Chương 5
Sau khi giáo sư Mc Gonagall đi ra khỏi phòng.
Tụi nhỏ bắt đầu bàn tán về cách thức phân loại, tóc hồng nhà Weasley còn lo sợ phải đánh nhau với cự quái. Ta đã sắp đau bụng vì nhịn cười, đúng là các tiểu động vật của Hogwarts chưa bao giờ hết thú vị.
Khoảng hai chục con ma vừa trường ra từ bức tường phía sau, nhìn chăm chú vào đám học sinh năm nhất.
"Học sinh mới đây. Chắc là sắp được phân loại phải không?" Một con ma trông giống một thầy tu tròn trĩnh.
Vài đứa trẻ gật đầu nhưng vẫn im lặng. Thầy tu béo tiếp:
"Hy vọng gặp lại các em trong nhà Hufflepuff, nhà cũ của anh ấy mà."
Chợt vang lên một giọng sắc lạnh:
- "Tiến tới trước lễ phân loại sắp bắt đầu."
Giáo sư McGonagall đã quay trở lại, Những con ma vội chui tọt vào bức tường đối diện, từng con một. Trước khi đi một con ma với y phục thời trung cổ, cả người toàn máu nghi hoặc nhìn ta vài lần.
Giáo sư McGonagall ra lệnh:
"Bây giờ các trò sắp hàng một và đi theo ta."
Cả bọn nối đuôi ra khỏi phòng, băng ngang hành lang, xuyên qua vài cánh cửa đôi nũa rồi mới bước vào đại sảnh.
Gian phòng rộng mênh mông được chiếu sáng bằng hàng ngàn hàng vạn ngọn nến, lơ lửng trên không trung phía trên bốn dãy bàn dài, nơi tất cả học sinh của trường đang ngồi. Trên mặt bàn là những dĩa vàng và cốc vàng lóng lánh. Ở đầu đại sảnh đường là một cái bàn dài khác dành cho giáo sư.
Giáo sư McGonagall dẫn đám học sinh năm thứ nhất về phía chiếc bàn này, để chúng đứng thành hàng đối diện với những học sinh khác, có các thầy cô ở sau lưng. Hàng trăm gương mặt chăm chú nhìn chúng, trông giống như những chiếc đèn lồng mờ mờ với những ngọn nến chập chờn thắp bên trong. Lẫn trong đám học sinh là đây đó những con ma ẩn hiện như làn sương bạc. Vòm nhà đen như nhung rắc đầy những vì sao. Thật khó mà tin nồi phía trên cao kia lại là một cái trần nhà và đại sảnh đường ắt hẳn phải ăn thông với bầu trời.
Giáo sư McGonagall đặt một cái ghế cao bốn chân trước mặt bạn trẻ năm thứ nhất. Phía trên cai ghế đó là một chiếc nón phù thủy hình chóp. Cái nón te tua, vá chùm vá đụp, và dơ cực kỳ. Ta ghét bỏ nhìn cái nón thật mất thẩm mỹ, không thể ngờ nó là mũ của phụ thân.
Trong vài giây, không gian im lặng phăng phắc. Rồi bỗng nhiên cái nón vặn vẹo, một miếng toạt gần vành nón mở ra như một cái miệng, và cái nón bắt đầu hát:
Các ngươi có lẽ cảm thấy ta không tính xinh đẹp
Nhưng ngàn vạn không cần trông mặt mà bắt hình dong
Cho dù các ngươi có che dấu bao nhiêu suy nghĩ trong đầu óc
Đều không thể tránh khỏi ánh mắt tinh tường của ta
Đội ta lên một chút đi
Ta sẽ nói cho các ngươi biết
Các ngươi nên phân đến học viện nào...
Ngươi có lẽ thuộc về Griffindor
Người nơi đó chôn dấu dưới đáy lòng là sự dũng cảm
Bọn họ gan dạ, sáng suốt, khí phách cùng hào sảng
Làm huy hoàng lịch sử nổi tiếng của Griffindor
Ngươi có lẽ thuộc về Hufflepuff
Người nơi đó chính trực trung thành
Học sinh Hufflepuff kiên nhẫn thành thực
Chưa bao giờ úy kị lao động gian khổ khó khăn...
Nếu đầu óc của ngươi khôn khéo
Có lẽ sẽ tiến vào nơi trí tuệ của lão Ravenclaw
Những kẻ vô cùng bác học cơ trí
Ở nơi đó chắc chắn sẽ gặp được đồng đạo
Có lẽ ngươi sẽ tiến vào Slytherin
Có lẽ ngươi ở trong này sẽ có được chân thành bằng hữu
Nhưng những hạng người âm hiểm giảo hoạt nơi đây
Sẽ không tiếc hết thảy thủ đoạn để đạt được mục đích....
Đến đây..
Đội ta lên đi!
Không cần sợ hãi !
Ngàn vạn lần không cần thất kinh!
Trong tay ta ngươi tuyệt đối an toàn
Bởi trên đỉnh đầu ngươi ta là mũ ma pháp đọc suy nghĩ...
Kết thúc bài hát của chiếc nón, cả sảnh đường nổ tung trong tiếng vỗ tay. Cái nón nghiêng mình chào bốn phương tám hướng rồi đứng yên.
...
Cái quái gì thế này!!! Ta thiếu chút nữa bị sặc nước bọt, rõ ràng lúc trước không phải như vậy. Lão Ravenclaw? Slytherin âm hiểm giảo hoạt???
Giáo sư McGonagall bước tới trước với một cuộn giấy da dày trong tay:
"Khi ta gọi tên người nào thì người đó chỉ việc đội nón và ngồi lên ghế. Bắt đầu: Hannah Abbott!"
Một cố bé có đôi má hồng hồng và đôi bím tóc vàng hoe bước ra khỏi hàng, đội nón vào và ngồi xuống ghế. Yên lặng trong giây lát. Cái nón hô lên:
"Hufflepuff."
Những người ngồi ở dãy bàn bên phải hoang hô và vỗ tay chào mừng.
Hannah đi đến ngồi ở dãy bàn của nhà Hufflepuff.
"Kế tiếp, Susan Bones!"
"Hufflepuff."
"Terry Boot!"
"Ravenclaw."
"Mandy Brocklehurst!"
Cũng vào nhà Ravenclaw.
"Lavender Brown!"
"Gryffindor."
"Millicent Bulstrode!"
"Slytherin"
"Justin Finch - Fletchley!"
"Hufflepuff."
"Hermione Granger!"
Cô bé chạy như bay lại cái ghế và chụp ngay cái nón lên đầu. Cái nón hô lên:
"Gryffindor."
"Neville Longbottom!"
"Gryffindor!"
"Draco Malfoy!"
Cái nón chưa kịp chạm vào mái tóc đã tuyên bố:
"Nhà Slytherin!"
Chẳng còn lại mấy người nữa, ta nhàn chán nhìn xung quanh nghĩ.
Và rồi cuối cùng cũng đến:
"Harry Potter!"
Khi Harry bước tới, tiếng xì xầm nổi lên khắp bốn phía.
"Có phải giáo sư mới gọi Potter không?"
Chiếc mũ phân loại im lặng một lúc rồi hô to
"Gryffindor."
Huynh trưởng Gryffindor đứng dậy bắt tay nồng nhiệt, trong khi hai anh em sinh đôi nhà Weasley gào lên:
"Tụi mình có Harry Potter rồi! Tụi mình có Harry Potter rồi!"
Và bây giờ thì chỉ còn vài đứa học trò chưa phân loại.
"Dean Thomas!"
Là một thằng bé da đen khá cao, được vô Gryffindor.
"Lisa Tupin!"
Cô bé này về nhà Ravenclaw.
Tới lượt Ron Weasley, mặt nó xanh lét như tàu lá chuối. Vài giây sau, cái nón tuyên bố:
"Nhà Gryffindor!"
Có vẻ Cứu thế chủ rất hoan nghênh cậu bé này nha, nhìn Harry Potter vỗ tay như điên ta suy nghĩ. Tình tay ba có vẻ nghiêng sang một bên rồi. Bạch kim mao, ta tin tưởng ngươi! Cố lên.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top