chap 8
Sau khi nắm tay bồ rời đi thì seunjin đã không giữ được bình tĩnh dựt con dao trên tay tên kia chạy lại đâm vào hyunsuk nhưng tình cờ jihoon đã thấy cậu đỡ nhát dao đó cho hyunsuk , seunjin ngỡ ngàng với những gì mình làm cô bị tên côn đồ khác kéo đi . Hyunsuk và mọi người đưa jihoon vào bệnh viện, vào đến phòng hyunsuk ngồi gục xuống khóc không thành tiếng , trong lòng hyunsuk tự trách đáng lẽ ra nhát dao đó thuộc về mình , nhát dao đó muốn giải thoát cho hyunsuk nhưng jihoon thì không cậu muốn , cậu muốn hyunsuk sống tiếp còn mình thì ra sao chả được.
Cách..
Phòng cấp cứu đóng cửa , bác sĩ bước ra thông báo cho mọi người:
" Vết thương của bệnh nhân không quá sâu cũng không quá nặng hiện tại vẫn chưa tỉnh lại cần được nghĩ ngơi , mọi người có thể vào thăm bệnh nhân "
Vào thăm xong thì ai cũng đã về chỉ còn lại hyunsuk đợi mọi người về hết cậu mới tiến lại nắm tay jihoon nói ra hết những lời trong lòng của mình : " xin lỗi anh em đã để anh chịu nhiều tổn thương, những lúc ở bên cạnh anh em rất vui còn những lúc anh bên cạnh em chỉ nhận lại sự đau khổ có lẽ những lời mẹ anh nói 2 năm trước là đúng em nên rời đi sớm hơn để anh không chịu khổ như thế này , sau khi anh trở lại trường học em hứa sẽ rời đi để anh không còn tổn thương, em xin lỗi"
2 hàng nước mắt của cậu đã tuôn trào , cậu không hề biết những gì cậu nói jihoon đều nghe thấy hết nước mắt của jihoon cũng đã rơi , hyunsuk gục xuống khóc trên tay jihoon sau đó đã thiếp đi lúc nào không hay . Hồi lâu jihoon dùng hết sức lực của mình để di chuyển cánh tay còn lại để xoa đầu hyunsuk nhưng cậu đã vô tình làm hyunsuk thức
" Xin lỗi đã làm em thức "
" Tôi Không sao " cánh tay của jihoon bị hyunsuk nằm lên giờ đã bị tê cứng cậu chỉ tay còn lại vào cánh tay tê cứng đó cho hyunsuk thấy , Hyunsuk cảm thấy áy náy nên đã định ra sofa ngủ nhưng jihoon kéo lại bắt phải lên giường nằm chung , thật ra cậu rất ngại khi nằm chung như thế nhưng từ chối càng không được , hyunsuk nằm với jihoon chỉ dám xoay mặt ra ngoài rồi nhắm chặt mắt tay cậu vẫn nắm cái chăn rất chặt . Đột nhiên jihoon nói nhỏ vào lỗ tai cậu : " ngủ ngon iu em " hơi thở nóng ấm phà vào cổ cậu với cái lạnh cậu chỉ muốn tan chảy , cảm thấy ngại nên cậu từ thục vào ngực jihoon 1 cái rõ đau .
" Im lặng mà ngủ đi " cậu cứ tưởng như thế là được yên giấc nhưng không , jihoon luồn tay xuống bụng cậu ôm cậu rồi còn xoa xoa chiếc bụng đó đặt lên đỉnh đầu cậu 1 nụ hôn rồi cả 2 chìm vào giấc ngủ .
Hôm nay là ngày cuối tuần nên cả 2 được thoả thích ngủ , thật không may jaehyuk và sahi đem đồ ăn sáng vào nhìn thấy 2 người đang ôm ấp sahi nói với jaehyuk "bạn ơi chúng ta lộn phòng rồi phải không ? "
" Đúng phòng này rồi mà sao lạ lắm "
"Có nên dô không ? "
" Hay chúng ta đi ăn trước đi bạn cũng đói mà đúng không "
" Dạ bạn " cả 2 nắm tay nhau xuống can teen bệnh viện mua cơm .
Junghwan đến tiệm hoa của Doyoung để rủ bồ mình đi ăn sáng tại nhà junghwan, doyoung đã từng đến nơi đây rồi nhưng mà lần này cậu gặp bố từ mỹ về của junghwan vẻ mặt sựng lại rất ngượng ngùng cậu nói với junghwan: " sao em không nói có ba về nước hiện đang ở nhà để anh mua đồ qua biếu bác " giọng nói có vẻ trách mắng bạn người yêu
" Em nói rồi anh không chịu đi thì sao "
" Nhưng mà..."
" Không nhưng nhị gì hết nắm tay em rồi vào " cả 2 tiến vào phòng bếp có bố doyoung ngồi ở đó doyoung lên tiếng chào hỏi sau đó ngồi vào bàn ăn , trên bàn ăn rất im lặng làm cho cậu lo lắng đột nhiên bố junghwan lên tiếng khiến cậu giật nảy mình:
" Cả 2 đứa là bạn thân à "
" Dạ " junghwan lên tiếng giải vây cho anh bồ
" Ăn nhiều vào doyoung" ông gắp cho doyoung miếng thịt chiên vào chén làm doyoung rất ngại tay chân cậu ấy đổ mồ hôi rất nhiều
Junghwan nắm lấy tay doyoung ăn ủi cậu ấy .
Sau khi dùng bữa xong bố của junghwan cần đến công ty của bố jaehyuk bàn chút chuyện nên rời đi sớm . Cả 2 đi trung tâm thương mại mua đồ như 1 cặp vợ chồng trẻ . Lúc này tại bệnh viện jaehyuk và sahi đã ăn xong rồi chỉ đem đồ ăn để lên bàn rồi rời đi trả lại không gian riêng tư cho họ .
" Bạn có muốn anh đưa bạn đi đâu không ?"
" Thôi trời lạnh lắm bạn đưa em về để em còn học "
" Anh muốn có nhiều thời gian với bạn hơn mà lúc nào bạn cũng bận học anh buồn lắm "
" Thôi được rồi em hôn bạn là bạn hết giận đúng không ?" Rồi sahi hôn lên môi jaehyuk sau đó vào ghế ngồi còn jaehyuk thì vui quá mà quên luôn việc về phải để sahi nhắc mới vào xe , cậu chuẩn bị đi thì thấy dây an toàn của sahi chưa cài vào , cậu chồm qua gài lại cho bạn bồ sau đó hôn lên má sahi rồi vui vẻ chạy về.
" Em thức rồi hả ?"
" Tối qua anh có làm gì em không đó "
" Em ngốc quá ...à khoan...em vừa mới xưng hô gì đấy " gương mặt hoang mang của jihoon làm Hyunsuk nhịn không được mà cười ra tiếng .
" Bộ anh không thích hả dị em đổi lại "
" Thích chứ "
" dị em đồng ý quay lại với anh rồi đúng không ?"
" Vẫn chưa được"
" Tại sao "
" Em vẫn cần chút thời gian suy nghĩ "
" Chuyện mẹ anh thì anh sẽ giải quyết còn em sẽ làm người yêu anh tiếp tục "
Jihoon chưa đợi hyunsuk trả lời thì đã hôn dồn dập vào môi hyunsuk quá vui nên cậu mới bị hyunsuk đánh cho 1 cái . Những gì xảy ra hiện tại 2 năm trước cũng đã từng xảy ra chỉ mong là không giống như xưa vui vẻ với hiện tại .
Jihoon sau 1 tuần nghĩ ngơi thì cũng đã trở lại học , đến lớp cậu vui vẻ chào Jaehyuk nhưng thấy bạn mình xà nẹo với bồ không để ý đến mình bởi vậy thứ có bồ bỏ bạn , cậu đi lại bàn hyunsuk mách lẽo :
" Sukie à jaehyuk ăn hiếp anh "
" Sao lại ăn hiếp anh "
" Thì nó xà nẹo với bồ nó không thèm chào anh 1 tiếng"
" Có dị cũng méc nữa "
" Em hong thương anh à "
" Hong đi ra chỗ khác chơi cho em học bài " mặt jihoon tối sầm lại đi về chỗ ngồi còn bị jaehyuk cười dô mặt
" em dìa chỗ ngồi đây sắp tới giờ vào học rồi "
"Anh Yêu bạn "
Sau khi tan học thì mọi người tính đi ăn lẩu nhưng jaehyuk có chuyện nên đi trước còn sahi thì cũng về nhà ôn thi chỉ có hoonsuk và hwando đi được .
Sahi học đến tối thì cậu thấy đói nên đến cửa hàng tiện lợi mua chút đồ ăn , cậu chọn món yêu thích của bạn bồ hộp sữa chuối với 1cơm nắm cá ngừ với 1 phần mì cậu tính về nhà nhưng trời đang mưa cậu đành ở lại ,đến 1 bàn trống rồi ngồi xuống ăn , đột nhiên có 1 người con trai đến hỏi :
" À cậu ơi tớ ngồi đây có làm phiền cậu không ? "
" Không bạn cứ ngồi tự nhiên "
" Dị tớ cảm ơn " bạn học đó ngồi xuống lấy chiếc laptop của mình ra rồi chăm chú làm gì đó , sahi vốn hướng nội nên chẳng để tâm gì , bạn học đó có vô ý làm đổ ly cà phê lên quần asahi :
" Cho tớ xin lỗi tớ không cố ý " bạn học đó lấy khăn giấy lau quần cho sahi , còn sahi thì ngại người lạ đụng chạm đến mình nên đã từ chối
" À không sao để tớ tự làm được rồi "
Trời cũng dần tạnh mưa asahi quyết định quay trở về nhà để jaehyuk đợi chắc cậu ấy sẽ lo lắm . Cậu chạy nhanh về nhà trên đường về cậu nhìn vào 1 quán cà phê thấy bóng dáng rất quen mắt đó là jaehyuk bên cạnh là 1 cô gái rất xinh đẹp với chiếc váy màu xanh có thêm vài hoạ tiết hoa hồng, cô gái ấy còn nắm tay của jaehyuk cười nói vui vẻ làm trái tim cậu muốn vỡ ra thành trăm mảnh , cậu ôm lấy tim mình gượng cười rồi quay về nhà . Về đến nhà cậu đóng sầm cửa phòng mình lại khoá trái cửa tự nhốt mình trong phòng , cậu khóc suốt 1 đêm dài , jaehyuk chẳng thèm quan tâm đến cậu , cậu biết được jaehyuk bắt cá 2 tay nên đợi đến lúc thích hợp rồi chia tay nhưng càng suy nghĩ trái tim cậu cứ nhói lên từng hồi đến 4h sáng cậu vẫn cứ khóc rồi chìm vào giấc ngủ , chiếc gối ướt đẫm nước mắt của cậu để lại .
Đến sáng mẹ cậu lo cậu có chuyện gì nhưng mở cửa phòng không được cùng lúc đó jaehyuk bước xuống lầu nhìn thấy nên đã hỏi chuyện gì, khi biết được sự tình cậu đã nói với mẹ asahi đừng lo cứ đi làm rồi chuyện của sahi để mình lo , cậu tìm được chìa khóa từ quản gia sau đó cậu mở cửa tiến vào phòng thấy sahi đang nằm trùm chăn kín mít co rúm trong đó cậu lo lắng tiến đến hỏi :
" Bạn có bệnh không sao anh thấy bạn chùm chăn kín vậy " đợi khoảng 5s sau cậu mới nhận được lời hồi âm từ asahi
" Không có "
" Vậy bạn ăn sáng đi anh đem đồ ăn lên cho bạn "
" Không cần đâu bạn đi học đi "
" Không được bạn như vậy sao anh đi học được"
" Bạn xuống ăn trước đi em thay đồ rồi ra ngay "
" Dạ bạn từ từ thay không cần gấp đâu "
Đợi jaehyuk đi cậu bỏ chăn ra sau đó sửa soạn đồ rồi xuống ăn sáng đi học cả lúc ăn sáng lẫn lúc lên xe đến trường sahi vẫn chỉ im lặng mặc cho Jaehyuk có nói chuyện làm đủ mọi thứ cậu vẫn không quan tâm .
Vào đến lớp cả 2 vẫn cứ như vậy , jaehyuk bực tức lên tiếng:
" sao sáng giờ bạn cứ bơ anh hoài vậy "
" Đâu có "
" Vậy sao anh nói chuyện bạn không thèm quan tâm "
" Em không biết"
" Không biết là không biết làm sao bạn nói chuyện cho rõ ràng " jaehyuk lúc này không kiềm chế được lớn tiếng với asahi
" Sao bạn trẻ con quá vậy em không nói chuyện với bạn nữa" nói rồi asahi bỏ đi jaehyuk tức giận chả biết làm gì
"Jaehyuk ơi có đàn em khoá dưới tìm mày nè xinh lắm " bạn học cùng lớp vẫy vẫy jaehyuk đang ngồi cuối lớp . Jaehyuk thấy thế đi ra chỗ cô gái đó nhận lấy hộp sữa chuối , cậu vui vẻ xoa đầu cô gái đó , còn asahi từ xa đã nhìn thấy cậu chả biết sao trái tim lúc này cậu thực sự đã nát tan rồi tâm trí của cậu hiện tại cứ như đang trên mây , mặc cho hyunsuk rủ cậu đến thư viện cậu vẫn không chú tâm đến , hyunsuk vẫy vẫy trước mặt cậu làm cậu giật mình lên tiếng:
" Có chuyện gì hả "
" Nảy giờ tớ rủ cậu đi thư viện mà cậu không chú ý gì hết "
" À cho tớ xin lỗi vậy bay giờ mình lên thư viện đi "
" Ừ đi thôi "
Cả 2 đến thư viện tùm sách asahi tìm cuốn sách lần trước mình đã đọc dỡ nhưng cuốn đó ở trên cao cậu không với tới cứ nhón chân với tay cỡ nào cũng không lấy được, bỗng nhiên có 1 người con trai tiến đến lấy cuốn sách đó đưa cho cậu , cậu cuối đầu cảm ơn , bạn học đó lên tiếng:
" Cậu nhớ tớ không, tớ ở cửa hàng tiện lợi lần trước lỡ làm đổ ly cà phê lên quần cậu "
" À là cậu sao "
" Đúng rồi mà cậu tên gì đó ?"
" Tớ tên hamada asahi "
" Còn tớ là Kim Daehyun"
có 1 giọng nói vang lên từ xa đó là giọng của Hyunsuk
" sahi ơi cậu đâu rồi "
" Tớ ở bên này " sahi võng vạc lên tiếng g
" Cậu làm tớ tìm nảy giờ " hyunsuk hớt hải chạy lại
" Mà đây là ai "
" À đây là người bạn tớ quen ở cửa hàng tiện lợi tên Daehyun "
" Còn đây là bạn thân của tớ hyunsuk "
" Rất vui được gặp cậu "
" Rất vui được gặp cậu "
" Dobby ơi đi xuống canteen với em đi "
" Đợi anh chút "
" Ỏ sao anh bé dễ thương dị em muốn cắn anh ghê "
" Hong cho đâu "
" ỏ ỏ ỏ dễ thương xĩu " junghwan nắm tay của doyoung chạy xuống canteen để anh ngồi ở bàn trống còn mình chạy đi lấy đồ ăn .
" Đồ ăn của bé dobby nè "
" Không được anh lớn hơn em , em phải gọi anh là anh chứ không phải bé biết chưa "
" Dạ anh bé mà ai kiu anh dễ thương làm chi để em gọi là bé "
" Hong được "
" Hoy anh bé ăn đi em yêu anh bé nhiều "
___________________________
Xin lũi lâu quá mới có chap bù đắp cho 2 chap luôn nè còn chap 9 đang viết
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top