Chương 16: Sát
Mà lúc này Thanh Ca đang bị một người áo đen ôm vào lòng mà hướng không trung bay vọt, trên mặt người áo đen anh tuấn là biểu tình không cảm xúc, hai mắt chuyên chú nhìn về phía trước, thật giống như không có chú ý tới trong ngực hắn đang ôm chính là một tuyệt sắc giai nhân trên thế gian hiếm có.
Thanh Ca bị ôm vào trong ngực, thân thể nóng bỏng cố ý dán chặt lấy người áo đen, còn bất chợt cố ý ma sát trên thân thể của hắn, mặt còn dán vào lồng ngực người áo đen, một cánh tay ôm cổ của người áo đen, một cái tay khác không an phận ở trên người áo đen lượn vòng trên bộ ngực, người áo đen mặt thường nghiêm túc xuất hiện tia đỏ ửng, bộ ngực thì phập phồng, thở hổn hển rõ ràng cho thấy người áo đen không hề giống vẻ mặt của hắn lạnh lùng không cảm giác.
Thanh Ca tại sao lại xuất hiện ở nơi này, nhắc mới nhớ lúc Trạm Nguyệt Hàn bỏ đi, Tiểu Hồng vì Thanh Ca chuẩn bị nước nóng xong, vào thời điểm Thanh Ca đang ngâm mình ở trong thùng tắm tắm rửa, một người áo đen liền từ bên ngoài cửa sổ bay vào.
Lúc người áo đen tiến vào cũng không nói nhiều, mà là đi vào liền hướng Thanh Ca động thủ, Thanh Ca trong nháy mắt từ trong thùng tắm phi thân ra, liền lấy y phục trên bình phong mà nhanh chóng mặc ở trên người, đồng thời nhanh chóng buộc lại đai lưng để ngừa cảnh xuân lộ ra bên ngoài, nàng liền xuất thần nhập hóa sử dụng khinh công dời đến phía sau người áo đen, nhanh chóng điểm trúng huyệt đạo của người áo đen, cả quá trình đều ở trong nháy mắt mà hoàn thành, ngay cả người áo đen cũng không có thấy rõ ràng Thanh Ca là như thế nào di động liền bị điểm huyệt đứng ở nơi đó.
Người áo đen đối với Thanh Ca võ nghệ bất phàm mà trong lòng khiếp sợ, đó là một loại võ nghệ cao thâm nha, võ công của hắn ở trên giang hồ cũng là xếp hạng cao thủ đứng hàng thứ năm, không nghĩ tới ở nơi này nhìn thấy nữ nhân nhu nhược như vậy, đừng bảo là đánh lại, chính là ngay cả động tác của đối phương như thế nào cũng chưa kịp thấy rõ, thân thủ lợi hại như vậy, sợ rằng ở trên giang hồ đã khó có địch thủ đi, trên giang hồ lúc nào lại xuất hiện một người lợi hại như vậy đi, hơn nữa còn là một nữ nhân trẻ tuổi như vậy.
Thanh Ca dùng hai ngón tay nhấc cằm người áo đen lên, đánh giá dung mạo của hắn bình luận:
"Lớn lên cũng không tệ lắm, xông vào phòng của ta muốn làm gì? Đến loại địa phương này hẳn không phải là giựt tiền rồi, chẳng lẽ là nhìn bổn cô nương rất xinh đẹp tới cướp sắc? Xem huynh một bộ dạng co quắp, xem ra không phải là có tư tưởng thành hái hoa tặc sao? Bất quá xem thân thủ ngươi mới vừa rồi, xuất thủ tốc độ cực nhanh, ngoan độc, chuẩn xác, chiêu thức ác độc giống như là chuyên vì giết người mà thiết kế ra, mà qua hình thức chiêu thức chính xác thì chính là sát thủ chuyên dụng rồi, nói như vậy chắc rằng ngươi là sát thủ, nhưng là ta vừa mới đến Hoàng thành, còn chưa kịp đắc tội người nào nha, tại sao có thể có người gặp sát thủ mua mạng của bổn cô nương đây? Chẳng lẽ là có người ghen tỵ quốc sắc bổn cô nương được trời ban cho."
Thanh Ca phối hợp suy đoán nói, xong vẫn không quên đối với suy đoán của mình khẳng định một phen.
Người áo đen giờ phút này nội tâm khiếp sợ không dứt, không nghĩ tới trước mắt là một nữ tử có tướng mạo có thể nói tuyệt sắc thế nhưng chỉ dựa vào thân thủ của hắn, liền có thể đoán được hắn là sát thủ, hắn trấn định nghiêng đầu né tránh Thanh Ca ngón tay, đáp:
"Ta chỉ là phụng mệnh Môn chủ là muốn mời cô nương đến La Sát môn làm khách mà thôi, cũng không có ý nghĩ mạo phạm cô nương."
"La Sát môn? Môn chủ? Bổn cô nương cho tới bây giờ chưa nghe nói qua, cũng không biết Môn chủ các huynh lúc nào biết đến bổn cô nương nhỉ, muốn mời bổn cô nương đến đó làm gì? Bổn cô nương hẳn là không quen Môn chủ của các người đâu nhỉ."
Thanh Ca suy nghĩ một chút, trong đầu cũng không nghĩ ra cái vị 'Môn chủ' này tồn tại, hơn nữa nàng cũng bất quá là mới tới Bắc Thần, hẳn là cũng không có ai biết đến thân phận của nàng đi, huống chi nàng bây giờ thân là một nữ tử thanh lâu cũng không có cái gì đáng giá để người khác lợi dụng hoặc có chỗ đáng giá, vậy tại sao tên Môn chủ kia lại cho người tới bắt cóc nàng đi? Trừ một loại khả năng tên Môn chủ kia bản thân chính là một sắc quỷ, bởi vì coi trọng nàng, vì vậy mới có làm ra sự việc như vậy.
"Chuyện này .... chỉ cần cô nương đi theo tại hạ, đến La Sát môn, Môn chủ tự nhiên sẽ đích thân báo cho cô nương."
Người áo đen từ ngữ mập mờ đáp.
Thanh Ca hoài nghi nhìn người áo đen.
"Không phải là Môn chủ các huynh coi trọng sắc đẹp nghiêng thành của bổn cô nương đi, mới phái huynh tới chuẩn bị đến cường đoạt dân nữ a?"
"Chuyện này ...... chúng ta làm thuộc hạ chỉ biết là phụng mệnh làm việc, cũng không biết đến tột cùng tìm cô nương có chuyện gì nữa, kính xin cô nương giải khai huyệt đạo cho tại hạ, đi đến La Sát môn làm khách một lần, đến lúc đó tự nhiên liền biết La Sát môn chủ mời cô nương cần làm gì."
Người áo đen không nghĩ tới điều này cũng có thể bị nàng đoán trúng, có chút xấu hổ nói.
Thanh Ca nhìn vẻ mặt người áo đen, liếc ánh mắt lên, chọc nói:
"Sẽ không thật bị ta đoán đúng như vậy đi?"
Người áo đen trầm mặc không nói.
"Ta thật đoán đúng, ha ha."
Thanh Ca nhíu mày, cười híp mắt nhìn người áo đen.
"Huynh tên là gì?"
Thanh Ca mặt đến gần người áo đen hỏi.
"Sát"
Hơi thở Thanh Ca như nhẹ như không phun đến trên mặt người áo đen, để cho hắn không tự chủ được hồi đáp.
"Tên của người vừa tịch mịch cô đơn vừa sát khí, Môn chủ của các huynh không phải là dùng dược vật khống chế các huynh đi, mới làm cho các huynh cam tâm bán mạng như vậy."
Thanh Ca đột nhiên hỏi.
"Nàng là làm sao mà biết được?"
Sát khiếp sợ nhìn Thanh Ca, không rõ nàng tại sao phải hỏi như thế, là tự nàng suy đoán, hay là nàng thật biết đến cái gì?
"Ha ha, đó là bởi vì trên người của huynh trúng một loại độc gọi là Tỏa Hồn tán độc, Tỏa Hồn tán là một loại độc dược mãn tính, nếu sử dụng trên người lâu dài sẽ đưa đến tinh thần suy kiệt mà chết, nhưng nếu như không thường dùng hay chiếm không được giải dược, giống nhau sẽ chết.
Hơn nữa ở vào lúc độc phát sẽ làm toàn thân đau nhức, nếu như một người bình thường không cách nào nhịn được đau, chẳng qua nếu như vào thời điểm độc phát tiếp tục sử dụng thuốc này, sẽ giảm bớt đau đớn và kéo dài tuổi thọ, giống như nghiện vậy, không thể dừng lại việc sử dụng nó, nếu không dược hiệu vừa đến sẽ trong người đau đớn mà chết đi.
Một khi sử dụng qua thuốc này, vừa không có giải dược, liền cũng chỉ có thể tiếp tục sử dụng thuốc này để duy trì tánh mạng, bởi vì thuốc này có dược hiệu đặc thù, liền thường bị những người một chút tư tưởng biến thái thường dùng để khống chế hành động người khác mà dùng."
Thanh Ca đi tới bên cạnh bàn ngồi xuống, vì mình rót chén rượu, sau đó rõ ràng nói đến Tỏa Hồn tán đủ loại dược hiệu và công dụng.
Trên mặt Sát vừa co quắp vừa lộ ra vui mừng cùng vẻ chờ mong, Thanh Ca dùng ngón tay từ chén rượu bên trong thấm lấy một giọt rượu, thúc dục nội lực mà hướng về phía Sát, giải khai huyệt đạo của hắn.
Sát không thể không kinh ngạc nội công của Thanh Ca thâm hậu như vậy, nhanh chóng di động đến trước mặt Thanh Ca, dồn dập hỏi:
"Cô nương vì sao biết rõ ràng như thế? Chẳng lẽ cô nương có giải dược?"
Thanh Ca kéo hắn ngồi xuống, cũng vì hắn rót chén rượu, bình tĩnh nói:
"Không vội, ngồi xuống theo ta uống chén rượu, nói không chừng nếu tâm trạng ta tốt liền giúp ngươi đem Tỏa Hồn tán giải đi."
Sát tâm lo lắng mà chứng thực hỏi:
"Nói như vậy cô nương thật có thể giải độc Tỏa Hồn tán?"
Thanh Ca cũng không có lập tức cho hắn đáp án khẳng định , mà là hỏi:
"La Sát môn là nơi như thế nào?"
Sát nhìn nữ nhân xinh đẹp trước mắt, bởi vì hắn đi vào lúc nàng đang lúc tắm, không còn kịp lau khô thân thể liền mặc vào trung y, trung y ẩm ướt dán chặt lấy thân thể, vóc người nhu mì xinh đẹp liền một chút không xót mà bại lộ ở trước mắt Sát, hơn nữa trung y bất quá cũng là tùy tiện mặc lên như vậy, bởi vì đai lưng nịt lên mới không có từ trên người rơi xuống, nhưng hai vú nửa lộ ra ngoài, cùng với chỗ tư mật giữa hai chân như ẩn như hiện, liền làm cho hắn người quanh năm ở trên mũi đao đầy máu cùng với mặt không đổi sắc của một sát thủ lúc này cũng huyết khí dâng trào, sắc mặt đỏ bừng, không thể làm gì khác hơn chính là dời đi tầm mắt mà nói:
"Cô nương không có nghe đến La Sát môn sao?"
"Làm sao? La Sát môn rất nổi danh sao?"
Thanh Ca lắc lắc chén rượu trong tay, nhìn rượu ngon đung đưa bên trong, hưởng thụ như phẩm rượu mà hỏi.
Sát mặc dù không rõ Thanh Ca vì sao không biết La Sát môn, lấy nàng thân thủ tốt như vậy hẳn là người giang hồ mới đúng, mặc dù không phải là người giang hồ, lấy La Sát môn danh tiếng, ngay cả dân chúng bình thường cũng biết đến La Sát môn tồn tại như thế nào, vì sao nàng lại không biết nhưng nghe khẩu khí của nàng liền biết nàng thật không biết, liền bắt đầu vì nàng mà giới thiệu:
"La Sát môn có thể nói là một tổ chức sát thủ, từng trong bảng xếp hạng của giới sát thủ xếp hàng thứ nhất, từng chỉ cần là nhiệm vụ La Sát môn nhận, liền chưa từng bị thua, từng La Sát môn bất kể là giang hồ, hay triều đình, hoặc trong lòng dân chúng cũng là một tồn tại kinh khủng, chỉ cần ngươi ra giá, liền tiếp nhận nhiệm vụ. Song La Sát môn cũng như ngươi suy đoán như vậy, Môn chủ các đời cũng là lấy Tỏa Hồn tán tới khống chế mỗi một sát thủ trong môn, trừ Môn chủ ra, bất kể người được Môn chủ coi trọng, cũng chạy không khỏi vận mệnh trúng Tỏa Hồn tán."
"Nghe khẩu khí của huynh, La Sát môn trong miệng huynh chẳng qua là La Sát môn đã từng? Vậy bây giờ La Sát môn là như thê nào?"
Thanh Ca nghi ngờ hỏi.
Sát uống một hớp nữ nhi hồng được Thanh Ca rót, cảm khái nói:
"Bởi vì sau khi tiền nhiệm Môn chủ chết, con hắn liền kế thừa Môn chủ, hiện giữ Môn chủ chẳng những võ công không đủ, còn hàng năm còn trầm mê nữ sắc, hoàn toàn không quan tâm đến sinh ý của La Sát môn, mặc dù có rất nhiều người đã bắt đầu không phục hắn, nhưng hắn vẫn nắm giữ độc môn bí phương Tỏa Hồn tán, khiến cho mọi người La Sát môn phải khuất phục dưới hắn, vì vậy mấy năm này danh tiếng La Sát môn đã không lớn bằng lúc trước, lại càng thật lâu không có nhận nhiệm vụ, chúng ta những là môn hạ sát thủ cũng bị hắn phái đi ra thi hành nhiệm vụ như hôm nay, thu thập các mỹ nữ."
"Hửm, phải không? Vậy huynh nói nếu như ta giết hắn rồi đổi chủ là ta, như thế nào?"
Thanh Ca hỏi.
"Cô nương muốn giết Môn chủ? Nàng muốn La Sát môn?"
Sát giật mình nhìn nữ nhân dung nhan tuyệt sắc trước mắt, hơn nữa thân thủ bất phàm.
Thanh Ca chẳng qua là nhíu mày, cũng không trả lời, nàng không trả lời chính là chấp nhận, bất quá là một tổ chức sát thủ, nàng có cái gì không dám cướp lấy, huống chi nàng cũng không phải chưa từng làm một sát thủ.
Sát biết nàng là nhận, cũng chân thật đáp:
"Nếu như cô nương cũng có bí phương Tỏa Hồn tán, đó là đương nhiên là không thành vấn đề?"
"Ta còn khinh thường dùng dược vật tới khống chế lòng người?"
Thanh Ca khinh thường nói.
"Chẳng lẽ cô nương sẽ thay tất cả mọi người giải trừ độc Tỏa Hồn tán? Nếu như vậy thì rất khó nói, bất quá lấy thân thủ của cô nương, tại hạ nghĩ La Sát môn không có một người có thể là đối thủ của nàng."
Sát suy nghĩ một chút đáp.
"Vậy còn huynh? Nếu như ta cho huynh giải dược, huynh có lưu lại ở bên cạnh ta, hơn nữa phụng bồi ta làm Môn chủ không?"
Thanh Ca quăng mị nhãn nhìn Sát, khẽ cười nói.
"Ta, tại hạ nguyện ý phụng bồi cô nương vị Môn chủ."
Trên tai của hắn thoáng đỏ ửng, nói chuyện cũng bắt đầu nói lắp, hắn từ trong lòng nguyện ý đi theo nữ nhân dù mới thấy mặt lần đầu tiên, đó là một loại rung động từ trong tâm, ngay cả chính hắn cũng không có biện pháp giải thích tâm tình bản thân lúc này, có thể vì Thanh Ca cường đại, để cho hắn từ trong lòng nghĩ muốn nhìn nữ nhân này đi.
"Ha hả, phải không? Ta đây bây giờ sẽ giúp huynh giải độc, thế nào?"
Thanh Ca nhìn Sát đỏ mặt, hắn mặc dù là sát thủ, nhưng tâm tư cũng là đáng yêu cùng đơn thuần như thế, thật là quá đáng yêu đi.
"Cô nương bây giờ sẽ vì tại hạ giải độc?"
Sát không để ý mới vừa rồi ngượng ngùng, ngẩng đầu vui mừng nhìn Thanh Ca, hắn vui mừng vì sắp sửa loại trừ độc đã làm hắn mệt mỏi nhiều năm như vậy, mà là Thanh Ca có tín nhiệm để cho hắn từ trong lòng cảm thấy hưng phấn cùng kích động.
"Đương nhiên là thật."
Thanh Ca khẳng định đáp, sau đó hô:
"Tiểu Yêu, đi ra cho ta."
Sát cảnh giác nhìn bốn phía, bởi vì hắn cũng không có phát giác nơi này còn có người thứ ba tồn tại, nếu có đó cũng là võ công cao hơn hắn, trên giang hồ lúc nào xuất hiện nhiều như vậy cao thủ.
Đang lúc sát còn đang suy đoán cảnh giác thời điểm, Tiểu Yêu không biết từ chỗ nào chui ra, bò lên trên lòng bàn tay Thanh Ca.
"Sát, đem tay của huynh vươn ra."
Thanh Ca phân phó.
Sát vẫn cảnh giác chú ý đến chung quanh, hắn cũng không có chú ý tới Tiểu Yêu trên tay Thanh Ca, theo lời đem tay đưa ra ngoài.
Thanh Ca liền đem Tiểu Yêu đặt ở trên tay Sát, Sát cảm giác được trên tay lạnh như băng, mới phát hiện trên tay có một con con rắn đỏ nhỏ, hắn cũng không nhận ra loại rắn này, nhưng hắn biết rắn càng xinh đẹp càng độc, mà con rắn đỏ nhỏ xinh đẹp hẳn là hàm chứa kịch độc mới phải, mặc dù hắn cũng không biết Thanh Ca đem một con rắn độc đặt ở trên tay hắn toan tính cái gì, nhưng hắn chính là tin tưởng Thanh Ca làm như vậy nhất định có đạo lý của nàng.
"Tiểu Yêu, cắn hắn một ngụm."
Thanh Ca ra lệnh.
"Nó chính là Tiểu Yêu?"
Sát đột nhiên hiểu thì ra là mới vừa rồi đúng là cũng không có người thứ ba tồn tại, Tiểu Yêu bất quá là con rắn nhỏ mà thôi.
Tiểu Yêu nghe lời ở cổ tay Sát mà cắn một cái, có thể rõ ràng nhìn đến miệng vết thương xuất hiện dấu vết màu đen, sau đó bắt đầu lan tràn không dứt, Sát cũng cảm giác được tay của hắn dần dần mất đi tri giác, nhưng vẫn nhịn đau không có hoài nghi Thanh Ca một câu.
Thanh Ca thấy độc đã phát tác liền lấy ra một viên thuốc bỏ vào trong miệng Sát:
"Ăn nó."
Sát theo lời ăn, màu đen trên tay nhanh chóng rút đi, cảm giác thân thể cũng thoải mái không ít.
" Tỏa Hồn tán trên người của huynh đã giải trừ."
Thanh Ca nói.
"Nhanh như vậy?"
Trên người Thanh Ca hết thảy cũng làm cho hắn cảm thấy vô cùng khiếp sợ, hôm nay hết thảy đã cho hắn đắc ý quá nhiều rồi, giống như độc Tỏa Hồn tán bá đạo như vậy, sợ rằng ngay cả La Sát môn Môn chủ cũng chỉ có bí phương chế thuốc mà không có giải dược, mà nàng đã như vậy còn quá dễ dàng liền giải độc, điều này làm cho hắn làm sao không rung động đây.
"Huynh vận khí thử một chút nhìn chẳng phải sẽ biết sao? Mang ta đi đến La Sát môn đi."
Thanh Ca thô lỗ đem Tiểu Yêu đem bỏ vào cổ tay, sau đó từ bên trong tủ quần áo lấy ra một bộ vẫn là màu đỏ, xem Sát như không khí, ở trước mặt hắn không chút nào ngại ngùng mà đổi y phục.
Sát bị cử động của Thanh Ca sợ hết hồn, vội vàng xoay người, sắc mặt đỏ bừng, hắn không rõ Thanh Ca thế nhưng xem hắn không tồn tại, tốt xấu hắn cũng là một nam nhân bình thường không phải sao? Mặc dù trên thực tế hắn còn chưa từng ôm qua nữ nhân.
"Được rồi, chúng ta đi thôi."
Thanh Ca đi tới trước mặt Sát, nhảy đến trong ngực của hắn.
Sát bản năng tiếp được Thanh Ca, liền đem nàng ôm vào trong lòng, sau đó từ cửa sổ bay đi ra ngoài, liền có một màn như bây giờ.
.............
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top