11.
Yoongi là một cậu bé học khá kém về môn lý, nhưng ngược lại với cậu, Hoseok lại học rất giỏi nó và luôn được thầy cô khen ngợi. Không những thế, anh còn rất thông minh và suy luận nhanh hơn cậu rất nhiều. Và cũng chính vì điều này nên Yoongi luôn tự hạ thấp bản thân mình khi đứng bên cạnh anh, hay là tự ti về việc học hành của mình hoặc ghen tị trước sự thông minh đáng quý của Hoseok. Tóm lại, Yoongi không can tâm khi kiến thức của cậu không thể nhiều bằng vị lớp trưởng kiêm bạn cùng bàn - Jung Hoseok.
" Hoseok, giảng cho tớ phần này nhé ? "
" Ầy, cái này dễ ợt mà. Yoongi, có phải là cậu cố tình bắt chuyện với tớ không đấy ? Câu này hỏi bọn trẻ con có khi nó cũng biết. "
Hừ, biết rồi thì tôi hỏi cậu làm cái khỉ gì ? Đã chảnh rồi còn sĩ, bệnh sĩ chết trước bệnh tim đấy ! Cẩn thận nhé Jung Hoshik. Mà cậu thử đi hỏi lũ trẻ con hàng xóm nhà tôi đi, ngày nào tôi cũng hỏi tụi nó mà tụi nó có trả lời được đếch đâu. Yoongi hậm hực, nhưng đấy chỉ là suy nghĩ thôi, đây mới là sự thật.
" Giảng cho tớ nha ? Tớ không biết thật mà, mai có tiết kiểm tra rồi, cậu là lớp trưởng không lẽ để tớ bị phạt vì tội điểm lý dưới trung bình ? " Yoongi trưng ra bộ mặt hết sức đáng thương mà năn nỉ cậu con trai ngồi bên cạnh mình.
Và điều chắc chắn là Hoseok không thể kìm lòng trước sự nhõng nhẽo trẻ con ấy của Yoongi. Anh cười trừ, dùng tay xoa nhẹ lớp tóc mỏng của cậu, nói:
" Vậy cái kí hiệu này đọc là gì ? " Hoseok chỉ tay vào một kí hiệu trong vật lý rồi hỏi cậu.
" Cái kí hiệu hình tam giác bên cạnh chữ t này á ? Là cái gì nhỉ...hmm...cậu nói lại cho tớ đi. Tớ quên rồi a. " Yoongi cười ngốc, cậu làm sao mà nhớ nổi cách đọc của mấy kí hiệu vật lý này chứ.
Min Yoongi !!!! Có phải là cậu muốn ăn đấm lắm đúng không ?
" Yoongi, tớ đã dạy cho cậu rất nhiều lần rồi mà. Cái này đọc là 'đen ta t' học từ lớp 8 rồi mà cậu không nhớ ? Lần sau cậu mà hỏi nữa là tớ không nhắc đâu đấy. "
" Đồ Hoseok ki bo. Não của tớ làm sao chứa nổi tưng đấy kí hiệu chứ, lý thôi đã đành, đây còn hoá này, toán này. Tớ không nhớ nổi đâu !!!! " Cậu phụng phịu quay mặt ra chỗ khác, lờ Hoseok đi như chưa có chuyện gì xảy ra, tiếp tục ghi bài vào vở.
Cứ bao giờ Yoongi giở cái tính giận dỗi vớ vẩn ấy ra là Hoseok lại buồn cười, người gì đâu lúc nào cũng dỗi dỗi dỗi, nhưng mà nhiều lúc nhìn mặt Yoongi cũng đáng yêu dễ sợ.
" Ê ? Dỗi đấy à ? "
" Không, cậu làm bài đi. Tớ không cần cậu giảng nữa đâu. "
Anh nghe vậy cũng không nói gì thêm, dùng tay mình miết nhẹ lên lọn tóc của cậu, rồi di chuyển đến cái má phúng phính, bẹo một cái thật đau.
" Ahhh !!!!! Hoshik đáng ghét. Đừng bẹo má tớ, cậu biết là nó đau thế nào không ? "
" Cho chừa cái tội dỗi tớ này. "
" Ai thèm dỗi cậu. "
Yoongi xì khói vào mặt anh, má của người ta đâu phải đồ để dùng chùa ?!
.
Cuối cùng thì cũng đến cái ngày định mệnh - kiểm tra vật lý - môn học mà Min Yoongi đây căm ghét nhất quả đất.
" Tí có gì giúp tớ nha ?! " Cậu quay sang chỗ bên cạnh mình, môi nở nụ cười hiền hậu.
" Không, tớ giúp cậu thì kiến thức bao lâu nay tớ dạy cậu đổ hết xuống sông à ? Tự túc là hạnh phúc đấy Yoongi ạ. " Hoseok vừa nói vừa đứng dậy, anh đến chỗ cô giáo lấy đề kiểm tra rồi bắt đầu đi phát cho từng người, trước khi đưa đề cho cậu còn cố tình nháy mắt một cái trêu ngươi.
" Đồ kẹt xỉ ! " Yoongi chửi một câu rồi bắt đầu đọc đề. Lướt từ trên xuống dưới, cậu phải thốt lên rằng.
Ôi cái m* gì thế này !!!!! Bà giáo ra đề thế này thì học sinh có mà cạp đất à ?! Khó vãi đệt.
Vậy đấy, cả tiết kiểm tra hôm ấy, Yoongi không ngừng cắn bút để giết thời gian.
" Còn 5p nữa là thu bài. Hoseok, em thu xong thì nhớ đếm lại bài xem có đủ không rồi nộp cho cô nhé ! "
" Dạ ! "
Yoongi lúc này mới giật mình, hốt hoảng quay sang hỏi Hoseok đáp án mấy phần trắc nghiệm để nhân cơ hội còn khoanh.
" SeokSeok nhắc cho tớ câu 1,2,3,4 trắc nghiệm đi mà. Tớ hứa sẽ hậu tạ câu một bữa hoành tráng. Nha ? "
" ABBC. "
" Hả ? cái gì cơ ? Câu 3 là B á ? Hay D ? "
" B ! "
" D á ? "
" ... " Hoseok tức giận nhìn cậu, Yoongi hình như rất ngứa đòn.
" Khổ quá, tớ không phân biệt được D với B. Cách đọc nó giống nhau mà, huhu. "
" Thu bài ! "
Lúc này cả Yoongi và Hoseok đều giật mình. Anh vội vàng đứng lên đi thu bài còn cậu thì đang cực kì cực kì khó chịu, đáng ra là được 40 điểm phần trắc nghiệm rồi. Ai ngờ chỉ vì không phân biệt được giữa B và D mà mất toi 10 điểm. Đời không như mơ.
Nhưng điều kì lạ là đến hôm trả bài, vị lớp trưởng thân yêu của cậu và cậu đều bị đứng phạt ngoài cửa lớp. Yoongi thì đương nhiên biết lý do mình bị đứng ở đây, còn Hoseok ? Lớp trưởng gương mẫu, học hành giỏi giang ấy tại sao lại bị phạt đứng ngoài này cùng cậu chứ ? Đừng nói là cô giáo thương cậu quá nên cử Hoseok ra đây để hỏi han xem cậu có làm sao không nhé ?
" Hoseok !? Tại sao cậu lại phải bị đứng phạt ở đây ? " Yoongi tò mò, cậu nghiêng đầu hỏi anh, mặt ngố ngố đáng yêu.
Hoseok cười nhẹ, vươn tay lên xoa đầu cậu, tay kia lấy từ túi quần ra một tờ giấy bị gấp nhỏ. Anh giở tờ giấy ấy ra, à, hoá ra là bài kiểm tra, số điểm ghi trên giấy là 40/100. Còn có, tên của người làm bài là.... JUNG HOSEOKKKKKK !!!!!!
" Ho...Hoseok.... Bài kiểm tra này của cậu à ? Tại...tại sao điểm lại thấp như vậy chứ ? "
Hoseok mặt tỉnh bơ trả lời:" Cậu 30, tớ 40 không phải là quá hợp lí hay sao ? Min Yoongi, từ mai mỗi tối phải lên nhà tớ, tớ kèm cậu học. Chứ để tình trạng điểm đôi với cậu thế này chắc tớ mất chức lớp trưởng quá ! "
Hừ, điểm đôi cái gì ? Cậu hơn tôi hẳn 10 điểm kia mà, điểm đôi thì phải giống nhau chứ. Còn nữa, cuối cùng thì cậu cũng chỉ vì sợ mất chức nên mới đòi dạy tôi học thôi đúng không hả ? Đồ Hoseok đáng ghétttttt !!!!!!
Nghĩ thì nghĩ vậy thôi, chứ thực ra Yoongi đang cười tủm tỉm kia kìa !
---
Cảm thấy mình viết được cái mẩu nhảm thế này đúng là kỳ tích ;;v;;
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top