chap 2: phát hiện?
Cũng có thể do jimin đi không quen xe j-hope nên cậu cảm thấy chóng mặt đến nỗi mặt ửng đỏ, đầu óc quay cuồng như bị bỏ thuốc, vặn vẹo đằng sau xe, j-hope nhìn rồi lúc sau hỏi:
# j-hope: cậu làm sao vậy?
#jimin: t.. Tôi... Không biết nữa!
#j-hope: chắc do tôi đi xe nhanh quá!
Rồi j-hope im lặng đi châm chiếc siêu xe lại, nhìn khuân mặt của jimin lúc đó như bị bỏ thuốc kích dục vậy, đỏ ửng vặn vẹo khiến j-hope không rời mắt khỏi dáng người nhỏ bé, xinh đẹp đang quằn quại đằng sau.
Đến nơi j-hope mở của xe, đưa bàn tay to ấm của mình lên chán của jimin, vì sự đụng chạm bất ngờ nên "tiểu min min" cương lên, cậu ngồi phắt dậy, gạt tay j-hope và nói:
#jimin: tôi... Tôi... Không sao! Anh.. Anh buông ra đi! - vội vàng đến nói lắp luôn!
Bị hất tay ra j-hope không nói gì chỉ im lặng, đi ra cốp xe rồi gọi người hầu ra sách vali của jimin, mang lên phòng mà j-hope sắp xếp sẵn. Chuyển song đồ jimin vẫn ngồi im trong xe , cúi gằm mặt vì lo lắng sợ bị phát hiện, đang nghĩ
" làm sao bây giờ?? Tiểu min min à sao lại nhạy cảm vậy?? "
Đang nghĩ thì j-hope lên tiếng làm cậu giật bắn mình:
#j-hope: cậu có định xuống xe không?- tiếng thúc dục.
#jimin: à.. Ừm! - bối rối nghĩ cách giải quyết
Cuối cùng cậu liều mình lao xuống xe, tay che đũng quần hỏi:
#jimin: nhà wc ở đâu vậy?? - nhanh chóng
#j-hope: đi thẳng phía, rẽ trái, nó nằm ở cuối đó! - nói
Jimin nghe xong lao đầu đi, j-hope lái xe vào gara, jimjn lao vào tụt quần xuống, cậu "tiểu min min" tuy không to nhưng đã dựng thẳng đứng, jimjn nhanh nhảu cầm lấy cậu "tiểu min min" đưa tay lên xuống, tiếng rên rỉ của cậu ngày một lớn. J-hope định lên tầng thì nghe thấy thoang thoảng có tiếng rên của ai đó ở phái nhà wc, vì là nhà wc nên không có cách âm, nhà jimin thì tất cả đều cách âm nên cậu thoả mái rên la mà không ai biết, nhưng cậu lại không biết nhà j-hope chỉ cách âm ở phòng ngủ. J-hope tiến tới gần cửa thì nghe thấy rõ hơn tiếng jimin rên rỉ:
"Sa... Sắp... Đươ... Được rồi.... "
J-hope nghe thấy, cười nham hiểm khoanh tay đứng ngoài cửa. Vừa nói xong jimin bắn ngay trong khi đang ở nhà j-hope phù~~ tiếng thở dài thoả mãn . Jimin kéo quần lên, mở cửa đi lên phòng, lúc này j-hope đã ngồi ở ghế sofa bên trái của giường đợi, jimin mở cửa vào giật mình, mồ hôi nhễ nhại, mặt đỏ như cà chua đầu tóc có phần ướt át, quần áo sộc sệch, j-hope mỉm cười hỏi:
#j-hope: cậu làm gì mà có vẻ mệt vậy? - thăm giò
#jimin: à.. To.. Tôi - bối rối lo lắng
J-hope đứng dậy, lại gần jimjn, thì thầm vào tai vẫn còn nóng nói:
" nhà wc không cách âm đâu nhóc con dâm đãng ạ!☺"
Nói đến đó jimin vội vàng quay sang nói:
#jimin: anh là đồ biến thái! Giám nghe lén tôi! - quát
#j-hope: ai mới biến thái đây?
Đời min tèo òi!! Min ơi~~~
Ủng hộ tớ nha! 💚💚
♚♚♚♚♚♚hết chap 2♚♚♚♚♚♚♚
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top