HONEY TRAP Diperangkap Jalan Cintamu.... by Rinsya Chasiani

Tiểu Thuyết

Đang cập nhật

14-12-2020

HONEY TRAP Diperangkap Jalan Cintamu.... by Rinsya Chasiani

2,224 lượt đọc / 65 lượt thích
Có thể bạn thích?
TRẢ LẠI ANH MỘT ĐỜI YÊU NHẦM

TRẢ LẠI ANH MỘT ĐỜI YÊU NHẦM

890,178 18,954 45

Đường Tiểu Nhiễm nói: " Chấp niệm của em quá lớn rồi, nếu em cứ sống mà không thể ôm lấy anh, em sẽ phát điên mất thôi."Mỗi người ai cũng có một chấp niệm của riêng mình, chấp niệm của Đường Tiểu Nhiễm thật ra chính là Thẩm Mộ Diễn.Đường Tiểu Nhiễm quá cố chấp, cố chấp đến mức biến thành chấp niệm. Mà chấp niệm này làm tổn thương người khác, làm tổn thương chính mình.Đường Tiểu Nhiễm không quan tâm đến vết thương của mình, thứ cô ấy quan tâm lại là tổn thương anh, tổn thương người khác. Chính vì thế mà đến khi hiểu được đạo lí này, cô đã làm ra việc khiến ai cũng không ngờ đến: cô quyết định chia tay, trả tự do cho anh.Nhưng cũng chính như cô nói, nếu cô cứ sống mà không thể ôm lấy Thẩm Mộ Diễn cô nhất định sẽ phát điên lên. Đường Tiểu Nhiễm đã quá mệt mỏi, thời khắc những đám mây phủ kín cả bầu trời hoàng hôn, trong căn hộ của mình, cô lặng lẽ giữa một vũng máu, nét mặt vô cùng bình thản, cô cứ nghĩ cuối cùng cũng rũ bỏ được tình yêu này nào ngờ không thể gạt bỏ được chấp niệm.Thẩm Mộ Diễn đã đạt được giấc mộng tự do mà anh hằng theo đuổi, nhưng để mất cô rồi mới phát hiện ra cuộc sống này vì sao bỗng nhiên trở nên nhạt nhẽo đến như vậy, cảm giác như vừa mất đi một thứ gì đó vô cùng quan trọng. Đường Tiểu Nhiễm, anh hối hận rồi. **************Nguồn: vietwritter.comP/s: Đăng để lưu >.<…

Husky và sư tôn mèo trắng của hắn

Husky và sư tôn mèo trắng của hắn

701,256 15,452 136

Tác giả: Bánh Bao Thịt Hem Có Thịt.Thể loại: Đam mỹ, cổ đại, HE, tu chân, ngược luyến, niên hạ, sư đồ, 1v1, trọng sinh , chủ công Văn án của tui: (trích đoạn chương 24)Trời vừa hừng sáng, một đêm điên cuồng đã trôi qua, bóng tối dần bị lột bỏ, tia sáng ban mai rạch lên chân trời, thái dương nhô lên đỏ rực như một trái tim vỡ nát đẫm máu, giãy dụa vùng thoát khỏi vực sâu tăm tối, ánh sáng diễm lệ huy hoàng tưới rực một góc trời.Sở Vãn Ninh ngược sáng mà đứng, đứng ngay ranh giới của bóng tối đang ngày một sáng tỏ, đứng giữa một mảnh trời ngập tràn ánh nắng ban sơ.Hắn, áo cưới như máu, nghiêng thân mà đứng, vầng thái dương vừa mới ló dạng chiếu lên sườn mặt hắn một đường viền sáng mờ ảo, không thấy rõ biểu tình trên gương mặt.Bỗng nhiên, linh lực phát ra, áo cưới bị một sức mạnh cường hãn xé toạt.Vải vụn đỏ tươi, tựa như những cánh hoa hải đường rơi rụng bay lả tả đầy trời, gió bỗng nổi lên, phiêu tán tứ phía.Áo cưới tản nát, để lộ một thân bạch y, cuồn cuộn tung bay trong gió, cùng với mái tóc dài đen như mực của hắn.Máu tươi ướt đẫm trên đầu vai.Lụa đỏ vụn vỡ bay trong gió.Vết thương loang lỗ máu vì bảo vệ Mặc Nhiên mà thành, có vẻ đặc biệt diễm lệ chói mắt nổi bậc trên nền áo trắng.Thật lâu sau, Sở Vãn Ninh cười lạnh, rất trào phúng: "Mặc Vi Vũ, giữa ta và ngươi, có cái gì có thể khiến cho người khác hiểu lầm?"ngu banh nóc husky công*ngạo kiều sư tôn thụ…

[BHTT] [EDIT] SAU KHI XUYÊN THƯ TA BỊ NỮ CHỦ ĐÁNH DẤU - TIỂU NGÔ QUÂN

[BHTT] [EDIT] SAU KHI XUYÊN THƯ TA BỊ NỮ CHỦ ĐÁNH DẤU - TIỂU NGÔ QUÂN

936,120 78,811 122

Tên truyện: SAU KHI XUYÊN THƯ TA BỊ NỮ CHỦ ĐÁNH DẤUTác giả: Tiểu Ngô Quân[Giả thiết cá nhân phải biết] A phân hóa không có hai bộ sinh khí, tất cả phân hóa sở hữu đều là biến hóa tin tức tố, sinh hài tử ta nói được là được =)))Tag: Duyên trời tác hợp, giới giải trí, ngọt văn, xuyên thư.Vai chính: Lê Sơ, Ninh Mạn Thanh Thể loại truyện: Nguyên sang - Bách hợp - Hiện đại - Tình yêuThị giác tác phẩm: Chủ thụ…

[21+] Độc dược mê dục - Mặc Hàn Nghiễn

[21+] Độc dược mê dục - Mặc Hàn Nghiễn

2,659,358 27,628 64

Tên truyện: (võng vương) Độc Dược mê dụcTác giả: Mặc Hàn NghiễnThể loại: siêu sắc, NPSố chương: 61Tình trạng: HOÀNMột từ "SẮC" duy nhất để miêu tả truyện nàyLang thang trên các trang wep bên kia thì ta thấy bộ này đang đứng đầu bảng xếp hạng ở thể loại sắc nên edit luôn!Nhân danh là một sắc nữ chính hiệu, ta tuyên bố:truyện của ta đăng đều là sắc, siêu sắc, sắc đến sộc máu mà chết...…

| TaeKook||Hoàn|Series| Fuck Can't Breathe

| TaeKook||Hoàn|Series| Fuck Can't Breathe

3,749,301 135,080 91

Series KTH abcdxy JJK ná thở…

[BHTT] [Edit hoàn] Mỵ khuynh thiên hạ

[BHTT] [Edit hoàn] Mỵ khuynh thiên hạ

1,266,623 70,503 104

Bạch Cửu Vĩ Hồ x Đại Ngốc TửNgốc ngốc tức chết hồ ly, yêu nghiệt tức chết ngốc tử.…

[HOÀN] GẢ CHO BỆNH KIỀU, TA SỐNG ĐỜI CÁ MẶN

[HOÀN] GẢ CHO BỆNH KIỀU, TA SỐNG ĐỜI CÁ MẶN

1,009,284 66,080 161

Tên : Gả cho bệnh kiều, ta sống đời cá mặnTác giả: Ô Hợp Chi YếnThể loại: 1 vs 1, Ngọt sủng, Cổ đại, tranh bá, ngôn tình, HE.Tổng số chương : 139 Tình trạng edit: HoànBìa: Ivisayhii_🍄🍄🍄🍄(Bệnh kiều: Người ôm chấp niệm và tình cảm mãnh liệt với sự vật sự việc nào đó không thể lý giải, cũng lấy loại cảm tình này trở thành động lực sinh ra các loại tinh thần, hành vi cực đoan)------Ngày thứ 365 mà Triệu Hi Hằng bị nghịch tặc Vệ Lễ đoạt hôn, cầm tù.Đến đêm, Vệ Lễ ôm chặt lấy nàng trong lòng ngực, hôn nàng đến má đỏ mặt đổ mồ hôi, thanh âm khàn khàn trầm thấp: "A Đam, trước khi ta chết, nhất định phải giết nàng chôn cùng."Mắt thấy triều đình binh loạn nguy cấp, Vệ Lễ đại thế đã mất, khả năng ngày mai phải phơi thây nơi cửa thành. Triệu Hi Hằng trầm mặc nhìn về hướng phía trước, trong mắt dần dần dày đặc sát ý, ý thức được cái kiếp cá mặn này nàng không sống nổi nữa rồi.Vỗ vỗ cái bụng vẫn chưa nhô cao : "Nhãi con, chúng ta không còn được chơi đùa với a gia của con nữa rồi."Kết quả khi bò qua bờ tường, vô ý té vỡ đầu, khi tỉnh lại, ánh mắt đầu tiên liền nhìn thấy Vệ Lễ mắt đỏ ngầu, không đợi nàng nói chuyện, hắn run rẩy vươn tay, xoa xoa trán nàng, ngữ khí thật cẩn thận: "A Đam, đừng đi, ta không bao giờ dọa nàng nữa......"Triệu Hi Hằng nghẹn lời.Thật cũng không cần, ngươi cũng đâu doạ được ta......Nam chủ điên điên bệnh kiều ngây thơ vs nữ chủ cá mặn, giả heo ăn thịt hổ.(Nam chủ thuần phản diện, nữ chủ hay mắng người, ai không thích đừng nhảy hố nha!)…

[HP] Hạnh phúc mong chờ

[HP] Hạnh phúc mong chờ

537,869 34,221 200

Đây là truyện mình viết lại để đọc thôi. Không phải mình viết!!!…