CHƯƠNG 25: ANIMAGUS

Mỗi ngày Harry thời gian rảnh rỗi đều cùng Sirius ở bên nhau. Đền bù tiếc nuối đời trước.


Sirius vui vẻ dạy con đỡ đầu của mình biến hình thành động vật, liền biến hình thành một con chó đen lớn. Thật là một con chó lớn, cùng sói không sai biệt lớn lắm, da lông ngăm đen tỏa sáng, đôi mắt sáng ngời có thần.


Đại cẩu đem Harry hạ gục xuống đất, dùng đầu lưỡi liếm mặt Harry, làm cho cậu cười ha ha.


Harry ngồi ở bên cây cổ thụ bên Hồ Đen, đại cẩu ngoan ngoãn mà bò ở bên người Harry vui vẻ mà quẩy quẩy cái đuôi.


Harry nhẹ nhàng mà vuốt ve, đại cẩu thoải mái nheo lại mắt.


"Cha đỡ đầu." Harry đột nhiên dừng động tác trên tay.


"Gâu?" Đại cẩu nghiêng đầu, nhìn Harry.


"Chú dạy con cách biến hình aminagus đi."


Sirius giải trừ hình thái animagus, khôi phục hình người.


"Đương nhiên có thể." Sirius dùng ánh mắt "Trẻ nhỏ dễ dạy" nhìn Harry.


"Muốn chạy ra khỏi lâu đài đi Rừng Cấm dạ dụ ban đêm, đương nhiên vẫn là dùng hình thái animagus là tốt nhất. Ba của con để lại cho con áo choàng tàng hình cũng dùng không được tự do."


Harry vẻ mặt hắc tuyến, như thế nào mà nguyên nhân cậu muốn học cách biến hình animagus chỉ là muốn vì dạ du ban đêm?


Harry tuy là có chút bất đắc dĩ, nhưng là cũng không nói ra. Sirius kỳ vọng chính mình là một Gryffindor thích mạo hiểm, cậu vẫn là không cần đánh vỡ ảo tưởng tốt đẹp này.


Harry tuy rằng sẽ đi đêm du, nhưng là tuyệt đối không phải vì thích mạo hiểm kích thích kia. Harry tất nhiên dũng cảm, nhưng là tuyệt đối sẽ không lỗ mãng.


Sirius đúng là một người thầy tốt, giáo sư này rất kiên nhẫn mà dạy Harry cách biến hình aminagus. Đối với tri thức Sirius có cách nhìn độc đáo, chú ấy có thể đem vấn đề phức tạp mà đơn giản hóa.


Harry lúc này mới phát hiện, Sirius thật là phù thủy cường đại khó có được.


Harry dùng thời gian mấy ngày, đi học cách biến hình animagus.


"Harry. Con thật làm chú không còn biết nói gì nữa. Chú và ba của con học biến hình animagus thời gian cũng rất ngắn rồi, nhưng con thật là một con tiểu quái vật."


Harry khó được ngượng ngùng mà cười cười, "Cha đỡ đầu, đều là do chú dạy tốt."


Harry có được linh hồn trưởng thành, đã tích lũy được một lượng lớn kiến thức phép thuật, cho nên đối với biến hình animagus vẫn là có thể nhanh chóng hiểu rõ các kiến thức về animagus.


Snape dạy xong tiết Độc Dược trở lại hầm, liền thấy một sinh vật màu trắng lông xù xù bò lăn lộn trên sàn nhà.


Snape đến gần phát hiện, đó là một con tiểu hồ ly màu trắng.


Con vật nho nhỏ cùng với con mèo nhỏ không khác biệt lắm, da lông sạch sẽ trắng tinh, lông xù xù đuôi to loạng choạng vẫy vẫy trái phải, trên khuôn mặt nhỏ đáng yêu là một đôi mắt màu xanh biếc, hai cái lỗ tai đang run run vài cái.


Tiểu hồ ly thấy Snape, vui sướng mà chạy qua, đầu nhỏ cọ ống quần Snape.


Snape tuy rằng không thích những động vật nhỏ, nhưng là con hồ ly đáng yêu như thế này hắn cũng không thể nào mà sinh lòng chán ghét được.


Snape vươn tay, đem tiểu hồ ly ôm vào trong lòng ngực. Bàn tay có chút lạnh băng mà nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông trắng tinh.


Tiểu hồ ly thoải mái mà nheo mắt lại.


Snape cho rằng con tiểu hồ ly này là thú cưng mới mà Harry nuôi dưỡng, bộ dạng híp mắt cũng cực kỳ giống Harry.


Tiểu hồ ly trở mình, đem phần bụng mềm mại hướng vào tay Snape.


Xúc cảm ấm áp làm Snape hơi hơi tạm dừng. Tiểu hồ ly mắt ướt dầm dề nhìn Snape, giống như lên án hắn vì cái gì mà dừng vuốt ve.


Snape trong lòng có chút giật mình với con tiểu hồ ly trong mắt có cảm xúc tình cảm giống con người kia, này hẳn là một sinh vật phép thuật quý hiếm đi.


Snape an ủi tiểu hồ ly mà sờ sờ hai cái, rồi đem nó đặt ở trên chiếc giường nhỏ của Harry. Một mình đi vào phòng điều chế Độc Dược.


Tiểu hồ ly nhìn Snape dần dần rời xa, một ánh sáng trắng hiện lên, một thiếu niên xuất hiện tại chỗ, mà con hồ lý đã biến mất không thấy.


Vị thiếu niên này, đương nhiên là Harry.


Trong con ngươi của Harry tất cả đều tràn ngập hưng phấn.


Quả nhiên, dùng hình thái animagus, càng dễ dàng tiếp cận được Severus. Ha ha, sau này, lúc muốn chiếm được tiện nghi của Severus hoàn toàn có thể biến thành tiểu hồ ly nha.


Sirius nếu biết mục đích Harry muốn học biến hình animagus, chính là vì chiếm được tiện nghi của Snape, nhất định sẽ bị tức chết đi.


Khi thời điểm Snape trở lại phòng khách không có thấy con tiểu hồ ly kia, mà chỉ thấy Harry đang nằm trên chiếc giường nhỏ lăn lộn.


"Potter."


Harry ngừng lại, "Ân? Severus, thầy đã trở lại a."


Giọng nói Snape trơn nhẵn mượt mà truyền tới lỗ tai Harry, "Lúc nãy, trong hầm có một con hồ ly trắng. Là ngươi nuôi sao?"


Harry gật gật đầu, "Ân, là em nhặt được ở trong Rừng Cấm."


Lúc mà Snape nghe được đến từ "Rừng Cấm", có chút không vui mà nhíu mày.


"Ngươi là vì cái gì, lá gan lớn đến mức nào mà có thể một mình đi Rừng Cấm, Potter!"


Harry phát hiện Snape tức giận, lập tức đứng dậy, tay nhỏ túm ống tay áo Snape quơ quơ vài cái.


Snape phát hiện trước mắt bộ dáng làm nũng của thiếu niên, cùng con tiểu hồ ly buổi chiều quả thực giống nhau như đúc, trên đời này không có khả năng có sự trùng hợp như vậy đi.


"Severus, em sẽ biết chừng mực."


Snape hừ lạnh một tiếng, nhưng lại cái gì cũng đều không có nói. Bởi vì hắn biết, Harry xác thật là người biết chừng mực, sẽ không đem chính mình đặt ở giữa những phiền phức không thể giải quyết.


"Con hồ ly kia đâu?" Snape chung quy vẫn không đè nén xuống nghi vấn trong lòng, mở miệng hỏi.


"Hẳn là đi ra ngoài chơi đi, Severus, thầy yên tâm, nó rất thông minh, sẽ không xảy ra chuyện."


Snape nhướng mày, "Potter, mắt kính ngươi có phải hay không nên thay đổi, con mắt nào của ngươi thấy, ta là lo lắng cho con vật nhỏ kia."


Harry khóe miệng có chút run rẩy, bị người khác kêu thành "Vật nhỏ", loại cảm giác này thật đúng là không thể miêu tả.


"Nếu nói đến mắt kính, Severus, thầy có thể hay không điều chế Độc Dược, làm em có thể không cần đeo mắt kính không." Mang mắt kính thật sự là quá phiền toái, rất mau hư, hơn nữa còn khó coi nha.


"Potter, ngươi là như thế nào muốn bóc lột ta." Snape liếc mắt nhìn Harry một cái, từ trong tủ Độc Dược, lấy ra một lọ Độc Dược màu xanh nhạt.


Harry cầm lấy, không nói hai lời, ngửa đầu uống hết.


Cái này thật khó uống, Harry thề, này so với nước mật ong của Dumbledore còn khủng bố hơn một trăm lần.


Sau khi Độc Dược phát huy tác dụng, Harry tháo mắt kính xuống.


Một đôi mắt xanh sáng ngời không hề trở ngại mà nhìn thẳng vào mắt Snape. Không có mắt kính ngăn cản, khuôn mặt Harry càng thêm xinh đẹp.


Một đầu tóc đen dài nhu thuận, phần tóc mái che khuất vết sẹo trên trán, lông mày thanh tú cùng đôi mắt xanh xinh đẹp rung động lòng người. Sau cái mũi nhỏ nhắn kiên quyết có một đôi môi đỏ gợi cảm.


Trong nháy mắt Snape đều xem đến sửng sốt.


"Severus." Tay Harry ở trước mắt Snape quơ quơ.


Snape lấy lại tinh thần, mắt vẫn là như vậy thật sâu mà nhìn Harry.


Trái tim Harry đập nhanh nói, "Severus"


Snape nghe giọng nói Harry, thu hồi ánh mắt, nhàn nhạt mà nói một câu, "Ngủ đi." Liền về phòng.


Harry lại bất đắc dĩ, Xà Vương kia rốt cuộc hắn muốn trốn tránh cái gì a.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top