Chương 3: Phân nhà(1)

Mười phút sau, tàu lửa thả chậm tốc độ, cuối cùng dừng lại. Trong đêm tối, lũ học sinh xô đẩy nhau đứng trong một sân ga nhỏ. Người đàn ông phụ trách trông coi khu vực Cấm của Hogwarts xuất hiện. Giơ ngọn đèn trên tay, giọng ông trầm vang mười phần
_" Học sinh năm nhất! Học sinh năm nhất mau tới đây!"

Hagrid mặc áo khoác dày, để một bộ râu quai nón rậm rạp, thân cao hai mét có hơn, đứng ở bên trong đám học sinh chen chúc, cực kì nổi bật. Học sinh năm nhất nghe được, lập tức quây quanh ông.
_" Tốt rồi! Đều đến đây. Học sinh năm nhất đi theo ta.... Còn có học sinh năm nhất không...? Tốt! Chú ý cẩn thận dưới chân."
Hagrid nói, sau khi thấy không bỏ sót học sinh nào, ông ra hiệu cho bọn nhỏ xuất phát.

Ban đêm gió lạnh thổi bốn phía, bọn học sinh đều rùng mình mấy cái. Nhưng cũng không ai nói một lời, tất cả đều im lặng đi theo Hagrid, bước trên von đường đá gập ghềnh. Sau một đoạn cua, bọn trẻ lập tức kinh ngạc hô lên. Kết thúc của con đường đá chật hẹp, đột nhiên xuất hiện một hồ nước đen rộng lớn. Đối diện cao cao trên sườn núi nguy nga hùng vĩ, lâu đài Hogwarts hiện ra sau lớp sương mù. Một phần lâu đài ngay sát mép vực, ở trong màn đêm, cửa sổ mở ra như đầy sao.

_" Chúng ta phải đi tiếp nào. Bây giờ lên thuyền! Mỗi thuyền không thể quá 4 người."
Hagrid chỉ vào một loạt thuyền nhỏ bên hồ. Sau khi lũ trẻ trèo lên, mấy chục cái thuyền xẹt qua mặt hồ phẳng như gương. Sâu dưới hồ nước đẩy từng vòng gợn sóng.

Harry rất may mắn được chiếm một nửa cái thuyền của người gác rừng. Khi cậu trèo lên thuyền, Hagrid nhìn cậu, đôi mắt bác sáng lấp lánh:
_" Cháu cùng bọn họ lớn lên thật giống nhau."
_" Cái gì ạ?"
_" Cha mẹ cháu." Hagrid nói " Cháu và James quả thật giống nhau như đúc, trừ đôi mắt giống mẹ cháu. Tuyệt đẹp!"
_" Đúng vậy. Đúng vậy" Harry cười nói
_" Có rất nhiều người nói với cháu như vậy." Sirius, Remus, cụ Dumbledor,...
Mỗi người lớn đều nói như vậy với Harry, họ đều thấy bóng dáng cha mẹ qua cậu.

_" Cháu là đứa trẻ của ba mẹ. Không phải sao!"
_" Đúng vậy. Đương nhiên! Lần trước nhìn cháu, cháu mới chỉ là một đứa trẻ sơ sinh nho nhỏ."
Hagrid vui vẻ khoa chân múa tay, hoàn toàn không thấy được bất thường trong câu nói của Harry. Trước đó, đáng lý Cứu Thế Chủ của chúng ta mới gặp mỗi vị giáo sư Độc Dược. Ông có thể trông cậy vào Snape tiên sinh thốt lên những hồi ức ôn nhu hạnh phúc thời còn đi học sao -.-"???

Đương nhiên! Không! Giáo sư chỉ có thể hung hăng nguyền rủa một hồi " Chết tiệt! Potter!"

Hagrid còn đang có rất nhiều chuyện muốn nói với Harry, nhưng không bao lâu, tất cả thuyền nhỏ đều đã đến bên kia bờ hồ, dưới chân tòa lâu đài. Ông lại giơ cao ngọn đèn, dẫn theo đám học sinh mới trèo qua đường núi gập ghềnh lướt qua đồng cỏ lầy lội ẩm ướt. Tiếp đó một cảnh cửa thật lớn xuất hiện trước mắt.
Cửa lớn mở ra, một nữ phù thủy mặc áo choàng xanh thẫm xuất hiện.
_" Cảm ơn ông, Hagrid. Đến đây liền giao cho ta đi."
Bà nói, sau đó ra hiệu, bọn trẻ rồng rắn đi theo.

Chủ nhiệm Gryffidor nghiêm khắc đưa cả bọn đi đến bên một cánh cửa khác. Dùng giọng điệu nề nếp của mình, bà giới thiệu thông tin của Hogwarts cùng các Nhà, một ít chú ý về cách ăn mặc. Bà hy vọng các học sinh mới có thể dùng ngoại hình gọn gàng sáng sủa xuất hiện trong bữa tiệc đầu năm học.
Sau đó, nữ giáo sư rời đi.

Bọn học sinh đem yêu cầu giữ yên lặng của giáo sư Mc Gonagall vứt ra sau đầu.
Lũ trẻ vây lại một chỗ, âm thanh ríu rít tranh luận. Ron kể lại những gì anh trai kể về quá trình phân nhà mà cậu nghe được. Cậu nhóc Neville run rẩy lo lắng, còn Hermoine thì liên tục lẩm bẩm lại bài học trong sách năm nhất.

Harry không nói gì, lặng lẽ đứng một bên. Cậu im lặng không có nghĩa là không ai để ý đến Cứu Thế Chủ. Tất cả bọn học sinh đều tò mò tự hỏi. Thẳng đến khi cậu bé quý tộc tóc bạch kim cao ngạo bước đến.

_" Cậu chính là Harry Potter? Thật trùng hợp, chúng ta đã từng gặp nhau trong tiệm thú cưng." Và cậu đã cướp Hedwig, Harry bực dọc nghĩ
_" Thuận tiện tự giới thiệu một chút, tôi là một Malfoy, Draco.Malfoy" Thời điểm nói lời này, tóc bạch kim ngẩng cao đầu kiêu ngạo như con khổng tước.
Mang theo sự cao ngạo của máu trong quý tộc.

Nhịn không được, Harry cười một tiếng. Tất nhiên làm nụ cười của khổng tước con nhạt dần
_" Cậu cảm thấy tên của tôi thật buồn cười...?"

Harry hơi hơi mở miệng, định giải thích một chút. Nhưng Draco không cho cậu cơ hội.
_" Phải không, Potter? Nếu cậu còn muốn cùng lăn lộn với bọn bạn tầm thường kia, tôi không có gì để nói. Nhưng xin chú ý..." Cậu ta đảo mắt qua đám lộn xộn chỗ Ron " quỷ nghèo tóc đỏ, thích khóc thút thít ngu xuẩn....... không có đầu óc. Sẽ chẳng đem lại cho cậu điều gì đâu. Nếu tôi là cậu, nên cẩn thận, cẩn thận lựa chọn. Nếu không cậu sẽ đi theo lối mòn cha mẹ cậu hồi xưa."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top