Chương 15: Kết cục
A! Merlin! Snape?
Chính mình đã chết rồi sao, hay là nói hắn vẫn chưa có chết?
"Giáo sư... ngài?"
Nhìn biểu tình khiếp sợ của Harry, Snape không khỏi cười lạnh.
"Phải, ta còn chưa có chết, em thực thất vọng sao? Còn có, ta đã nói rồi, ta rất ghét hoa hồng."
Snape đem cậu áp ở trên giường, lật lại thân thể cậu, một bàn tay dọc theo cột sống của cậu mà sờ soạng đi xuống. Thân nhiệt quen thuộc cùng vết chai nơi bàn tay làm Harry khẽ rùng mình, gần như trong nháy mắt liền có phản ứng. (cái tay, cái tay, cái tay, bắt lấy cái... mông)
Harry hoảng sợ giãy giụa: "Ngài đang làm cái gì vậy! Mau dừng lại!"
"Sao vậy? Sợ tình nhân của em trở về gặp được sao?" Tưởng tượng đến cảnh người mình đã từng có được, hiện tại lại bị kẻ khác chạm qua, Snape phẫn nộ không khỏi càng thêm thô bạo.
Harry chưa bao giờ bị mất khống chế như vậy, trong lòng tràn đầy oán hận hắn: "Em nghĩ ngài đang hiểu lầm cái gì đó, bình tĩnh một chút!"
"Rất tốt, còn học được phản kháng. Em không phải làm thích nhất bị ta như vậy sao?"
"Không cần! Đừng nói nữa!" Harry thống khổ ôm đầu. Cậu còn chưa có từ trong đả kích đau xót khi hắn mất bình tĩnh lại, lập tức lại gặp phải đối xử như thế này! Chẳng lẽ hắn mất công chạy thật xa tới cũng chỉ là vì một lần nhục nhã cậu hay sao.
Một tay Snape dùng sức véo nhũ đầu cậu, một tay lần xuống cầm lấy hạ thân cậu. (cái, ờ, thôi ai ko bt thì tự search đi. Người ta ngại!)
Harry lập tức cả người xụi lơ, nước mắt đua nhau mà chảy ra: "Snape, xin ngài... chúng ta đã ly hôn rồi! Ngài không thể đối với em như vậy!"
Đúng thế, bọn họ đã ly hôn!
Snape cắn răng tiến thẳng vào thân thể Harry. Đau đớn cùng khuất nhục lại một lần nữa buông xuống, Harry nhịn không được mà khóc nức nở. Vì cái gì, cậu đã biết mình sai rồi, cậu đã buông tay rồi, vì cái gì vẫn còn muốn lặp đi lặp lại mà tổn thương cậu?
"Đừng rời bỏ ta..." Hãy tha thứ cho hắn, hắn làm được thế này đã là cực hạn.
Harry ngây ngẩn cả người. Cậu nhìn không thấy biểu tình của Snape, chỉ là cậu chưa bao giờ nghe qua thanh âm của Snape lại mềm yếu đến thế, trầm thấp khàn khàn giống như đang đau khổ cầu xin. Cậu thậm chí cảm nhận được bên tai hơi ướt át.
Ngay lúc này, một tiếng 'Phanh' vang thật lớn.
Snape buông Harry ra, trì độn mà quay đầu, Warri đang giơ súng săn, họng súng chĩa vào Snape.
"Không! Warri! Không cần!" Harry xoay người ôm lấy Snape, phát hiện tay mình đầy máu.
"Harry!" Warri không thể tin mà nhìn cậu, cậu đang làm cái gì vậy? Bảo hộ một kẻ xâm hại cậu?
"Warri! Ngài ấy là chồng của tôi!"Harry nhìn vị trí trúng đạn ngay gần trái tim Snape, máu tươi không ngừng chảy ra.
Ch, chồng?
Warri choáng váng, nửa ngày cũng không có phản ứng lại. Harry luống cuống tay chân gọi điện thoại kêu xe cứu thương. Cậu căm hận chính mình không còn ma lực thậm chí không thể cho hắn một bùa Cầm Máu.
"Cái tên ích kỉ, đồ máu lai hạ lưu khắc nghiệt! Ngài còn dám cho em chơi cái trò chết chết sống sống này thử xem!" Thanh âm Harry nghe như tiếng móng tay cào trên bảng, chói tai bén nhọn mà cuồng loạn. (nguyên gốc là pha lê, mà cào trên pha lê thì làm quái gì có tiếng, vậy nên mk đổi)
Snape gian nan
ném cho chính mình mấy cái bùa chú.
"Thực xin lỗi, Harry..." Hắn cảm thấy chính mình gặp được cậu liền hoàn toàn mất khống chế. Nhưng mà hắn cũng không gặp phải kết cục bung bét nhất, hắn nghĩ cuối cùng hắn cũng có thể đối mặt với hết thảy.
Cho nên, xin đừng rời bỏ ta mà đi, dù tính người trên toàn thế giới này đều căm ghét ta, đều không tin ta, đều trở thành kẻ địch của ta, cũng xin em lưu lại bên ta, tiếp tục yêu ta, cho ta hạnh phúc, ta nguyện vì em gánh vác hết thảy tội nghiệt.
-------------------------
P/s: rồi đó, có ai ngửi thấy mùi khét ko? Chồng đi đánh ghen bị tình nhân của vợ nã cho phát kẹo đồng. Ta sau này có đi đánh ghen thuê sẽ nhớ mặc áo chống đạn a, thế giới này thiệt đáng sợ!!!
.
P/s: Đùa vậy chứ còn đây nè!
-------------------------------------------------
Hai tháng sau, hai người ngồi trên xe taxi, chiếc xe bon bon chạy trên đường nhỏ ở nông thôn Ireland.
"Miệng vết thương còn đau sao? Có mệt lắm không? Chúng ta đến thị trấn phía trước tìm một nhà hàng ăn chút gì đó rồi nghỉ ngơi một chút nhé?"
Harry thấy may mắn vì kỹ thuật bắn súng của Warri không lợi hại lắm, nếu không Snape liền từ giả chết biến thành chết thật. Bản thân Snape đối với chính mình tránh thoáng được ma pháp của Dark Lord nhưng lại suýt chết dưới tay (súng) Muggle vẫn cảm thấy khó chịu, đối với Warri sắc mặt của hắn chưa bao giờ tốt.
"Ta không có yếu như em đâu, Potter."
"Được rồi, mà chúng ta thực sự không quay về? Anh mặc kệ Hogwarts không quản sao?"
"Tất cả mọi người đều tham gia lễ tang của ta."
"Dù sao anh cũng từng sống lại một lần rồi, em nghĩ mọi người sẽ không quá kinh ngạc."
"Tốt thôi, vậy trở về đi. Fan của em và cả báo chí đều sẽ cảm kích ta."
"A? Em chỉ đùa thôi, thật vất vả mới buông được hết thảy, trước lúc đó cứ nghỉ ngơi khoảng một hai năm đi! Em đã viết thư cho Hermione rồi. Mà dù sao, thế giới có thiếu đôi ta thì vẫn cứ xoay mà. Anh không biết ba năm nay em phải chịu đựng như thế nào đâu, anh hẳn là nên bồi thường cho em thật tốt."
Khóe miệng Snape treo lên một tia cười lạnh, hắn mới là người ba năm... Không đúng, là từ khi Harry vào Hogwarts, hắn ngay cả một ngày cũng chưa từng nghỉ qua.
Harry quay đầu, sấn tới bên Snape chuẩn bị hôn trộm một cái, rồi lại giống như ruồi mà bị chụp bay.
"Chú ý phía trước, cậu Potter! Đừng tưởng đây là sân chơi Quidditch! Ta không phải quả Golden Snitch của em đâu!"
Chúa Cứu Thế hắc hắc cười, dưới đáy lòng thầm cảm tạ Merlin. Cậu đã cứu vớt thế giới, đồng thời cũng cứu vớt lại được hôn nhân của chính mình.
Phải, chỉ cần yêu nhau, không có cái gì là vô pháp vãn hồi, không phải sao?
~~~~~*HOÀN*~~~~~
--------------------------------
-Xin được gửi lời cảm ơn trân thành nhất tới tác giả vì đã viết nên câu truyện này.
-Lời cảm ơn tới bạn Summer Moon vì cho phép mình dùng bản dịch tiếng của bạn để edit.
-Cảm ơn tới các bạn đọc giả, những người đã để lại lời nhắn và ủng hộ mk trong thời gian qua. Và cả các bạn XEM CHÙA nữa, đã quan tâm mk một cách THẦM LẶNG.
Truyện này được mk edit từ đầy đủ từ đầu tới cuối, tuy có thể chỉ đúng 70-80% so với bản gốc, có chỗ nào sai sót mong mn người nhắc nhở và tiếp tục ủng hộ mk. <3 iu mn <3
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top