Chương 6: Hứa hẹn
"Cái đó... Naruto, đừng tức giận, ta sẽ không đánh nhau nữa, thật đấy." Cả hai đều nở nụ cười nịnh nọt, Hogwarts trong bụng rất hối hận. Đánh Cữu Vĩ thì lúc cũng có thể, không quan tâm bất kì lúc nào. Nhưng nếu Naruto tức giận mà không để ý tới chính mình, vậy mệt lớn. Thật vất vả để gặp lại Naruto, hắn tuyệt đối không để Naruto làm lơ mình.
"Tiểu quỷ, bình tĩnh đi! Ta vừa mới choáng đi vì đói. Thật sự, ngươi biết rằng ta có khuynh hướng bị choáng sau khi ngủ một giấc dài."Kurama cũng hối hận, nếu hiện tại là cùng tên tử long kia ở một chỗ, thì khi nào trả thù cũng có thể. Vậy tại sao làm cho tiểu quỷ tức giận. Phải biết rằng tiểu quỷ tức giận là rất khó dỗ, hắn đường đường là vĩ thú đứng đầu thực sự không muốn cùng tên lưu manh kia dỗ Naruto vui vẻ, quá mất mặt.
"Biết sai rồi?" Giọng nói không nóng không lạnh vang lên, Naruto hoàn toàn không biết cách đó không xa Harry cùng Snape trong mắt chính mình hình tượng đã biến thành cái dạng gì, hắn chỉ biết hai tên làm cho mình lúc nào phải lo lắng nhất định cần phải được dạy dỗ mới được.
Động tác nhất trí gật đầu, Kurama cùng Hogwarts một tên co móng vuốt, một tên rụt cổ và có xu hướng bỏ chạy ngay lập tức. Thật đáng tiếc Rasengan siêu lớn của Naruto đã tiến tới trước khi họ thực hiện động tác dư thừa nào.
"Muộn rồi!" Một bên sử dụng Rasengan bắn phá hai tên đang chạy trốn, một bên sử dụng Kunai chặn đường lui của bọn họ. "Hồ ly thối, nói bao nhiêu lần là không được phép cáu kỉnh như vậy, chuyện lớn như thế muốn ta nói hết lời bao nhiêu lần nữa hả. Ngủ một giấc liền quên tất cả, có muốn bị ta phong ấn một lần nữa sao? Còn có ngươi, Hog! Ngươi không nói cho ta ngươi là một con rồng, tính toán gạt ta tới khi nào! Kurama không biết liền tính, ngươi biết rõ Harry ở chỗ này còn dám đánh nhau. Làm bị thương đến con trai ta, ta sẽ không bao giờ để yên cho ngươi!"
Harry trợn mắt há hốc mồm nhìn ba ba Naruto nhà mình oai phong lẫm liệt đuổi giết Hogwarts cùng con hồ ly kia, lần đầu tiên cậu thấy rằng người ba luôn mỉm cười rất nhẹ nhàng lại có sức mạnh như vậy! Với đôi mắt xanh to tròn đầy ngưỡng mộ, Harry cảm thấy không ai có thể hơn được ba ba Naruto của mình!
Severus đồng dạng trợn mắt há hốc mồm, cho dù Hogwarts đã nói Uzumaki Naruto có bao nhiêu lợi hại, nhưng dù sao cũng chỉ là nói. Bây giờ nhìn thấy Uzumaki Naruto đuổi giết hai người chạy trốn với tốc độ kinh người, Severus lần đầu tiên cảm thấy Chúa Tể Hắc Ám thực sự không có gì đáng sợ.
...........
Hogwarts và Cửu Vĩ bị Naruto sửa chữa thê thê thảm thảm mà vẫn không dám đánh trả, một người thành thành thật thật ngồi xuống, người kia thành thành thật thật nằm xuống, thỉnh thoảng lại liếc nhìn mặt Naruto. Harry và Snape -người đã bị sốc đến mức mất bình tĩnh- ngồi bên cạnh Naruto và lặng lẽ ăn mà không bị ảnh hưởng.
Cảm thấy ai đó đang giật tung quần áo của mình, Naruto quay lại nhìn và thấy vẻ mặt đáng thương của Cửu Vĩ ..
"Ngủ hơn nửa năm, đói quá ..." Mặc dù nội tâm vạn phần phỉ nhổ dáng vẻ này của chính mình, nhưng Kyuubi vẫn bất lực. Ai biểu chính mình đã làm cho Naruto tức giận làm gì. Hazz. Rốt cuộc là bắt đầu từ lúc nào hắn bị tiểu quỷ ăn gắt gao thế này. Thể diện của Vĩ thú a......
"Biết đói bụng? Ta còn tưởng rằng Cửu Vĩ đại nhân còn không biết đói đâu. Chà, vì ngươi lúc chiến đấu rất mạnh mẽ nga." Nhướng mày, Naruto liếc nhìn Cửu Vĩ, thành công khi nhìn thấy sự bối rối lóe lên trong đôi mắt hẹp kia.
Không phải vì nhìn thấy con rồng đó mà choáng ... Trong lòng ai oán, nhưng Cửu Vĩ không dám nói ra. Bắt gặp ánh mắt đang chớp chớp trộm ngắm bên này của Harry, Cửu Vĩ đột nhiên nhớ ra rằng Naruto hình như đã nói từ con trai. "Thằng nhóc đó... con trai của ngươi?"
Nhìn theo ánh mắt của Cửu Vĩ, Naruto thấy Harry nhanh chóng cúi đầu ăn vì bị phát hiện, cuối cùng cũng mỉm cười. "Đúng, đó là Harry, con trai của ta."
"Ta mới ngủ hơn nửa năm, ngươi thật sự có một đứa con trai! Hơn nữa còn lớn như vậy! Ai sinh?!" Đột nhiên cảm thấy như vượt qua Thời gian và không gian không còn tính là cái gì nữa, điều quan trọng là người có EQ âm như Naruto Uzumaki, thực sự có một đứa con trai! "Một đám bất tử ở Konoha kia lúc nào cũng tính kế để ngươi kết hôn, ngươi lúc nào cũng ra sức khước từ không đáp ứng, không thể tưởng được cư nhiên thần không biết quỷ không hay ngươi còn có một đứa con trai! Chẳng lẽ ngươi đã bí mật kết hôn rồi sinh con trai nên mới không đáp ứng?!"
"Khụ......" Sau khi bị hàng loạt câu cảm thán của Kyuubi làm cho nghẹn ngào, Naruto cảm thấy mình đã trợn tròn mắt để đuổi kịp Shikamaru vào ngày hôm đó. "Ngươi ngủ hồ đồ sao, con nào mắt thấy ta lấy vợ sinh con trai! Tên nó là Harry Potter, không phải ta sinh...... A không đúng, tóm lại không phải ta cùng bất luận kẻ nào sinh!"
Severus rất muốn làm bộ chính mình không tồn tại, hưng đáng tiếc là tất cả mọi người có mặt ngoại trừ Potter đều có thể phát hiện ra hắn, chỉ có thể âm thầm đẩy nhanh tốc độ ăn cơm. Trời biết rằng hồ ly có thể nói chuyện đã đủ đáng kinh ngạc, nhưng ai sẽ cho hắn biết tại sao hồ ly này lại suy nghĩ kỳ lạ như vậy? ! Chẳng lẽ có con trai bắt buộc là Uzumaki Naruto sinh sao ? Thật tiếc là sau khi nghe câu trả lời của Naruto Uzumaki, hắn đã hiểu rằng thú cưng đi theo chủ, đó có lẽ là sự thật.
"Nga, không phải ngươi sinh a." Không biết là thất vọng hay là vui mừng, Kurama nhìn chằm chằm tiểu bánh bao vài lần. Chà chà, đôi mắt màu xanh lục rất giống ký chủ của lão nhất ngày xưa, chẳng trách Naruto sẽ nhận nuôi nó. " Vậy hiện tại con nuôi của ngươi, tại sao lại không mang họ Uzumaki của ngươi? Hay là cùng một họ với người cha ngu ngốc của ngươi lấy họ Namikaze cũng được mà? Harry Potter? Tên tiếng Anh lạ quá."
"Ta không hy vọng thằng bé quên đi cha mẹ thân sinh của mình, cái tên là tình yêu và sự kỳ vọng của họ dành cho Harry." Nhận thấy tâm trạng của Harry có vẻ hơi chán nản, Naruto đưa tay xoa tóc Harry. "Giống như khi ba mẹ ta đặt tên ta là Naruto, họ cũng hy vọng rằng ta có thể trở thành một người thành công không phải sao? Ngoài ra, mặc dù lão ba thật sự có ngốc đi nữa thì ông ấy cũng là Hokage đệ tứ, Kurama ngươi không thể chừa ông ấy chút mặt mũi sao? Nói thế nào đi nữa Harry cung kêu là ông nội đấy."
"Tên đó mà cho Namikaze Minato mặt mũi mới lạ đó, ai biểu tên đó bại dưới tay Minato rồi còn bị phong ấn không thể thoát ra. Cũng chỉ có thể nói miệng chiếm chút tiện nghi." Liếc nhìn Cửu Vĩ với vẻ khinh thường, Hogwarts bỗng nhiên có chút lo lắng tên hồ ly thối này sẽ đoạt Naruto với mình. Một vĩ thú đứng đầu mà để lộ ra bộ dáng lấy lòng với Naruto như vậy, đánh chết hắn cũng không tin tên đó có chủ ý với Naruto.
"Được rồi, nói vài câu thôi, ăn cơm đi. lần này thì đến đây thôi, nếu mà lần sau hai người các ngươi đánh nhau mà không cố kỵ nữa là ta cho các ngươi chép phạt một trăm lần quy tắc của Ninja." Ngăn Cữu Vĩ nói lời phản bác, Naruto cảm thấy sâu sắc rằng những ngày sau sẽ rất ồn ào. Nhưng mà ..... Có vẻ như mình đã quen rồi. Neji luôn thích cãi nhau với Sai, Sakura luôn thích cãi nhau với Ino, Shikamaru thì quá lười nói vì sợ rắc rối. Có lẽ chỉ có bản thân mình ..... không có đối thủ để cãi nhau.
"Ba ba Naruto con nên gọi ông ấy là gì?" Nhìn trái nhìn phải, cảm thấy đã an toàn Harry mới ngước đầu nhìn lão ba lợi hại của mình.
" Ta gọi hắn là Kurama, Harry con cứ gọi hắn là vậy đi." Quả nhiên, Harry bé bỏng là người dễ thương nhất, không cãi vã hay đánh nhau. Naruto cảm thấy rất hài lòng với điều này. "Kurama, ngươi đừng có mà bắt nạt Harry, nếu không ta sẽ nhổ lông của ngươi để làm áo khoác lông cho Harry."
" Chấc... bổn đại gia này làm sao có thể bắt nạt tiểu quỷ,vậy thì ta sẽ bao giờ không làm chuyện xấu xa nữa." Kurama kiên quyết sẽ không thừa nhận rằng chính mình rất rõ về tính cách của Naruto, vì vậy hắn mới không cần trở thành một con cáo không lông. "Người áo đen này từ đầu đến chân là bạn mới của ngươi sao?"
"Ngươi nói Snape tiên sinh?" Không ai ngoài Snape trong phòng đáp ứng miêu tả của Kurama, nhưng Naruto vẫn nhận thấy Snape lúc này có chút cứng đờ. "Snape tiên sinh ở đây để chữa lành vết thương, nhưng trong tương lai ông ấy sẽ là thầy dạy độc dược của Harry."
————————————————————
Nhìn vào thực tế là vừa mới được răn đe qua, Hogwarts và Cửu Vĩ đã rất có ăn ý biểu hiện tốt đẹp, không đánh nhau nữa. Mặc dù không thể thiếu sự mỉa mai, nhưng chỉ cần bọn họ không đánh nhau, Naruto sẽ mở một mắt. Severus cố gắng giảm bớt cảm giác tồn tại của mình, bởi vì bất cứ khi nào hai người cãi nhau, hắn đều cảm thấy Hogwarts và hồ ly đều có miệng Slytherin, hắn thực sự không muốn tưởng tượng tiểu Potter ở đây mưa dầm thấm đất ảnh hưởng lớn lên trở thành như thế nào.
" Ba ba Naruto, vì cái gì mà ba và Kurama có thể trở thành bằng hữu của nhau? Rõ ràng hắn..." Luôn cảm thấy khó hiểu trước mối quan hệ tốt đẹp giữa Naruto và Kurama, Harry nghĩ rồi lại nghĩ vẫn quyết định hỏi một chút. Thừa dịp lớp thể thuật vừa kết thúc, Harry trong vòng tay của Naruto chớp mắt và bày tỏ sự nghi ngờ của mình.
"Thật kỳ lạ phải không? Thực ra lúc đầu mọi chuyện không phải như thế này. Lúc đầu hắn luôn muốn khống chế ta, ta luôn muốn thoát khỏi hắn, chỉ là phong ấn không thể cởi bỏ nên chỉ có thể miễn cưỡng sống chung với nhau. Chính là sau này ta biết hắn không phải tự nguyện công kích Konoha, mà là bị điều khiển bởi một đại ác ma, cho nên hắn kỳ thật cũng không có muốn giết hại cha mẹ ta. Sau đó tên xấu xa khống chế Kurama lại xuất hiện, muốn bắt ta, muốn đem Kurama từ trong người ta rút ra. Ta không muốn vì rút Kurama khỏi người mà chết, Kurama không muốn trở thành công cụ của hắn nên chúng ta buộc phải hợp tác với nhau để đối phó với đại ác ma đó. "
" Sau một thời gian dài, ta hiểu biết đến nhiều hơn, ta cảm thấy Kurama cũng không có vẻ hung dữ như vẻ ngoài của nó." Naruto không thể nhịn được cười khi nhớ lại cái thời điểm Kurama nhảy dựng lên nhe răng trợn mắt bộ dáng khi mình nói như vậy. "Mặc dù trong mắt hầu hết mọi người, Kurama là một con thú dữ và là biểu tượng của thảm họa, nhưng ta biết rằng đó không phải là những gì hắn muốn.Sức mạnh quá mạnh, có quá nhiều người thèm muốn sức mạnh của hắn, nên không có cách nào giải quyết. Cho nên ta tha thứ hắn, bắt đầu đem hắn trở thành bằng hữu. Khi chiến đấu cùng nhau kề vai sát cánh, dù ta phải chịu bao nhiêu vết thương, Kurama đều sẽ giúp ta chữa khỏi. Khi đầu óc ta nóng lên, hắn sẽ nhắc nhở ta giữ bình tĩnh."
"Vậy hai người đã trở thành đồng đội, phải không?" Hóa ra là như vậy, Harry cảm thấy rõ ràng một chút. "Hắn nhất định phải hận tên đại ác ma kia, lợi dụng hắn làm chuyện xấu rồi bị nhốt."
"Đúng vậy, cho nên mỗi lần nhìn thấy đại ác ma đó, Kurama sẽ rất cáu kỉnh. Bây giờ, Harry, cho dù đó là kẻ thù của con, cũng không thể đem lập trường của mình ra mà phủ định hết thảy mọi thứ, con hiểu không? Người xấu dù sao cũng có ưu điểm của hắn, giống như người tốt cũng có khuyết điểm. Có thể kẻ thù của con không tình nguyện, có thể hắn là để bảo vệ ai đó, sau tất cả không kẻ xấu hoàn toàn không có nhiều." Hy vọng cho đến khi Harry đi học, hắn có thể cho Harry một thái độ tốt đẹp. Trả thù không có gì là sai, nhưng những người chỉ bị ám ảnh bởi sự trả thù thì ....... Quá bi ai.
" Dạ." Nghĩ về những gì đã thấy trong lịch sử ma thuật, Tử thần Thực tử (Death Eaters) phần lớn đến từ các gia đình quý tộc. Harry không khỏi tự hỏi liệu một số Tử thần Thực tử (Death Eaters) cũng chỉ bảo vệ người nhà nên bị buộc phải trung thành hay không.
Severus, người đang đứng cách Naruto và Harry vài bước thì dừng lại, hắn không ngờ mình sẽ nghe thấy những lời thích đáng như vậy từ một người không liên quan gì đến thế giới phù thủy. Hắn nghiêng về câu nói của Uzumaki Naruto hơn là những quan niệm ngu xuẩn đen trắng về cụ Dumbledore và Hội Phượng hoàng. Quả nhiên không hổ là cường giả đã sống sót sau chiến tranh? Theo cách này, để tiểu Potter sống với một người đàn ông mạnh mẽ hợp lý như vậy là lựa chọn tốt nhất. Đối với cụ Dumbledore ... hừ, làm sao nỗi buồn của con ong già đó lại quan trọng hơn con trai của Lily?
Đã sớm nhận thấy được phía sau có người, Naruto không cần đoán cũng biết là ai. Kurama sẽ không tiếp cận nó một cách thận trọng, và Hog thì càng không thể. Quay đầu lại, Naruto mỉm cười khi thấy vẻ quyết tâm trên khuôn mặt dường như quyết định điều gì đó của Snape. "Ngài Snape, có chuyện gì vậy?"
Gật đầu và nhìn thoáng qua tiểu Potter, Severus tin rằng người bên kia có thể hiểu được ý của mình.
Dùng Kurama biết rất nhiều câu chuyện thú vị làm cái cớ, Naruto dễ dàng khiến cho Harry đi tìm Kurama. "Về Harry, phải không?"
"Tôi hy vọng Uzumaki tiên sinh có thể cho tôi một cái hứa hẹn, tương ứng, tôi cũng sẽ hứa hẹn không tiết lộ thông tin về nơi ở của Potter và ngài." Severus không cho rằng Uzumaki Naruto là một người lãnh đạo sẽ nghe không hiểu ý tứ của chính mình. Nhưng lãng phí thời gian ở cong cong vòng cũng không có ý nghĩa gì. Ở trước mặt cường giả, thử gì đó còn không bằng gọn gàng dứt khoát.
"Tôi không biết nhiều về cách làm việc của phù thủy của các ngài, nhưng có chuyện nói thẳng, nói được thì làm được, đó nhẫn đạo của tôi. Tôi nguyện ý hứa hẹn sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ sự an toàn của Harry và để nó lớn lên một cách an toàn và hạnh phúc, bất kể đối thủ là ai." Nở nụ cười rạng rỡ, Naruto cảm thấy Snape này thật sự quan tâm Harry, nếu không sẽ không có động thái như vậy.
Severus không chắc mình có nên để Naruto và chính mình đặt ra một lời nguyền không thể phá vỡ hay không, cũng không biết vì cái gì, đối mặt với nụ cười rực rỡ nhưng không phô trương, cùng với sự kiên định không thể nghi ngờ trong cặp mắt kia. Hắn cảm thấy người đàn ông này xứng đáng để tin tưởng. Đồng thời hắn vẫn có cảm giác kỳ quái, chính là phải giữ lời hứa trước mặt nam nhân này. "Vậy thì, tôi hứa sẽ không tiết lộ bất kỳ tin tức nào về ngài và Potter."
"Tôi nguyện ý tin tưởng ngài, Snape tiên sinh, tôi tin tưởng bản năng cùng ánh mắt của chính mình." Naruto vươn tay, vừa lòng nhìn Snape cũng duỗi tay bắt tay chính mình. "Nếu ngài không phiền, tôi hy vọng ngài có thể là giáo viên dạy độc dược của Harry. Tôi không biết độc dược và Hog không giỏi về nó. Nhưng tôi nghĩ độc dược rất quan trọng đối với một phù thủy, cho nên tôi không hy vọng vì nguyên nhân của mình mà khiến Harry không biết chút gì về độc dược cả."
Severus bất giác khịt mũi khi nghĩ đến thành tích tuyệt vời của tên khốn Potter trong lớp độc dược. "Tôi nghĩ sức mạnh của ngài Uzumaki đây có thể cho Potter khả năng tự bảo vệ mình , ngay cả khi không biết chút nào về độc dược."
"Nhưng nó là con trai của tôi. Nếu độc dược có thể cho thằng bé cơ hội sống sót, tôi sẽ không để mặc kệ thằng bé nắm giữ nó. Tôi là một ninja, và tôi biết rất rõ ràng khi nguy hiểm ập đến, bất kỳ yếu tố nào cũng có thể quyết định kết quả là sống hay chết." Từ chối? Không quan trọng Uzumaki Naruto ta đây không thiếu nhất chính là sự kiên trì, cùng lắm thì lì lợm la liếm thôi.
"Được rồi, tôi đồng ý, nhưng nếu Potter không có tài luyện độc dược và chỉ có thể làm nổ tung vạc, thì tôi chỉ có thể bất lực." Nhìn chằm chằm vào đôi mắt rõ ràng viết không chấp nhận bị từ chối, Severus khó chịu nhìn đi chỗ khác. Chết tiệt, tại sao Naruto Uzumaki này lại vô sỉ như Lão Mật Ong.
★ ★ ★ ★ ★ ★ ★
Cữu- điên cuồng quăn đuôi- Vĩ: Này, tại sao lại muốn ta dỗ đứa nhỏ bằng một giọng khép nép như vậy?
Hog- ủy khuất oán niệm-Warts: Cửu Vĩ thật sự không có gì ý đồ sao? Ngươi thật sự sẽ làm ta đuổi tới Naruto sao?
Tô- Bình tĩnh mỉm cười- Yêu nghiệt: À, mới bắt đầu thôi, các ngươi có rất nhiều ý kiến, có muốn lấy hộp cơm không?
Cửu- Hai mắt bốc hỏa-Vĩ:...... Chỉ có đàn bà cùng tiểu nhân là khó ở chung vậy!
Hog- Âm thầm nghiến răng- Warts: Ngươi nếu là Phù thủy tuyệt đối sẽ tiến Slytherin!
Harry- Hoàn toàn không rõ trạng huống-Potter: Naruto ba ba, chị này là ai vậy?
Uzumaki- Mỉm cười-Naruto: Là một người rất mạnh mẽ, Harry phải nhớ đến tuyệt đối không thể đắc tội nàng nga ( bằng không lão ba ta cũng không giữ được ngươi a nhi tử ).
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top