Chap 149
Vài năm ở Italia, Ji Yeon lấy tên là 'Jennifer " vì dân nghèo cải thắng rất nhiều vụ tố tụng, trong giới luật sư đều đặt cho cô một danh xưng là 'Jennifer chính nghĩa'. Với danh xưng này, chỉ trong vòng một tuần ngắn ngủi, văn phòng luật sư của cô thu hút rất nhiều luật sư nổi tiếng đầy lòng chính nghĩa lại có thực lực, tất cả còn thuận lợi hơn cả những gì cô tưởng tượng. Mỗi ngày bận bụi xoay vòng như con quay, nhưng lại rất vui thích.
Hôm nay, cô vừa mới họp xong, đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại.
"Xin hỏi, cô có phải là luật sư Park không? Tôi là cô giáo ở vườn trẻ, Queen's ."
"Là như vậy, Hôm nay ở trưởng có tổ chức một sự kiện mà Park tiểu thư lại đầu tư lớn của trường nên muôn mời Park tiểu thư đến .
"Tất nhiên là, đuowjc đón tiếp tiểu thư Park là niềm vinh hạnh của chúng tôi .
Ji Yeon hẹn thời gian với cô ấy, vừa tan ca là chạy ngay đến
"Dì xinh đẹp!" Cô bé đột nhiên nín khóc, hai đôi mắt to đen lóng lánh vừa nhìn thấy cô là tỏa sáng.
"Con tên là Su In à? Tên nghe rất hay nha."
"Vâng ạ! Dì xinh đẹp, tên của con gọi là Kim Su In đó!"
Kim? Ji Yeon nhíu mày. Trùng hợp đến vậy sao?
"Kim tiểu thư, Su In và Park tiểu thư đang ở đây..."
Ji Yeon quay đầu lại, đối mặt với Bae Suzy .
............
Trong nhà ăn nhỏ của vườn trẻ.
Kim Su In ngồi trên ghế cao chân, hai đôi chân mập mạp lúc ẩn lúc hiện, vui vẻ ngồi liếm kem, vô tư nói : Omma , dì này là người đã đỡ con ở sân bay Incheon đó . Dì xinh đẹp!! Suin nói rồi cười nịnh .
Bae Suzy khuấy nhẹ coffee, trong mắt đã không còn thấy sự khiếp sợ lúc nãy. Hồi lâu, mới từ từ nói ra một cầu. "Đã lâu không gặp!"
Ji Yeon mỉm cười. "Sáu năm, quả thực không ngắn."
"Mấy năm nay, cô sống như thế nào ? Xinh hẳn ra đó ! mỉa mai cười khẩy .
Cô rất ghen tỵ, dựa vào cái gì cô ta có thể trơr nên xinh đẹp như thế chứ .Cô xinh đẹp có , con cô cũng có , còn là một đưa bé ngoan ngoãn đáng yêu. Mặc dù Su In rất đáng yêu, nhưng dù sao vẫn là con gái, có thể thừa kế toàn bộ gia nghiệp hay không, vẫn còn là một ẩn số , và cô biết được , lòng Kim Myung Soo , đối với cô không như trước .
"Cô đừng giả vờ thanh cao nữa, nếu như không có mục đích xấu , cô sẽ quay trở về sao?"
"Sao nào? Cô sợ sao? Sợ tôi cướp mất Kim Myung Soo sao?"
Bae Suzy xem thường, như ngón tay vẫn run rẩy lộ ra một vẻ không yên. "Cô không có năng lực đó đâu."
"Park Ji Yeon của sáu năm trước đã không còn, nhưng hiện tại....... nếu như cô không tin, có thể thử!" Ánh mắt của Ji Yeon sáng rực, tràn đầy tự tin.
"Cô........"
"Nhưng mà, lãng phí thời gian với các người, quá lỗ vốn rồi, không bằng cải mấy vụ kiện tụng, ít nhất còn có cảm giác thành công."
"Tự mình cho là đúng!"
"Cô cứ coi như tôi tự mình cho là đúng đi! Kim Myung Soo , một chút hứng thú tôi cũng không có, cũng không đê tiện đến mức đi phá hư hạnh phúc gia đình của người khác."
Bọn họ đã có con rồi, một nhà ba người hòa thuận vui vẻ, càng chứng minh sự ra đi của cô là sự lựa chọn đúng đắn nhất. Trong tim anh, chỉ có Bae Suzy . Còn Park Ji Yeon cô, chẳng qua chỉ là khách qua đường.
Cũng may, xa cách sáu năm, anh ở trong mắt cô, đã không đáng một đồng, ngay cả liếc mắt nhìn một cái cũng không vui.
"Vậy cô về đây , với mục đích gì ?"
"Điều này không cần cô lo, mà cô cũng không lo được! Nhưng tôi có thể khẳng định, tôi Park Ji Yeon, không muốn có chút quan hệ gì với gia đình Họ Kim. Sau này đèn nhà ai nấy sáng, tốt nhất đến chết cũng không gặp mặt nhau. Tôi rất bận, xin lỗi không thể tiếp chuyện với cô!" Cô nhàn nhã đứng dậy, vẻ mặt bất cần rời khỏi .
Bae Suzy căm phẫn nhìn bóng lưng của cô, hối hận nửa năm trước không cho người giết chết cô, để cho cô có cơ hội ngóc đầu dậy.
Cô bây giờ, so với lúc trước còn khóc đối phó hơn gấp trăm ngàn lần! Cô ta phải mau chón nghĩ cách, chấm dứt hậu hoạn một cách triệt để..........
_________________________
Viện an dưỡng quân đội Jeolla.
Hai người nắm tay nhau đứng trước cổng đồ sộ , ngước nhìn rồ lại nhìn nhau .
Yoo Seung Ho vẫn có chút chần chừ. "Em thực sự đã chuẩn bị tốt rồi sao? Có cần lùi lại ngày khác hẳn đến không?"
"Em đã lùi lại mấy năm rồi, sớm muộn gì cũng phải đối mặt, không phải sao?" Ji Yeon nắm chặt tay anh, an ủi ngược lại anh. "Có anh ở đây, em không sợ gì hết."
Tuổi gần tám mươi, Yoo Seung Woo già đi rất nhiều, nhưng tinh thần cũng coi như không tồi, chính là do thường nói chuyện với chú Han. Nhìn thấy Yoo Seung Ho đi vào, không vui lạnh lùng hừ một cái. "Thằng quỷ, trong lòng cháu vẫn còn ông già này sao?"
"Đương nhiên rồi, con là một tay ông nuôi lớn mà!"
"Bớt nói mấy lời nịnh nọt đi, có phải lại gặp chuyện gì phiền phức, tìm ông làm bia đỡ đạn sao?"
"Không phải đâu ông!" Yoo Seung Ho biết rõ những lời nói tiếp theo với Yoo Seung Woo chắc chắn sẽ là một trái bom hạng nặng, im lặng thật lâu, mới mở miệng. "Cháu muốn xin ông đồng ý cho cháu và Ji Yeon lấy nhau."
Ông nhìn thoáng qua người anh, thấy Park Ji Yeon đang đứng cúi đầu
Quả nhiên Yoo Seung Woo nổi giận, nắm lấy cái ba tong quăng qua đó, rống giận. "Không thể nào! Yoo gia chúng ta, tuyệt đối sẽ không chấp nhận người phụ nữ này! Ai cho phép đồ đax là của ngươif khác bươcs vào cửa Yoo gia ta !
Tao khinh! Yoo Seung Woo tao, tuyệt đối không nhận ngươif đã ly hôn. Chúng mày muốn kết hôn, trừ khi tao chết!" Ông kích động đến nỗi ho dữ dội, chú Han vội vỗi lưng ông. "Tiểu thiếu gia, sức khỏe của lão gia không tốt, cậu đừng làm ông ấy kích động nữa."
"Nhưng mà...."
Park Ji Yeon kéo Yoo Seung Ho, ý bảo anh đừng nói nữa. Nói lời xin lỗi với Yoo Seung Woo. "Xin lỗi ông, quấy rầy ông nghỉ ngơi rồi, lần sau cháu lại đến ạ."
"Cút! Tao không muốn nhìn thấy chúng mày." Yoo SeungWoo tức giận đến cả người muốn nhảy dựng lên.
Uất Noãn Tâm vội ra ngoài, bảo Yoo Seung Ho dừng bước. "Sức khỏe của ông không tốt, anh ở lại chăm sóc ông đi! Em gọi xe về được rồi."
Yoo seung Ho cũng không yên tâm. "Vậy em đi đường cẩn thận, có chuyện gì gọi điện thoại cho anh."
"Vâng! Em biết rồi !
Trên đường về cô luôn rối rắm vì mối quan hệ của mình và Yoo Seung Ho , rồi nghĩ đến Yoo Seung Woo ông nội anh .
Phản ứng hôm nay của ông, cô đã đoán trước từ lâu. Đổi lại là cô, cũng không cách nào chấp nhận cháu dâu của mình là một người đã ly hôn.
Nhưng mà, nếu cô đã quyết định ở cùng với Yoo Seung Ho , thì sẽ không dễ dàng chịu thua.
.Ji Yeon nghiêng mặt ngẩn ngơ nhìn tấm hình rất lâu, ánh mắt lộ ra một sự đau thương nhè nhẹ.
Một hồi lâu, cô mới đem tấm ảnh bỏ vào ngăn kéo, đi vào phòng tắm.
........
Cũng đêm đó, Kim Myung So đứng trên sân thượng ở biệt thự Cheongdam trong ánh mắt có một vẻ u sầu dày đến nổi không thể gạt bỏ.
Mấy năm qua, gần như mỗi đêm, anh đều đứng ở trên sân thượng , lúc nào cũng thế , ko rõ nhưng chắcaf từ lúc ko tìm được. cô , rồi dần dần nó trở thành thói quan. Chỉ có như vậy, mới thể có được một chút yên lòng, nghĩ rõ ràng một số chuyện.
Bae Suzy từ phía sau ôm nhẹ lấy anh. "Đang nghĩ gì vậy?"
"Không có gì! Su In ngủ rồi sao?"
"Ừ!" Bae Suzy ngẩng đầu, nói lắp nhìn anh. "Myung Soo , chúng ta kết hôn nhé?"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top