đặt cô ấy ngồi xuống."
"Chó chết... tôi đã làm cái gì để bị bắt vào đây à?"
"Thưa tướng quân, cô ấy... như vậy có sao không ạ?"
"Ta là ai để nhóc sợ rằng ta sẽ bị tấn công hả? Yanqing, nhóc ra ngoài được rồi."
"Vâng, nhưng tôi chỉ lo..."
"Không có vấn đề gì đâu, nếu có chuyện gì phát sinh thì ta sẽ lo liệu được, cậu vất vả rồi Yanqing."
"Nếu tướng quân đã nói vậy thì tôi xin phép."
Yanqing cúi đầu chào Jing Yuan rồi bước ra khỏi căn phòng tối om, để lại em và gã.
"Em không thay đổi gì nhiều nhỉ? Vẫn vẻ xinh đẹp mà thờ ơ ấy."
Jing Yuan nói, tiến đến gần chỗ em đang bị trói hai tay thật chặt ra đằng sau. Vẻ mặt em rõ sự không thoải mái, nhưng em vẫn trả lời gã, một cách miễn cưỡng.
"Đúng là như vậy, thưa tướng quân Jing Yuan."
"Không phải xa cách đến vậy, gọi tôi như cách em đã từng thôi, có được không?"
Jing Yuan mỉm cười. Ôi, cái nụ cười em từng yêu biết bao, bây giờ chỉ khiến em muốn sởn gai ốc.
"Tôi không hiểu tướng quân đang nói gì, ý ngài là sao?"
"Chậc... Thật là... Em quả thực vô tình đến đau lòng.."
"Đừng có vòng vo nữa, Xianzhou các ngài bắt tôi để làm gì?"
"Hẳn là em sẽ biết chứ?"
"Đáng tiếc là không."
Jing Yuan thở dài, nhìn em với ánh mắt đầy sự nhung nhớ đến khó tả.
"Em quên hết rồi sao?"
"Quên cái gì? Dù có là gì đi chăng nữa, nó không liên quan đến tình huống bây giờ. Tại sao tôi lại bị bắt đây? Oan ức quá."
"Bỏ đi, em không cần biết đâu."
"Xin cứ nói cho tôi nghe."
"Thôi được. Em là Thợ Săn Stellaron, nhỉ?"
"Thì?"
"Ở đây vừa mới xảy ra một vụ nổ Stellaron, và chúng tôi không nghĩ rằng phe phái của em vô can."
"Cứ cho là như vậy đi. Có vấn đề gì với chuyện đó sao?"
"Không, chỉ là..."
Jing Yuan chưa kịp dứt lời thì đã thấy bạn lôi ra một con gà bông. (Gà bông của nhỏ Sushang nha.)
"Gì vậy?"
"Thấy trên đường bị bắt."
"Không. Ý tôi là, sao em gỡ được trói?"
"Không biết."
Jing Yuan bật cười, mái tóc dài của gã rũ xuống. Gã cúi người nhìn em, nhẹ nhàng nâng mặt em lên, em chống cự nhưng không thành công.
"Thật sự thì em luôn như vậy mà. Đáng yêu như một con thỏ trắng ngây thơ nhưng lại có thể trở nên nguy hiểm như một con rắn độc chỉ trong phút chốc. Tôi rất ấn tượng với sự đối lập trong tính cách của em đấy. Thời gian có thể khiến con người ta thay đổi nhiều thật."
"Phải trách tướng quân Jing Yuan năm ấy đã chọn sự nghiệp huy hoàng bây giờ, bỏ lại một cô gái mới vừa đôi mươi ngây thơ chờ đợi, để rồi thất vọng mà đi theo Yingxing ấy, giờ là Blade."
end.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top