COMPLETE ✔️ Highest ranking: #175 in Poetry! (3/15/17) -
Where there is mourning, there is also hope. Despite the struggles and the losses we mourn-mental, physical, or emotional-good can come out of it. But even when there seems to be not hope as a result, there is hope in speaking out.
#FreeMentalIllness
Copyrights: All written work in this book is mine. Please do not copy my work or ideas.
🍓Thể loại: Ngôn Tình, Hiện Đại, Thanh Xuân Đến Trưởng Thành, Ngọt Sủng Sạch, Hài Hước, HE🍓 🍓Độ dài : 93 chương + 3 NT🍓🍓Editor: Du Du 🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓🍓..........🍓Nguồn cv : Tâm Tít Tắp🍓🍓Truyện edit chưa có sự cho phép của tác giả, chỉ đăng duy nhất tại Wattpad, hy vọng mọi người đọc chính chủ để ủng hộ editor🍓…
Biết là đào hố nhiều, nhưng vì ý tưởng dồn dập hơn là ra chap mới :))) khi nào nghĩ ra được chap mới thì sẽ viết thôi :)) .nội dung tóm tắt trước khi xuyên : Một cô nàng ăn mặc như tomboy , hay mặc đồ xộc xệch khi ở nhà, khuôn mặt thanh tú. Hay kiếm chuyện đánh nhau liên tục khi bực bội, vào một ngày mưa tầm tã , cô ấy bị một du côn tập kích giữa đường. cô bất chấp đánh hết bọn chúng, cuối cùng thương tích đầy mình, cô cố gắng chạy thoát khỏi bọn chúng. khi đến cây cầu, cô bị chặn hết hai đường, cô không còn đường lui nên đành nhảy xuống sông chảy xiết. .....Ngày viết : 14 / 5 / 2018 Ngày hoàn thành : 24/07/2018…
Tác giả: Duy KháchSố chương: 213 chương ( up thành 2 phần)Editor : team LÃNH CUNG || www.wattpad.com/truyenhiendai ||----------------Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Dị năng , Trọng sinh , Ngược tra----------------Giới thiệu 1:Tô Anh không nghĩ tới là bản thân sẽ chết một cách ly kỳ như vậy, càng không nghĩ tới sau khi chết sẽ trọng sinh, cũng giống như việc cô chưa bao giờ nghĩ tới sẽ ly hôn với Khương Triết.---Giới thiệu 2:Thì ra hoa cũng biết tám chuyện! Mỗi ngày, Tô Anh đều có thể nghe được đám hoa lá nhà mình ríu rít: "Không khí thật buồn, chắc sắp mưa.", "Hôm nay nước khó uống quá!", "Hôm nay Anh Anh đẹp thế!", "Ai da, soái ca phú nhị đại kia lại tới nữa!", "Oái! Anh Anh đang nhìn ta!"Tô Anh: ". . ."---Giới thiệu 3:Nếu trọng sinh, đầu tiên phải vứt bỏ Khương Triết, có điều cô phải lấy lại những thứ đã mất đi trước đã. ------------------Lời của editor: Tác giả không đặt tên riêng cho từng chương nhưng vì ta thích truyện có tên chương rõ ràng, nên tên chương là do ta tự đặt cho hợp nội dung chương, ko phải của tác giả. Lịch up: 5 chương /tuần (từ thứ hai đến thứ sáu)…
Tên truyện: Xung Hỉ | 冲喜[重生]Tác giả: Tú Sinh | 绣生Nguồn raw: http://khotangdammyfanfic.blogspot.com/2021/02/xung-hi.htmlEditor: San, Mei Công TửĐộ dài: 145 chương chính văn + 3 phiên ngoại Ngày bắt đầu: 21/03/2021Ngày kết thúc: 29/08/2021Thể loại: Cung đình hầu tước, cổ trang, trọng sinh, điềm văn, sảng văn, chủ thụ, ngọt sủng, ôn nhu đại mỹ nhân thụ x thiết huyết tàn nhẫn Chiến Thần công.Một câu tóm tắt: Từ nay về sau, ta che chở ngươi.Dàn ý: Thân ở nghịch cảnh cũng không quên giữ vững bản tâm.Bản edit chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup dưới mọi hình thức. -----------------------Cảm ơn Kho tàng đam mỹ về bản raw. <3 <3 <3 Mình không biết gì về tiếng Trung, đọc raw thấy nội dung thú vị và chưa có nhà làm nên muốn bắt tay vào edit. Nếu thấy lỗi sai cũng đừng nặng lời với mình nhé, mình luôn đón nhận những góp ý chân thành.Nhà mình edit theo tâm trạng, có thể là mỗi ngày 1 chương, hoặc cách ngày 1 chương hoặc mấy ngày 1 chương. Nhưng cam đoan là 1 tuần sẽ có ít nhất 2 chương cho các nàng đọc. Các nàng đọc và thả sao cho chúng tớ nhé. Cảm ơn các nàng. *cúi đầu cảm ơn*…
Vũ Nhi ( 17 tuổi) ba cô là tổng giám đốc của một công ty nhỏ đang trên đà phá sản. Mẹ cô mất khi cô chỉ mới 4 tuổi, ba cô lấy vợ kế và thường xuyên mắng nhiếc, đánh đập nàngHuỳnh Diệc Phong( 23 tuổi) tổng giám đốc tập đoàn đứng nhất thế giới- Huỳnh Thị, 18 tuổi bắt đầu tiếp quản công ty đang trên đà tuột dốc trở nên hùng mạnh và đứng đầu thế giới, anh rất yêu thương và sủng ái Vũ Nhi, chỉ cần ai đụng tới cọng tóc của cô thì sẽ chết không toàn thây…
Tác giả: Đông Phương BộSố chương: 213Nguồn QT: wikidthVăn án gốc:Kỳ Thanh biết được Lục Uyển Đình - Tập Đoàn Lục Thị muốn thu mua công ty nhà cô. Cô suy tính một chút muốn dùng công ty nhà mình lấy làm lý do để cùng Lục Uyển Đình ở bên nhau. Nhưng vì sợ lộ một số chuyện không để cho người khác biết được đành đè nén bộ dáng cao hứng nên làm ra kiểu "Tôi không thích chị, tôi chỉ vì công ty"Lục Uyển Đình từ lúc bắt đầu không nghĩ đến sẽ thu mua công ty nhà Kỳ Thanh. Cô ban đầu chỉ nghĩ sẽ đầu tư giúp Kỳ Thanh nhưng khi thấy Kỳ Thanh chủ động dâng tới cửa vì vậy xuôi dòng đẩy thuyền.Đối phương yêu thầm lẫn nhau, ngọt văn. Bối cảnh giả thiết đồng tính có thể kết hôn, song hướng yêu thầm.Truyện được edit với mục đích muốn đọc trọn vẹn bộ tiểu thuyết này và share cho bạn nào yêu thích bộ truyện này giống mình. Nếu bạn nào được phép của tác giả gốc edit bộ này thì nhắn cho mình biết để mình xoá nhé.Review từ người đọc:Cả hai cùng nhau yêu thầm từ lúc gặp nhau ở thư viện trường đại học. Họ yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên nhưng vì hiểu lầm bên cạnh đối phương đã có người khác cho nên chỉ lặng lẽ giấu tình yêu đó. Cho đến khi họ trở thành những con người thành đạt thì vẫn chỉ âm thầm lặng lẽ theo dõi nhau.Cho đến khi kết hôn rồi họ vẫn chưa thổ lộ với nhau. Lục Uyển Đình biết được Kỳ Thanh thích cô nhưng cô vẫn bất đông chờ xem phu nhân nhà mình sẽ làm gì. Còn Kỳ Thanh thì làm mọi cách để câu dẫn Lục Uyển Đình.…
VĂN ÁN1.Đêm khuya, Ngôn Khanh lái xe đi ngang qua một cây cầu bắc qua sông, ai ngờ nửa đường xe bị chết máy.Cô liếc mắt thấy một người đàn ông đẹp trai đang đứng cách đó không xa, vì thế tiến lên xin giúp đỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới Tay người đàn ông này lại nắm lấy lan can, chân dài nâng lên, đang chuẩn bị từ trên cầu nhảy xuống.Ngôn Khanh cảm thấy như mình đang nằm mơ.Dù cô chỉ tiện tay lôi kéo, thế mà lại cứu được Hoắc Vân Thâm, người có tiếng là âm trầm hung ác, lạnh lẽo bạc tình.Nhưng mà cái vị nhân vật lớn nhà họ Hoắc này không giống như trong tưởng tượng của cô lắm.Chẳng những cứ cuốn lấy cô gọi là bà xã một cách khó hiểu, lại còn coi cô như báu vật mà sủng lên tận trời, thậm chí không tiếc quỳ xuống, hốc mắt đỏ bừng, bướng bỉnh mà bất lực năn nỉ cô:"Khanh Khanh, đừng rời xa anh nữa."…