Phiên ngoại: Cuộc thi Tam Pháp Thuật [2]
- Dì Cissy!
- Delphini! Draco đâu rồi con??
Narcissa cùng Lucius sau khi nhận được thư cú của Snape thì lập tức chạy lên trường. Lucius vẫn còn đang nói chuyện cùng cụ Dumbledore và ông Cornelius, Narcissa thì hối hả đi đến phòng nhà Slytherin tìm con trai.
Delphini thở dài, chỉ lên phía cầu thang dẫn đến dãy phòng nam sinh:
- Blaise và Theodore đã an ủi Draco rất nhiều. Nhưng con nghĩ chắc là không khả quan rồi. Anh ấy không nói gì từ hôm qua đến giờ...
- Merlin ạ! Thằng bé vẫn chưa đủ tuổi cơ mà!
Narcissa xoa trán. Bà vẫn không hiểu nổi sao tên con bà lại xuất hiện trong Chiếc Cốc Lửa như vậy.
Blaise bước xuống từ cầu thang dãy phòng nam, gật đầu chào Narcissa một cái, rồi hiểu ý trấn an bà:
- Cô đừng lo ạ, Draco ổn hơn rồi. Cậu ấy bảo muốn ngủ một chút, nhưng sắc mặt đã khá lên nhiều đấy.
Narcissa mỉm cười cảm ơn Blaise. Rồi bà nói:
- Nhờ mấy đứa bên cạnh thằng bé giúp cô. Nhà Malfoy sẽ điều tra chuyện này ra lẽ! Sớm thôi...
Harry đứng đợi trước cửa hầm nhà Slytherin từ sáng sớm. Cậu bé rất lo lắng cho Draco. Từ hôm có kết quả, Draco gần như mất tăm mất dạng. Hai đứa chưa nói chuyện với nhau gì cả...
- Draco!
Cửa hầm vừa mở, cậu nhóc bạch kim vừa ló đầu ra thì đã nghe tiếng Harry reo lên.
- Tớ lo cho cậu quá! Không sao đâu Draco, tớ và mọi người tin cậu! Hermione và Ron cũng nói người được Chiếc Cốc Lửa lựa chọn phải rất giỏi. Cho nên dù ai là người đã bỏ tên cậu vào đó, cậu cũng phải xuất sắc lắm mới được chọn mà!
Harry liến thoắng không ngừng, còn an ủi nắm tay Draco mà không để ý vành tai cậu nhỏ đã đỏ bừng lên.
Draco vẫn đang chìm đắm trong câu: "Tớ lo cho cậu quá!" của người thương, trong phút chốc quên đi hết những phiền muộn mấy ngày nay.
- Chà, vui hơn nhiều rồi ha?
Delphini mỉm cười bước từ trong hầm ra. Nhìn sắc mặt tươi tỉnh hơn của Draco, cô bé thở phào nhẹ nhõm.
Rồi cô bé vỗ vai Draco:
- Vui hơn là tốt rồi. Đừng để tâm đến người khác nghĩ gì, mọi người tin anh là đủ.
- Các cô cậu dù đã dậy sớm thì cũng đừng đứng đây tán gẫu, giờ ăn sáng sẽ tới nhanh thôi.
Giọng trầm trầm lạnh nhạt của giáo sư Snape vang lên. Harry run run quay qua nhìn ông, cúi chào một cái rồi lủi đi mất. Draco cũng vội đuổi theo cậu nhóc, còn lại mỗi Delphini đứng với vị giáo sư đáng sợ này...
- Giáo sư, người làm tiểu Harry sợ mất rồi!
Delphini trêu chọc nhìn giáo sư, à bây giờ phải gọi là người yêu bí mật của Delphini chứ nhỉ!
- Cả em nữa tiểu cự quái! Nếu không còn gì nữa thì nhanh nhanh đến đại sảnh ăn sáng đi.
Snape bất đắc dĩ nhéo nhéo cái má phúng phính của cô bé, trong mắt thoáng qua một tia cưng chiều khó thấy.
- Em biết rồi!
Delphini cười hì hì, rồi cũng đi tới đại sảnh.
__________________
- Draco! Draco! Tỉnh dậy!!
Draco đang say giấc nồng, bị đánh thức bởi tiếng gọi.
Vừa hé mắt ra, cậu nhóc bạch kim thấy khuôn mặt không thể quen hơn - đứa em họ của cậu, Delphini.
Bật dậy gần như ngay lập tức, lại nhìn sang Blaise và Theodore hai má hơi ửng đỏ ở cái giường tầng đối diện, Draco trợn mắt:
- Em điên hả Delphini??! Khuya lắm rồi, sao em lại ở phòng nam sinh???
- Nghe em nói này. Rồng! Nó chắc chắn là rồng!
- Cái gì???
Blaise bắt đầu nhiều chuyện, mò xuống giường.
- Bài thi đầu tiên của cuộc thi. Họ sẽ cho các thí sinh cướp trứng của rồng.
Delphini nghiêm túc nói. Rồi như hiểu được ba thằng con trai định hỏi gì, Delphini trả lời luôn:
- Voldy nói cho em biết. Ông Fudge đã mời ba em làm giám khảo. Em chắc mẩm hai trường kia cũng đã nói cho Delacour và Krum biết rồi, nhưng em lại biết trễ quá...
- Em...chắc chắn chứ?
Draco nheo mắt hỏi lại. Nhận được cái gật đầu đầy chắc chắn của cô bé, khoé môi cậu ấm bạch kim kéo lên đầy ma mãnh:
- Cuối cùng thì đống kiến thức về rồng tích lũy mấy năm qua cũng có đất diễn rồi...
. . . . .
Sáng hôm sau, cũng chính là ngày diễn ra bài thi đầu tiên. Mọi người đều tập trung đến khán đài, cổ vũ hò hét rất lớn. Đám rắn nhỏ cũng hiếm khi vứt bỏ hết lễ nghi mà cố gào thật lớn để ủng hộ Draco.
Bốn bị quán quân được tập hợp lại để bốc thăm, chọn con rồng mà mình sẽ phải đấu. Trái ngược với ba người kia đều có vẻ vô cùng hồi hộp và lo sợ, Draco lại điềm nhiên như không. Cậu nhóc bốc được con Rồng Đen Hebrides, một trong mấy con hung hãn nhất.
Và Draco được xếp thi cuối cùng. Delphini, nhờ "quyền lực" của cha mình, được ngồi ở hàng ghế đặc biệt. Trong khi cả cô bé và Lucius đều vô cùng lo lắng cho Draco thì Narcissa, sau khi biết bài thi là rồng, đã cười một nụ cười đắc thắng...
Ba người kia đã thi xong, đến lượt Draco. Cậu ấm bạch kim bước ra một cách vô cùng ngạo mạn, ờm...mặc dù làm bao cô trên khán đài tan chảy... Draco bước tới trước mặt con rồng. Một rồng một người nhìn nhau. Rồi, cậu nhóc đưa tay vào trong túi quần. Ai nấy trên khán đài đều vô cùng hồi hộp...
Draco lấy ra một đống kẹo...
Không nhầm đâu. Là lấy ra kẹo đấy! Nhưng điều này chưa làm khán giả phải sốc óc nhất đâu...
Con Hebrides nghiêng đầu nhìn đống kẹo trên tay Draco, rồi tự nhiên nhào tới làm Delphini và Lucius xém vọt tim ra ngoài. Harry thì gần như gào khan cổ họng:
- DRACOOO!!!!! CẨN THẬN!!!! DRACOOO!!!
Nhưng hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người, con Hebrides ngoạm lấy đống kẹo, nhai ngồm ngoàm một cách đầy thoả mãn. Draco lại lôi ra thêm một đống nữa, rồi trong lúc nó đang bận bịu ăn kẹo, cậu nhóc rón rén tới chỗ cái trứng...
- THÀNH CÔNG RỒIII!!! DRACO MALFOY ĐÃ THÀNH CÔNG LẤY ĐƯỢC QUẢ TRỨNG RỒNG!!! CẬU ẤY ĐÃ HOÀN THÀNH BÀI THI MỘT CÁCH KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC!!!
Ông Bagman gào lên.
Delphini hưng phấn ôm chặt lấy cổ Voldemort mà gào tên Draco. Lucius..."xém" vứt bỏ phong phạm quý tộc mà nhảy dựng lên, muốn khoe cho tất cả mọi người biết nó là con trai ông đấy, nhưng may thay, ông kịp tỉnh hồn lại và không làm vậy...
Các học sinh nhà Gryffindor, dưới sự chỉ huy của "nữ vương sư tử" Hermione cùng Harry và Ron, cũng vô cùng nhiệt liệt chúc mừng cậu nhỏ nhà Malfoy.
Kết thúc phần thi, Draco là người có điểm số cao nhất. Tiếp đó là đến Viktor Krum, theo sau là Fleur và Cedric.
Quay lại với quán quân bạch kim của chúng ta, người đã kênh mặt cả ngày hôm đó với Viktor Krum vì được Harry ôm chúc mừng, đang ở trong phòng sinh hoạt chung nhà Sltherin mày mò cái trứng cùng đám bạn.
- Thử mở ra lại một lần nữa xem, biết đâu...
- Tai của tớ vẫn còn ù ù đây nè!
Pansy gạt phăng lời đề nghị của Theodore, xoa xoa hai lỗ tai vẫn còn lùng bùng vì tiếng hét lúc nãy khi mở quả trứng.
Draco nhíu mày nhìn cái trứng thật lâu. Cậu vẫn không hiểu nổi gợi ý rốt cuộc là cái quái gì.
"Rầmm!" - Cánh cửa phòng sinh hoạt chung mở ra. Và Delphini, tóc tai hơi rối, thở hồng hộc mệt mỏi.
- Cậu vừa đi đâu đấy? Sao tóc cậu...
Harry trợn mắt nhìn Delphini. Cô bé chưa bao giờ xuất hiện trước mắt mọi người với bề ngoài này.
- Đi nghe lén... - Delphini thở mạnh - Và tớ bị phát hiện. Nhưng không sao, tớ đã lấy được thông tin cái trứng cho Draco rồi.
Cả đám há hốc nhìn Delphini. Draco có chút cảm động:
- Em giúp anh nhiều quá...
Delphini vuốt lại tóc tai, mỉm cười:
- Có sao đâu! Nhưng trước mắt thì cứ chuẩn bị cho Vũ hội Giáng sinh trước đi đã. Draco, anh là quán quân, cho nên sẽ cùng ba người còn lại mở màn đầu tiên đó. Tìm bạn nhảy chưa?
Blaise nghe đến đây, tự hào khoe:
- Tớ đã được mời Ronald rồi! Vậy tớ là người đầu tiên có bạn nhảy đúng chứ?
- Đừng có mơ! Tớ sẽ đi cùng Theodore!
Pansy không chịu thua, nắm cổ áo Theodore lôi cậu chàng đứng dậy.
Draco đưa mắt nhìn Harry, vừa lấy được can đảm định ngỏ lời.....
- Còn tớ đi cùng với anh Krum. Anh ấy vừa rủ tớ hôm qua.
Harry ngây thơ kể với đám bạn.
Delphini ngỡ ngàng, nhìn sang Draco đang hoá đá, không biết phải nói gì. Cô nhóc sờ sờ mũi, Merlin ạ, người chẳng chịu giúp Draco chút nào!
=•=•=•=•=•=•=•=•=•=
Hơn 1500 chữ...
Nó lại quá dài mọi người ạ!😂 Kiểu này chắc tui phải tách ra làm 3,4 phần quá. Tại tui muốn làm phiên ngoại này chủ yếu dành cho cặp Draco - Harry, mà cũng đâu thể qua loa mấy cái chi tiết khác được. Cái thành ra phiên ngoại mà nó dài quá. Nhưng không sao, hai ẻm sẽ được hạnh phúc bên nhau nhờ có Viktor Krum làm bàn đạp😂
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top